Bách Luyện Thành Thần

Tất cả đệ tử ngoại môn đều lộ ra vẻ tò mò.

Tô đạo sư rung chuông triệu tập đông đảo đệ tử ngoại môn đến, rốt cuộc là có việc gì?

Ước chừng hơn một khắc sau, tất cả đệ tử ngoại môn còn ở lại Tiểu Vũ Phong đều đến.

Ánh mắt Tô Linh Vận quét qua đám người, rất nhanh liền phát hiện La Chinh đứng ở phía sau, sau đó nàng mới nói từ tốn: “Hôm nay ta triệu tập tất cả lại đây, là muốn tuyên bố một nhiệm vụ.”

“Nhiệm vụ gì vậy nhỉ?”

“Xem ra là nhiệm vụ rất quan trọng, nếu không sẽ không cố ý triệu tập như thế.”

“Bình thường không phải nhiệm vụ là do cá nhân tự đi nhận sao? Vì sao còn phải triệu tập?”

Đông đảo đệ tử ngoại môn đều nghi hoặc khó hiểu, nghị luận sôi nổi.

Tô Linh Vận cũng chưa nói gì, chờ mọi người thảo luận xong mới nói tiếp: “Nhiệm vụ này là trảm yêu!”

“Yêu?”

“Trảm yêu? Không phải chứ!”

“Muốn cho đệ tử ngoại môn đi trảm yêu, đây không phải là đi chịu chết hay sao?”


Nhắc tới trảm yêu, liền không thể không nói đến trừ ma.

Rất nhiều võ giả của vương triều Phần Thiên từ khi vừa bước vào con đường võ đạo đã thường xuyên được nghe một câu, đó chính là “Trảm yêu trừ ma“.

Nhưng ai có thể nghĩ đến mấy trăm năm sau, yêu vẫn cần trảm, nhưng ma đã không cần trừ.

Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc là ba chủng tộc lớn cùng tồn tại trên đại lục.

Ba chủng tộc này đã có rất nhiều mẫu thuẫn với nhau, sau đó dẫn tới những cuộc chiến tranh, giết chóc liên miên, không có kết thúc.

Trong ngàn vạn năm chiến đấu, Nhân tộc và Ma tộc dần dần suy thoái, mà Yêu tộc lại ngày càng phát triển lớn mạnh, có xu thế muốn thâu tóm cả Nhân tộc và Ma tộc.

Hai tộc Nhân và Ma tất nhiên sẽ không chịu ngồi chờ chết, kẻ địch của kẻ địch chính là đồng minh, rơi vào đường cùng, Nhân tộc và Ma tộc lựa chọn kết minh.

Đó cũng là lý do vì sao Ma tộc lại gả Thích công chúa của họ đến vương triều Phần Thiên để thông hôn.

Đây cũng là lý do Vân Mộng Quân của Phần Thiên Cung cũng dùng hình thức thông hôn, gả tới Ma tộc xa xôi.

Đến đây, Yêu tộc đã thành kẻ địch chung của Ma tộc và con người.

“Nhiệm vụ trảm yêu lần này không phải là bắt các ngươi lên chiến trường Tu La, chỉ là cho các ngươi đi đến rừng rậm Thương Khung để tiến hành thử luyện trước! Thử luyện trảm yêu! Ba mươi ba phong của Thanh Vân, mỗi phong đều sẽ phái ra năm đệ tử nội môn, năm đệ tử ngoại môn!” Tô Linh Vận tạm dừng một chút, lại lập tức nói tiếp: “Trảm yêu là sứ mệnh bắt buộc của đệ tử Thanh Vân Tông chúng ta, nếu sống sót vượt qua lần thử luyện này, đối với các ngươi mà nói là một loại tôi luyện. Đồng thời ba người trảm được nhiều yêu nhất trong cuộc thử luyện, sẽ giành được một linh khí trung phẩm!”


“Linh khí trung phẩm!”

Nghe đến mấy chữ này, trong mắt rất nhiều đệ tử ngoại môn đều toát ra vẻ nhiệt tình.

Đừng nói linh khí trung phẩm, cho dù là huyền khí thượng phẩm thì đối với đệ tử ngoại môn cũng đã xem như là phần thưởng hậu hĩnh, huống chi phần thưởng lần này còn là linh khí trung phẩm.

Phải biết rằng, giá trị của linh khí trung phẩm vô cùng kinh người, đối với đệ tử Thanh Vân Tông mà nói, đa số người phấn đấu cả đời cũng khó có được một món linh khí hạ phẩm. Nhưng lần này không ngờ phần thưởng lại là linh khí trung phẩm, so với linh khí hạ phẩm còn cao hơn hẳn một cấp.

Giờ khắc này, người bình tĩnh nhất lại là La Chinh.

Nếu hiện tại La Chinh vẫn chưa gặp được La Yên, chỉ sợ hắn sẽ giống những người khác, có hứng thú với phần thưởng hậu hĩnh này.

Nhưng sau khi đi đến Luyện Ngục Sơn, một lần đối kháng với Vương Yến Diêu đã khiến La Chinh hiểu ra, con đường phải đi phía trước xa đến nhường nào.

Cho nên hiện tại tâm tính của La Chinh đã trở nên vô cùng vững vàng.

Cũng không phải La Chinh không có hứng thú với nhiệm vụ này, nếu như có thể tôi luyện ý chí, gia tăng thực lực, La Chinh đương nhiên sẽ không từ chối!

Tô Linh Vận lại nói tiếp: “Ta tin rằng các đệ tử ngoại môn ở đây, đa số đều chưa từng thấy yêu bao giờ.”

“Bị gọi là yêu, không chỉ bởi vì chúng nó là dị tộc! Mà còn là bởi vì trời sinh yêu đã mang theo yêu khí.” Nói rồi, Tô Linh Vận vung tay lên, vén một góc tấm vải phủ màu vàng bên người nàng.


Tấm vải mới chỉ bị vén lên một góc, mọi người còn chưa kịp nhìn rõ bên trong rốt cuộc là thứ gì, đã cảm thấy một luồng yêu khí mãnh liệt ập tới.

Dường như yêu khí này là khắc tinh trời sinh của con người!

Cho dù hiện trường có rất đông đệ tử ngoại môn, nhưng đối mặt với luồng yêu khí kia, đa số sắc mặt vẫn lập tức trở nên trắng bệch, không ít người còn lộ ra biểu cảm sợ hãi.

“Đây là yêu khí?”

“Thật đáng sợ, giống như linh hồn cũng bị yêu khí khống chế, ta sợ quá...”

“Dù biết rõ con yêu dưới tấm vải kia đã không có tính uy hiếp, nhưng tại sao ta vẫn sợ?”

Đối mặt với luồng yêu khí đập thẳng vào mặt, ánh mắt La Chinh hơi híp lại.

Cho dù luồng yêu khí vừa rồi vô cùng yếu, nhưng tim La Chinh vẫn đang đập nhanh hơn gấp đôi.

Nếu không phải La Chinh có tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình, giờ phút này e rằng cũng sẽ vô cùng sợ hãi!

“Trong đệ tử ngoại môn, ta sẽ chọn ra năm người tham gia thử luyện trảm yêu lần này. Năm cái tên này, sẽ được chọn ra trong thử nghiệm kế tiếp.” Tô Linh Vận nói: “Ta tin mọi người đã đoán được, dưới tấm vải vàng bên cạnh ta chính là một con yêu, đây là một con yêu trưởng thành thông thường.”

“Thực lực của Yêu tộc tất nhiên lợi hại, nhưng rất nhiều người tu luyện lại bại bởi những con yêu có thực lực yếu hơn mình rất nhiều. Nguyên nhân trong đó liên quan tới yêu khí mới vừa rồi!” Tô Linh Vận tiếp tục giải thích.

Tỏa ra yêu khí gần như là bản năng của Yêu tộc.

Mà loại yêu khí này có ảnh hưởng vô cùng lớn tới tâm trí nhân loại, cho nên thông thường một cường giả nhân loại giao thủ cùng một con yêu thực lực kém xa thì vẫn có thể bị Yêu tộc xé thành từng mảnh như thường.

Nguyên nhân chính là do yêu khí có thể nhiễu loạn tâm thần, khiến con người rơi vào sợ hãi, không chiến mà bại.


“Cho nên, bước đầu tiên khi muốn chém giết Yêu tộc, đó là có thể vượt qua nỗi sợ hãi do yêu khí mang lại!” Tô Linh Vận nói xong, trong tay xuất hiện một thanh kiếm.

Trên tay cầm trường kiếm, Tô Linh Vận đi một vòng dọc theo tấm vải bao phủ con yêu, đồng thời trường kiếm vẽ một vòng tròn trên mặt đất.

Sau khi vẽ xong vòng tròn, Tô Linh Vận lại đi ra ngoài hai thước, lại vẽ thêm một vòng tròn.

Chỉ chốc lát sau, Tô Linh Vận đã vẽ tới mười cái vòng tròn, mỗi vòng càng lúc càng lớn.

“Bắt đầu từ lúc này, trong ba ngày kế tiếp, người tới gần con yêu này nhất, sẽ đạt được tư cách tham gia thử luyện trảm yêu!” Nói xong, Tô Linh Vận vươn tay, trực tiếp kéo tấm vải bao phủ ra.

Lúc này, mọi người rốt cuộc cũng nhìn rõ bộ dạng của con yêu.

Cùng lúc đó, một luồng yêu khí cực kỳ mạnh mẽ tỏa ra từ thân thể con yêu kia. Đám đệ tử ngoại môn vốn đang đứng thành một vòng lúc này lập tức lui về phía sau không ngừng, mãi cho đến khi cách ra khoảng bảy tám trượng, mới có thể ngừng lại.

Con yêu kia mang hình người, nhưng thân thể mập mạp khổng lồ. Làn da trên người đều là màu nâu vàng, hai con mắt xấu xí không ngừng liếc quanh trên đầu, thi thoảng mới dừng lại trên người những đệ tử ngoại môn.

“Nó đang nhìn ta, nó đang nhìn ta!” Một đệ tử ngoại môn hét lên một tiếng, không ngờ lại đặt mông ngồi luôn ra đất, hai chân không ngừng đạp loạn, lùi về phía sau, dưới mông người kia còn lưu một vệt nước dài. Hắn thế mà bị dọa tè ra quần.

Tình hình của những người khác so với đệ tử ngoại môn ấy cũng không mấy khả quan, chỉ cần là người bị con yêu kia nhìn chăm chú thì đều không nhịn được mà lui về phía sau chạy trốn.

Tô Linh Vận lạnh lùng nhìn đám đệ tử không ngừng kêu la, sau đó lắc đầu nói: “Con yêu này đã không còn năng lực chiến đấu, nếu người nào muốn tham gia thử luyện, hiện tại có thể thử tới gần nó!”

Tiếng nói Tô Linh Vận vừa dứt, một vị đệ tử ngoại môn đã nhảy ra ngoài, chắp tay nói với Tô Linh Vận: “Tô đạo sư, ta muốn thử xem!”

Vị đệ tử ngoại môn này chính là người xếp thứ tư trên Tiểu Vũ Phong – Cừu Cương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận