Bách Luyện Thành Thần

Trong sáu tia sáng có hai người là đại năng Thần Hải Cảnh, bốn tia sáng còn lại là cường giả Sinh Tử Cảnh.

Y như những gì võ giả ở Trung Vực suy đoán, thật sự tứ đại thần quốc không xem Trung Vực ra gì.

Trong mắt tứ đại thần quốc thì thần quốc chính là2trung tâm của thế giới vô tận này, còn phía đại dương mênh mông đối diện hầu như đều là đất cằn không một ngọn cỏ.

Còn về Thiên Bắc Vực, vào thời kỳ viễn cổ và trung cổ cũng có không ít võ giả trong tứ đại thần quốc đi qua. Tuy nhiên, với cái nơi8chim không thèm đậu như thế này thì căn bản chẳng có cơ duyên gì đáng nói, cho nên các võ giả đời trước của tứ đại thần quốc thà chấp nhận dấn thân vào nguy hiểm mà chết đi còn hơn tiến vào Thiên Bắc Vực, càng đừng nói đến chuyện trả cái giá lớn6để công chiếm Thiên Bắc Vực.

Nên từ trước đến nay, những võ giả tiến vào Thiên Bắc Vực đều là những cường giả đã đắc tội với thần quốc rồi lựa chọn trốn đi. Trong cảnh cùng đường, bọn họ cũng chỉ có thể chọn ẩn cư trong Trung Vực.

Chỉ có điều, bây giờ thì khác.

Do3thánh nữ đã giao phó, sai Vô Tâm thượng nhân nhất định phải san bằng Vân Điện – một thế lực tông môn tứ phẩm nho nhỏ kia…

Trước đây, Vô Tâm thượng nhân không hiểu, đường đường là thánh nữ của thần quốc Đại Vũ thì tội gì lại phải trút giận lên một tông môn5nhỏ ở Thiên Bắc Vực cách xa tới mấy vạn dặm.

Nhưng sau khi hiểu ra, Vô Tâm thượng nhân cũng đã rõ ràng. Hóa ra tên nhóc gọi là La Chinh kia đã từng đắc tội với thánh nữ.

Nếu chỉ đơn giản là lý do này thì có lẽ Vô Tâm thượng nhân cũng sẽ không tự mình ra trận. Hắn thân là đại năng Thần Hải Cảnh, cũng sẽ không trực tiếp nghe lệnh của thánh nữ.

Nguyên nhân khiến hắn tiến vào Thiên Bắc Vực, tất nhiên bởi vì bí mật trong đầu La Chinh!

Trong khoảnh khắc linh hồn Vô Tâm thượng nhân bị nuốt chửng, hắn lại thấy vô cùng rõ ràng rằng trong đầu La Chinh có cái gì đó tồn tại, đó chính là sự hấp dẫn rất lớn!

Mỗi khi nghĩ đến việc này, đầu óc của Vô Tâm thượng nhân cũng không kiềm chế được mà kích động. Nếu chiếm lấy bí mật này làm của riêng, thì tương lai của hắn sẽ vô cùng chói lọi, thậm chí ngay cả thần quốc Đại Vũ cũng sẽ bị Vô Tâm thượng nhân hắn đạp xuống dưới chân.

Khoảng cách giữa tứ đại thần quốc và Thiên Bắc Vực vẫn còn rất xa, hơn nữa lúc đi đường còn phải tránh một vài nơi nguy hiểm, bọn họ phải cố hết sức để không trêu chọc vào những mãnh thú vô cùng mạnh mẽ trong biển kia.

Sau mấy ngày, cuối cùng sáu cường giả của thần quốc Đại Vũ cũng đã xuất hiện ở phía đông Thiên Bắc Vực.

“Vô Tâm, nơi đó hình như có một tông môn nhỏ, chúng ta… qua đó xem sao.” Cùng đến với Vô Tâm thượng nhân là một cường giả Thần Hải Cảnh tên là Tinh Kiếm thượng nhân. Hắn là bạn thân của Vô Tâm thượng nhân, nhưng lần này cũng do Vô Tâm thượng nhân cố hết sức để mời nên hắn mới cùng đến.

Trong mắt các võ giả của thần quốc Đại Vũ, Thiên Bắc Vực là một thứ không hề có gì nguy hiểm. Nơi đó cường giả Sinh Tử Cảnh đã có thể xưng vương xưng bá, do vậy đối với bọn họ mà nói thì chỉ cần nhắm mắt cũng có thể nghiền nát được rồi. So sánh ra, Bạo Loạn Tinh Hải còn nguy hiểm hơn Thiên Bắc Vực nhiều.

Tông môn nhỏ trong miệng Tinh Kiếm thượng nhân tất nhiên là tông môn tam phẩm Ngư Long Tông ở phía cực đông.

Vô Tâm thượng nhân lạnh lùng cười rồi bỗng nhiên nhảy vào trong Ngư Long Tông, cơ thể cường tráng trực tiếp giẫm lên khoảng đất trống trong đại điện của Ngư Long Tông.

“Ầm!”

Nhìn bề ngoài thì Vô Tâm thượng nhân này chỉ như một chàng thiếu niên, nhưng thực tế lại là một lão quái vật sống hơn ngàn năm, cũng đáng gọi là một trùm thiên cổ. Chân vừa giẫm xuống, mảnh đất trống trước cửa đại điện Ngư Long Tông chợt nứt ra từ chỗ của hắn, vô số vết nứt được sinh ra trong phạm vi trăm mẫu xung quanh hắn!

“Là ai? Là ai tự tiện xông vào Ngư Long Tông của ta?”

Tiêu tông chủ của Ngư Long Tông nổi giận.

Nhưng khi Tiêu tông chủ lao ra khỏi đại điện, ánh mắt đảo qua một chút, vẻ phẫn nộ trên mặt lập tức tan thành mây khói, thay vào đó là một nụ cười vô cùng ân cần…

Tuy nhiên, trong lòng Tiêu tông chủ lại đang thầm chửi thề.

Mẹ nó, sao lại có đại năng Thần Hải Cảnh xuất hiện?

Từ bao giờ mà đại năng Thần Hải Cảnh trong Trung Vực lại giống y như cải trắng, cách vài bữa lại xuất hiện thế?

Tuy rằng trong lòng còn đang chửi mát, nhưng nụ cười trên mặt Tiêu tông chủ lại ấm áp vô cùng. Trước đó đã có dịp tình cờ gặp được hơn trăm cường giả siêu cấp rồi nên Tiêu tông chủ phát hiện trái tim mình cũng trở nên kiên cường hơn. Ít nhất khi đụng phải sáu cường giả trước mắt này thì biểu hiện của Tiêu tông chủ cũng không quá thất thố.

“Đại sư, không biết ngài đại giá quang lâm xuống Ngư Long Tông của ta là có chuyện gì?” Vẻ mặt Tiêu tông chủ cười tươi như hoa, hỏi Vô Tâm thượng nhân.

Vô Tâm thượng nhân thản nhiên liếc mắt nhìn Tiêu tông chủ một cái rồi lạnh giọng nói: “Đến thành Thiên Khải thì đi như thế nào?”

Lại muốn đi thành Thiên Khải!

Chẳng lẽ mấy người này cũng đi tìm La Chinh?

Khoảng thời gian trước đã có hơn trăm cường giả siêu cấp của thần quốc qua rồi, thế mà còn ngại không đủ ư?

Tuy nhiên khi nói đến đây Tiêu tông chủ mới nhớ ra, hơn trăm cường giả kia cũng hỏi đường từ Ngư Long Tông của hắn mà sao tới giờ vẫn không thấy có một chút tin tức nào sau khi vào thành Thiên Khải nhỉ? Tiêu tông chủ thầm cảm thấy kỳ quái, nhưng sao hắn dám hỏi nhiều?

Tiêu tông chủ hiểu rất rõ, tò mò hại chết người. Nếu mình lắm miệng thì e là sẽ dẫn tới họa sát thân, thậm chí còn là họa diệt tông nên hắn làm gì dám hỏi lung tung nữa.

Vì thế Tiêu tông chủ rất nhanh nhẹn, lôi ra một bộ bản đồ, cung kính bước lên đưa cho đại năng Thần Hải Cảnh có dáng vẻ thiếu niên này rồi cười nói: “Đây là bản đồ Trung Vực của ta. Thành Thiên Khải đã được đánh dấu trên bản đồ rồi, ngài dựa theo bản đồ là có thể tìm đến đó…”

Vô Tâm thượng nhân nhận lấy bản đồ, mở tung ra rồi ghi nhớ trong đầu. Sau đó hắn hừ một tiếng, cả sáu cường giả không nói gì nữa mà hóa thành một tia sáng, bay thẳng đến về phía thành Thiên Khải.

Lúc này Vô Tâm thượng nhân cũng chẳng để lại bất kỳ thứ gì làm phần thưởng…

Chờ sau khi sáu người kia đi xa, Tiêu tông chủ mới “xí” một tiếng. Lần trước hơn trăm cường giả kia còn ban thưởng cho hắn một món thánh khí hạ phẩm, vậy mà hai tên đại năng Thần Hải Cảnh này thật bủn xỉn!

Chưa hết một ngày, sáu tia sáng đã nhanh chóng tiếp cận thành Thiên Khải.

Đứng ở cửa tường thành, Vô Tâm thượng nhân thản nhiên nhìn lướt qua. Lúc ấy hắn đã nhìn qua gương bát quái, cũng đã nhớ kỹ toàn bộ cảnh vật xung quanh thành Thiên Khải. Tuy trong khoảng thời gian này Thiên Hạ Thương Minh có đến dọn dẹp chiến trường, nhưng trí nhớ của Vô Tâm thượng nhân rất tốt, nhận ra ngay nơi này chính là thành Thiên Khải.

“Có điều, không biết tên nhóc kia còn ở trong thành Thiên Khải hay không.” Vô Tâm thượng nhân thản nhiên nói.

Tinh Kiếm thượng nhân lại hỏi: “Rốt cuộc thì tên nhóc kia có bí mật gì mà làm Vô Tâm ngươi quan tâm đến vậy?”

Vô Tâm thượng nhân cười ha ha, nói: “Tên nhóc đó làm gì có bí mật nào? Không phải ta đang làm việc cho thánh nữ hay sao?”

Tinh Kiếm thượng nhân lạnh giọng nói: “Lời này của ngươi đem ra lừa thánh nữ thì còn được, chứ đừng lấy nó ra lừa ta. Ngươi và ta làm bạn tốt đã nhiều năm mà còn muốn giấu ta ư?”

Thấy Tinh Kiếm thượng nhân không vui, Vô Tâm thượng nhân mới chịu mở miệng nói: “Được, nếu ta đã mời ngươi cùng vào Trung Vực, tất nhiên cũng phải chia sẻ bí mật kia với ngươi rồi. Ta chỉ có thể nói cho ngươi, bí mật này có liên quan đến Long mạch tộc!”

“Long mạch tộc!”

Nghe thấy Vô Tâm thượng nhân nói vậy, trên khuôn mặt Tinh Kiếm chợt lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng sau đó lại chuyển thành vẻ không tin: “Vô Tâm, đừng đùa với ta.”

Bí mật về Long mạch tộc chính là bí mật lớn nhất của tứ đại thần quốc.

Lịch sử của tứ đại thần quốc dài hơn nhiều so với lịch sử Trung Vực. Trên đại lục ấy, các nền văn minh đã liên tiếp tồn tại suốt rất nhiều năm qua.

Cho nên trong lịch sử thần quốc thậm chí còn có thể khái quát cả thời viễn cổ, trung cổ và cận cổ…

Mà Long mạch tộc đã là kẻ thù của thần quốc từ thời viễn cổ. Tới thời trung cổ, Long mạch tộc và bảy đại thần quốc bấy giờ đã khơi mào cho một cuộc chiến tranh kinh thiên động địa. Thậm chí lúc đó còn có Chân Long hiện thế, trợ giúp Long mạch tộc tiêu diệt ba đại thần quốc.

Tuy nhiên, sau khi đến thời cận cổ thì cuối cùng thần quốc cũng chiếm được thế thượng phong, tiêu diệt hoàn toàn Long mạch tộc, khiến Long mạch tộc trở thành quá khứ và truyền thuyết ở thần quốc.

Mặc dù chỉ là truyền thuyết, nhưng trong Long mạch tộc còn tồn tại rất rất nhiều truyền thừa và di tích. Mấy thứ này giống như từng mỏ vàng, hấp dẫn các võ giả thần quốc tìm đến khai quật.

Cho nên ở thần quốc, cứ nhắc đến bí mật của Long mạch tộc thì đều vô cùng quý giá. Dù sao những năm gần đây, võ giả thần quốc cũng đã khai quật ra quá nhiều thứ tốt từ Long mạch tộc rồi…

“Sao ta có thể nói đùa với ngươi được? Chờ khi ta bắt được tên nhóc này rồi sưu hồn luyện phách của nó thì ngươi sẽ biết!” Trên khuôn mặt của Vô Tâm thượng nhân hiện lên một nụ cười tràn ngập tự tin.

Nhìn thấy Vô Tâm thượng nhân tự tin như vậy, Tinh Kiếm thượng nhân cũng tin tưởng hai ba phần. Nói đi cũng phải nói lại, không ít võ giả đắc tội với cường giả trong thần quốc sẽ tìm cơ hội lẩn trốn trong Thiên Bắc Vực. Các võ giả lẩn trốn ở Thiên Bắc Vực này cũng có vài người đã chết nên cũng có khả năng những bí mật này nọ do họ đem đến đây đã bị võ giả Trung Vực lấy được.

“Nếu người nọ có được bí mật của Long mạch tộc thì thực lực hẳn là sẽ không yếu. Không biết hắn còn có thứ gì trợ giúp hay không?” Trên khuôn mặt của Tinh Kiếm thượng nhân lại có vẻ thận trọng.

“Ha ha ha ha…” Nghe thấy Tinh Kiếm thượng nhân nói vậy, Vô Tâm thượng nhân liền cười, “Thực lực của tên nhóc đó cũng không tồi. Hư Kiếp Cảnh trung kỳ mà giết hết võ giả Sinh Tử Cảnh tứ trọng đấy!”

“Hử?” Mắt Tinh Kiếm thượng nhân chợt lóe sáng. Dù là Hư Kiếp Cảnh hay Sinh Tử Cảnh thì cũng không thể khiến Tinh Kiếm thượng nhân coi trọng được. Tuy nhiên, khi nghe giọng điệu của Vô Tâm thượng nhân thì thấy, tên nhóc này lại có thể lấy tu vi Hư Kiếp Cảnh trung kỳ mà giết chết Sinh Tử Cảnh tứ trọng?

Tên này cực kỳ lợi hại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui