Bách Luyện Thành Thần



La Chinh không quan tâm đến những tranh đấu trong thần quốc, hắn chỉ quan tâm xem làm thế nào để lấy được Hắc Thiết Lệnh.

Thông qua khảo hạch hôm nay, sẽ có người phải trở lại sân đăng ký lúc trước, còn La Chinh đã thông qua khảo hạch nên cũng được coi như là một thành viên của võ phủ Ngọc Huyền.

Cô nàng có tu vi Thần Đan Cảnh phụ trách đăng ký tò mò nhìn La Chinh. Nàng ta cũng thấy rất kỳ lạ, không hiểu sao La2Chinh lại có thể dùng tu vi Hư Kiếp Cảnh trung kỳ để thông qua khảo hạch?

La Chinh lấy thẻ bài trúc trong tay đổi lấy một cái thẻ bài mới màu tím. Thẻ bài này vẫn chưa phải là Hắc Thiết Lệnh. La Chinh được thông báo rằng hắn có thể dùng thẻ bài này để đi vào trong võ phủ học hỏi, hoặc cũng có thể lấy một phần tài nguyên trong võ phủ Ngọc Huyền…

Nếu là những võ giả độc lập khác, chắc chắn họ sẽ vô cùng8kích động. Võ giả độc lập tu luyện rất gian khổ, nên có thể vào trong võ phủ chính là một cơ hội tuyệt vời. Nhưng đối với La Chinh thì điều này lại không có ý nghĩa lắm. Hắn không thiếu công pháp và đan dược, tu luyện cũng hoàn toàn dựa vào chính mình, võ phủ cũng không có tác dụng gì lớn đối với hắn, thứ duy nhất có ích với hắn bây giờ chính là Hắc Thiết Lệnh.

Ra khỏi võ phủ Ngọc Huyền, Tào Tuấn Phong đã6chờ ở bên ngoài hồi lâu.

La Chinh ra lệnh cho hắn đợi mình ở chỗ này nên Tào Tuấn Phong không thể làm trái. Vừa ra tới nơi, La Chinh và Tào Tuấn Phong cùng đi về nơi ở của mình.

Trên đường đi, La Chinh vẫn luôn ngắm nghía thẻ bài màu tím trong tay. Sau khi suy nghĩ một lát, hắn mới dò hỏi: “Sau khi ta lấy được Hắc Thiết Lệnh thì cần bao lâu mới có thể tiến vào thánh hải Thiên Vũ?”

Tào Tuấn Phong mỉm cười đáp
//
:3“Thông thường, ba bí cảnh lớn năm nào cũng sẽ mở ra, nhưng không rõ năm nay là bí cảnh nào.”


La Chinh đã biết trong thánh hải Thiên Vũ có bí cảnh Vũ Hoàng, bí cảnh Thần Hoàng và bí cảnh Mộng Thần, ngoài ra còn có bí cảnh Thiên Thần. Những bí cảnh khác La Chinh không quan tâm, nhưng nếu năm nay bí cảnh Vũ Hoàng không mở ra thì hắn sẽ hơi buồn bực.

“Có thể thám thính trước xem năm nay bí cảnh nào sẽ mở ra không?”5La Chinh khẽ nhíu mày.

“Có thể! Nhưng bí cảnh nào mở ra thì đều do Quốc chủ của tứ đại thần quốc khống chế, cũng do bọn họ quyết định. Muốn thám thính… đối với ngươi mà nói, vẫn có chút khó khăn.” Tào Tuấn Phong đáp.

La Chinh thở dài. Nếu năm nay là bí cảnh khác mở ra thì rất có thể hắn sẽ phải chờ thêm một năm nữa. Mà thời gian cho La Chinh cũng không còn nhiều. Phải làm thế nào đây? Với thực lực của hắn bây giờ, không thể ảnh hưởng tới quyết định của tứ đại thần quốc…

“Ta biết rồi, ngươi ra ngoài đi.” La Chinh thản nhiên nói.

Tào Tuấn Phong gật đầu, rời khỏi phòng La Chinh.

La Chinh ngồi khoanh chân, vận khí, chậm rãi đẩy chân nguyên khuếch tán ra, chuẩn bị tu luyện.

Nhưng vào lúc này, Thanh Long trong đầu hắn lại mở miệng nói chuyện: “La Chinh, trong thánh hải Thiên Vũ, ngoài bí cảnh Vũ Hoàng ra còn có một bí cảnh ngươi nhất định phải vào.”

“Hử?” Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, vừa nghe Thanh Long nói thế, vẻ mặt hắn liền lộ vẻ khó hiểu.

Trước đây, những tin tức về bí cảnh trong thánh hải Thiên Vũ hắn đều được biết qua miệng Tào Tuấn Phong, hiện tại Thanh Long đột nhiên lại đề cập tới, chẳng lẽ bí cảnh này có liên quan gì tới đám Thanh Long sao?


Mục tiêu của La Chinh chỉ có bí cảnh Vũ Hoàng, nếu đoạt được Sinh Mệnh Nguyên Thạch trong bí cảnh Vũ Hoàng rồi thì tất nhiên La Chinh cũng không có hứng thú gì với những bí cảnh khác.

“Ngoài ba bí cảnh ra, chẳng phải còn có bí cảnh Thiên Thần sao? Ngươi cũng cần vào bí cảnh Thiên Thần này một chuyến.” Thanh long nói thêm.

“Trong bí cảnh Thiên Thần có thứ gì mà các ngươi cần sao?” La Chinh tò mò hỏi.

La Chinh đã biết, thật ra chín con Chân Long trong đầu này đến từ Chân Long giới, nhưng vì sao chúng lại bám trên lò luyện thần bí kia, vì sao lại hóa thành một trang sách rồi cuối cùng chui vào trong đầu La Chinh thì vẫn luôn là một điều bí ẩn.

Hắn đã từng hỏi Thanh Long, nhưng mỗi khi đề cập đến chuyện này, Thanh Long đều không nói rõ cụ thể, giống như có điều gì đó khó nói.

Lúc trước, khi La Chinh tiến vào Chân Long giới rèn luyện thông qua Thăng Long Đài, Thanh Long cũng thế, thậm chí khi đó còn không muốn nói thân phận của mình với võ giả của Long mạch tộc.

La Chinh cũng suy đoán, không biết có phải Thanh Long có ác cảm gì với Chân Long tộc, hay thậm chí là thù hận gì lớn hay không?

Tóm lại, đây cũng chỉ là suy đoán của La Chinh, đám Chân Long không nhắc đến thì La Chinh cũng sẽ không chủ động mở miệng hỏi.

Cho dù là khi La Chinh tiến vào đại lục Hải Thần, Thanh Long cũng rất ít khi đề xuất ý kiến cụ thể, rất ít khi chủ động yêu cầu cái gì trên cả quãng đường rèn luyện ấy. Lúc này nó mở miệng bảo hắn tiến vào bí cảnh Thiên Thần, chẳng lẽ là vì trong đó có thứ quan trọng liên quan đến chín huynh đệ bọn họ?

Thanh Long mỉm cười buồn bã trong đầu La Chinh, sau đó lập tức nói: “Ngươi có biết lai lịch của thánh hải Thiên Vũ không?”


La Chinh lắc đầu.

Trước đây, ngay cả bốn chữ thánh hải Thiên Vũ này La Chinh còn thấy vô cùng xa lạ, mà cũng bởi vì biết được mấy chữ này từ miệng Tào Tuấn Phong nên La Chinh mới tha cho hắn một mạng.

Mà khi La Chinh xông thẳng qua Bạo Loạn Tinh Hải, chạy thẳng tới thần quốc Hắc Thiết mới phát hiện ra một lục địa lớn như vậy, còn xây dựng tường thành cao ngất…

Cũng không biết vì sao tứ đại thần quốc phải hao phí sức lực như vậy?

“Thánh hải Thiên Vũ vốn là địa bàn của Chân Long tộc chúng ta.” Thanh Long thản nhiên nói.

“Địa bàn của Chân Long tộc các ngươi?” Lông mày La Chinh hơi nhướng lên, nhẹ giọng hỏi.

“Chính xác mà nói thì là địa bàn của Long mạch tộc, tộc trực thuộc Chân Long tộc chúng ta.” Thanh Long thản nhiên nói.

Năm đó Long mạch tộc mới là chúa tể trên lục địa này, chiếm cứ toàn bộ mảnh đất trung tâm thần quốc – thánh hải Thiên Vũ. Mà lúc ấy, Nhân tộc có tất cả bảy thần quốc, liên thủ với nhau đối kháng với Long mạch tộc.

Cuộc chiến này cứ dừng rồi lại đánh suốt mấy vạn năm.

Cuối cùng, dưới sự thúc ép của liên quân bảy thần quốc, Long mạch tộc đã dùng máu tạo ra một con đường, thả một con Chân Long ra khỏi Chân Long giới. Con Chân Long kia vừa xuất hiện liền thở ra một hơi, hủy diệt luôn ba thần quốc.

Nhưng cái giá của việc huyết tế này cũng vô cùng lớn. Lúc ấy bảy thần quốc cũng có người trên Thượng Giới hỗ trợ, thế nên bốn thần quốc còn lại đã hủy diệt Long mạch tộc, tạo nên bố cục hiện tại.

“Cái gọi là bốn bí cảnh lớn… Hà hà, thật ra chỉ là những bí cảnh còn sót lại của Long mạch tộc trong giới này mà thôi. Nhưng trước khi Nhân tộc Long mạch bị hủy diệt, Long mạch tộc đã lợi dụng sức mạnh huyết tế lần nữa, dùng tính mạng toàn bộ sinh linh trong tộc để đóng kín toàn bộ thánh hải Thiên Vũ lại! Muốn lấy truyền thừa của Long mạch tộc không phải chuyện dễ.” Thanh Long nói thêm.


“Nhưng đã qua nhiều năm như vậy, sức mạnh huyết tế của Long mạch tộc cũng bắt đầu suy yếu rồi. Bốn thần quốc còn lại coi truyền thừa của Long mạch tộc thành kho báu, chậm rãi phát triển. Không ngờ từ thần quốc cấp sáu nho nhỏ lại có thể phát triển tới tình trạng như bây giờ!”

Lúc trước, cả bảy thần quốc cũng chỉ tương đương với thế lực tông môn lục phẩm, nhưng bốn thần quốc hiện tại gần như đã có thể sánh ngang với thế lực tông môn bát phẩm!

Khoảng cách này có thể nói là một trời một vực!

Đến Yêu Dạ tộc do Lưu Vũ lãnh đạo trên đại lục Hải Thần cũng chỉ có thể coi như thánh địa thất phẩm mà thôi.

“Rốt cuộc trong bí cảnh Thiên Thần có thứ gì?” La Chinh tò mò hỏi. Hắn không nghĩ ra thứ gì mà Thanh Long nhất định phải có được.

Thanh long lại nói: “Năm đó, Long mạch tộc dùng máu để tế rồi triệu hồi ra một con Chân Long, con Chân Long kia chính là đại ca của bọn ta.”

“Đại ca?”

Trên mặt La Chinh lộ vẻ kinh ngạc.

Trên lò luyện thần bí này vẽ chín con Chân Long, mà chiều dài, chiều rộng của chúng không giống nhau. Phía dưới lò luyện có một con Chân Long trông thô mà to nhất, dáng vẻ cũng uy nghiêm nhất! Nhưng con Chân Long kia chưa từng thức tỉnh, tới tận bây giờ mới chỉ có Thanh Long và Xích Long tỉnh lại mà thôi.

“Đúng. Chân Long tộc bọn ta tản mát trong trăm vạn Đại Thế Giới, cho dù là dùng huyết tế thì cũng rất khó mời được Chân Long thực sự. Lúc ấy đại ca ta tự mình ra tay là bởi Long mạch tộc phát hiện ra một quả trứng rồng tổ ở trong địa bàn của mình! Mà trứng rồng tổ này, hiện tại ở ngay trong bí cảnh Thiên Thần của thánh hải Thiên Vũ!” Thanh Long nói thêm.

“Trứng rồng tổ? Đó là gì?” Bản thân La Chinh cảm thấy hơi mơ hồ.

Xích Long cười ha ha nói: “Không phải quá đơn giản sao? Trứng rồng tổ chính là trứng rồng tổ. Trong trời đất chỉ có một con rồng tổ, hơn nữa lại là bất tử bất diệt, sau khi chết sẽ sinh ra một quả trứng rồng tổ mới, rồi lại ấp ra rồng tổ!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận