Bách Luyện Thành Thần

Ngọn lửa màu tím phun trào ra từ trong đan điền của Khê Ấu Cầm, bao bọc nàng bằng từng tầng, từng tầng, sau đó thân thể nàng bắt đầu rơi thẳng xuống phía dưới!

“Trên trời có một quả cầu lửa lớn rơi xuống kìa!”

“Trời ạ! Rơi trúng nhà của lão Vương rồi…”

“Trong quả cầu lửa kia có người, không phải là vị võ giả kia đấy chứ?”

Hầu hết người trong thành Hỏa Dương này đều là người bình thường, võ giả có tu vi2hơi cao đều đi theo tông môn rời khỏi thành cả rồi.

Đối với người phàm mà nói, chiến tranh tông môn của võ giả chẳng liên quan gì tới bọn họ. Cho dù có thay đổi thì bọn họ vẫn sống như vậy, dù là ai thống lĩnh đại lục này thì cũng sẽ không làm khó những người phàm bọn họ.

Khê Ấu Cầm đập nát một ngôi nhà ngói, vậy mà ngọn lửa màu tím vẫn lớn như cũ, không ngừng thiêu đốt nên8những người bên ngoài không cách nào tới gần.

Nhưng rốt cuộc trong thành Hỏa Dương vẫn còn một vài võ giả ở lại. Chỉ chốc lát sau đã có ba gã võ giả Tiên Thiên Cảnh chạy tới, sau khi nhìn thấy ngọn lửa màu tím kia, sắc mặt lập tức thay đổi.

Uy lực của ngọn lửa tím này quá mức hung hãn, những võ giả Tiên Thiên Cảnh này cũng cũng không dám tới gần, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó thiêu đốt6mãi đến khi đốt trụi cả ngôi nhà kia.

“Trong ngọn lửa này còn có một người!”

“Ngọn lửa màu tím này thế mà cũng không đốt chết, chắc chắn người này là một cường giả tuyệt thế!”

“Đúng vậy, không biết lai lịch thế nào? Vì sao lại dừng ở thành Hỏa Dương chúng ta?”

Kiến thức của mấy gã võ giả Tiên Thiên Cảnh vốn cũng không cao, làm sao có thể phân biệt được tình huống trước mắt?

Sau khi Khê Ấu Cầm bị thiếp đi một3lúc ngắn ngủi thì liền chậm rãi thức tỉnh, sau đó nàng mới tiến vào một trạng thái hết sức kỳ diệu, thiên phú Âm Thể Tử Cực của nàng cũng nhanh chóng được mở ra!

Người có Âm Thể Tử Cực có thể tiến hành kết nối với Tử Cực giới, thậm chí còn có thể tu luyện trong đó!

Nhưng mà thời gian mỗi Âm Thể Tử Cực mở ra đều có điểm khác nhau. Lúc trước Tư Diệu Linh cũng mở ra Âm Thể5Tử Cực, chỉ là lúc đó Tư Diệu Linh vẫn chưa bị Thôi Tà lấy đi nguyên âm, nàng mở ra Âm Thể Tử Cực là nhờ Thôi Tà tìm kiếm bí pháp cho nàng rồi ép nó mở ra!

Mà Khê Ấu Cầm thì là do sau khi nguyên âm tiêu tán hết thì nó tự nhiên mở ra, vậy nên hiệu quả hoàn toàn khác biệt!

Bản thân Âm Thể Tử Cực cũng phân chia theo cấp bậc. Tuy số lượng Âm Thể Tử Cực rất hiếm hoi, nhưng vũ trụ này có biết bao sinh linh, chỉ riêng Trung Vực thôi đã có thể tìm ra được mấy người rồi, như vậy thì cũng biết trên khắp vũ trụ có bao nhiêu người có Âm Thể Tử Cực rồi đó. Bản thân Âm Thể Tử Cực được chia làm sáu cấp bậc.

Nhân tộc trên Thượng Giới chia sáu cấp bậc này theo sáu màu, tím nhạt, tím xanh, tím đỏ, tím trong, tím đậm và tím đen lục phẩm!

Trong đó tím đen là phẩm cấp cao nhất, tím nhạt là phẩm cấp thấp nhất. Mà Khê Ấu Cầm ở trước mắt đây đang có được cấp tím đen, cũng chính là phẩm cấp tốt nhất của Âm Thể Tử Cực!

Âm Thể Tử Cực có phẩm cấp càng cao thì càng dễ nối liền với Tử Cực giới, tài nguyên đạt được từ Tử Cực giới cũng càng phong phú hơn. Và cũng chỉ có Âm Thể Tử Cực nhất phẩm mới có thể bị lửa tím bao quanh người khi mở ra, người khác căn bản không thể tới gần!

Lửa tím này có uy lực cực lớn, không chỉ những võ giả Tiên Thiên Cảnh, ngay cả võ giả Thần Đan Cảnh, Hư Kiếp Cảnh cũng chẳng có cách nào tới gần ấy chứ, mà cho dù là những đại năng Sinh Tử Cảnh thì cũng phải dốc toàn lực mới có thể miễn cưỡng ngăn cản!

Những ngọn lửa tím kia cứ cháy như vậy khoảng một ngày một đêm…

Ở trong thành Hỏa Dương, đây cũng không phải là chuyện nhỏ. Ngay từ đầu chuyện này đã thu hút vô số dân thường, một vài võ giả Tiên Thiên Cảnh, Chiếu Thần Cảnh đã đến để điều tra, vậy mà cũng chưa thể tìm ra nguyên nhân.

Cuối cùng, ba vị võ giả Thần Đan Cảnh còn ở lại thành Hỏa Dương cũng chạy đến, nhưng bọn họ vẫn không dám tới gần ngọn lửa tím kia.

Sau một ngày một đêm, thêm mười hai canh giờ nữa thì ngọn lửa tím kia rốt cuộc cũng bắt đầu tắt, Khê Ấu Cầm đang khoanh chân ngồi trong đó từ từ mở mắt ra. Mới chỉ hơn một ngày một đêm mà khí chất của nàng đã biến hóa dữ dội!

Thời gian một ngày đêm này, Khê Ấu Cầm vẫn luôn tu luyện trong Tử Cực giới. Ở trong đó nàng không chỉ hiểu ra quy tắc của Tử Cực giới mà còn hiểu ra các loại bí mật, cũng càng hiểu rõ thiên phú của mình đáng sợ đến mức nào!

Âm Thể Tử Cực là một loại đặc thù trong võ đạo, loại võ đạo này khác các loại võ đạo bình thường kia rất nhiều. Đây là một lối tắt, nhưng ngay bước đầu tiên sẽ bị chính thiên phú của Âm Thể Tử Cực hạn chế. Giống như những người có được Âm Thể Tử Cực tím nhạt lục phẩm, cho dù tu vi có cao tới đâu đi nữa thì cả đời này cũng không thể đạt tới trình độ tím xanh ngũ phẩm!

Chỉ là thứ Khê Ấu Cầm có được chính là Âm Thể Tử Cực tím đen nhất phẩm!

“Không ngờ trong ngọn lửa tím lại là một cô bé đáng yêu!”

“Cô gái này rất xinh đẹp nha, tuổi còn trẻ mà đã bước vào Thần Đan Cảnh, chẳng lẽ là con cái đại thế gia nào sao?”

Mọi người đang sôi nổi suy đoán thân phận của Khê Ấu Cầm.

Ánh mắt ba vị võ giả Thần Đan Cảnh đứng cách đó không xa chợt lóe lên, liếc mắt nhìn nhau một cái, ba người kia hiện ra một nụ cười quỷ dị.

Trong mắt những võ giả Chiếu Thần Cảnh và Tiên Thiên Cảnh, cô gái này là nhân vật không thể động vào, nhưng trong mắt ba người mày thì lại chẳng đáng nhắc tới.

Bởi vì tuy cô gái này có tu vi là Thần Đan Cảnh sơ kỳ, căn cơ hết sức vững chắc, nhưng chân nguyên lại mơ hồ khác thường! Điều này cho thấy thực lực của bản thân nàng rất yếu!

Nhìn cô gái này thì hẳn người của đại thế gia nào đó, nói vậy hẳn là xuất thân giàu có!

Theo tin tức bọn họ nhận được, Thôi Tà đang tấn công Hư Linh Tông, nói không chừng thì cô gái này chính là võ giả của thế gia tam phẩm nào đó trong thành Hư Thiên chạy ra ngoài, biết đâu trên người nàng còn giấu bảo bối của đại thế gia cũng nên?

Cứ coi như không có bảo bối thì thân mình yểu điệu kia cũng ngang hàng với bảo bối trong mắt bọn họ rồi!

Vị võ giả Thần Đan Cảnh để ria mép cất bước tiến đến gần, ân cần hỏi: “Cô nương, có cần tại hạ giúp gì không?”

Khê Ấu Cầm không có tự tin trước mặt La Chinh, nhưng võ giả tầm thường thì sao có thể lọt vào mắt nàng được? Nàng chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn gã một cái, sau đó liền chuẩn bị phi thân mà đi.

Nhưng hai gã Thần Đan Cảnh khác lại tiến lên cản đường đi của Khê Ấu Cầm trước một bước.

“Cô nương, gì mà gấp thế? Nếu đã tới thành Hỏa Dương của ta, cứ tự nhiên nghỉ ngơi cho tốt đã rồi hẵng đi!”

“Đúng đó, nếu không thì hay là bồi ba anh em chúng ta đi uống một chén?”

Nếu là trước khi Âm Thể Tử Cực được mở ra thì Khê Ấu Cầm đúng là khó có thể thoát khỏi ba người này. Tuy rằng ba gã này cũng chỉ là Thần Đan Cảnh sơ kỳ, hơn nữa còn chỉ là người trong tông môn nhị phẩm, thực lực căn bản không đáng nhắc tới, nhưng quan trọng là bởi khi đó chưa mở Âm Thể Tử Cực, Khê Ấu Cầm lại càng yếu hơn.

Chẳng qua lúc này đã trải qua một ngày một đêm kia nên nàng đã thay da đổi thịt.

“Cút ngay!” Khê Ấu Cầm lạnh lùng nói.

“Đừng hung dữ vậy chứ!” Một võ giả Thần Đan Cảnh nói.

Một tên để ria mép khác cũng vui vẻ cười nói: “Hung hăng một chút cũng không sao, ta thích! Đặc biệt là mỹ nhân hung hăng thì lại có một phong vị khác!”

Đúng lúc này, đôi mắt Khê Ấu Cầm nhẹ nhàng chớp một cái, ba gã võ giả Thần Đan Cảnh chợt cảm thấy có một luồng uy phong quét qua, sau đó liền có vài bóng dáng màu đen tuyền chợt xuất hiện trong không gian.

Ba tên võ giả Thần Đan Cảnh vừa mới ngẩng đầu đã nhìn thấy từng thanh cự kiếm cổ xưa chợt xuất hiện trên bầu trời, ước chừng phải có tới hơn trăm thanh cự kiếm! Mỗi thanh đều dài tới mấy trượng, treo trên không trung như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

“Đây… đây là cái gì?”

“Làm sao tự nhiên lại xuất hiện nhiều kiếm như vậy?”

Khê Ấu Cầm hừ lạnh một tiếng, một trăm thanh cự kiếm cùng lúc đâm xuống đầu những võ giả Thần Đan Cảnh kia!

“Ầm ầm ầm ầm ầm…”

Một thanh cự kiếm nện xuống thật mạnh, chém thành từng đường khe rãnh thật sâu. Thành Hỏa Dương cũng không lớn, những thanh cự kiếm đó nện xuống mặt đất khiến cho cả tòa thành đều chấn động, người không biết còn tưởng rằng nơi này tự nhiên xảy ra động đất!

Trên trăm thanh cự kiếm đập xuống, phạm vi bao trùm rộng tới cỡ nào? Cứ cho là những võ giả Thần Đan Cảnh kia muốn tránh thì cũng đã muộn. Bọn họ gần như không kịp kêu lên tiếng nào đã bị những thanh cự kiếm kia chém thành thịt vụn chỉ trong nháy mắt!

Vẻ mặt Khê Ấu Cầm lạnh lùng, bay về phía trời cao. Tuy nàng là võ giả, nhưng đây lại là lần đầu tiên nàng giết người!

Sau khi bay lên trời cao, trên mặt Khê Ấu Cầm xuất hiện một tia do dự. Bây giờ nàng không biết nên về thành Hư Thiên hay là đi thành Vân Hải. Nàng nhìn theo hướng La Chinh biến mất, giữa chân mày lại thêm một tia thê lương. Cuối cùng nàng vẫn bay vụt về phía thành Vân Hải.

Lúc này Khê Ấu Cầm tương đối tự tin về thực lực của bản thân. Lần tao ngộ trong Tử Cực giới đã khiến nàng hiểu rõ tiềm lực và thực lực chân chính của mình.

Nhưng ngay cả như vậy, Khê Ấu Cầm vẫn rất mơ hồ, nàng vẫn không hiểu rõ chính mình rốt cuộc muốn cái gì!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui