Bách Hiên Quân quay về phủ của mình, anh vào phòng đưa tay chiếc mặt nạ trên mặt đã biến mất lộ ra khuôn mặt chàng thanh bạch lạnh lẽo của mình, đi đến bên cửa sổ chàng lặng lẽ đứng khoanh tay ra đằng sau ánh mắt hướng về ánh trăng nhưng trong mắt trăng lại vô hình.
Tóc chàng bạc trắng ánh mắt như đại dương vô tận nhuốm đầy sầu muộn, thật ra đây mới là hình dáng chân chính của chàng.
Bách Hiên Quân sử dụng phép thuật cấm xoay chuyển thời không thời gian quay trở về quá khứ, vì thế bản thân cũng bị phản phệ làm trái ý thiên đạo phải trả giá.
Hồng Liên nợ Bạch Triệt ân tình nên khi chàng tìm đến nhờ y giúp Hồng Liên đã đồng ý, coi như báo ân trả nợ.
Bách Hiên Quân là thân phận ở Lam Nguyên Đại lục này, còn ở thần giới chàng là Bạch Triệt vừa sinh ra đã có thân phận tôn quý lúc chàng sinh ra thiên địa cộng hưởng trăm hoa đua nở, chàng không có thân sinh.
Dù là thần nhưng chàng vô tình, thiên đạo nhìn thấy thần tâm của chàng chưa vững muốn thăng lên cảnh giới Chi Đạo chỉ còn cách lịch kiếp để chàng trải nghiệm hỷ nộ ái ố, thiên đạo có nói rằng khi chàng lịch kiếp sẽ gặp người định sẳn cả đời, người này là số kiếp lớn nhất của chàng.
Sau một kiếp khi chết dưới mũi kiếm của Bách Nam Kiệt thần hồn quy giới trước thiên đạo chàng mới biết được, Đường Ninh Sương chính là người ấy số kiếp lớn nhất của chàng.
Bách Hiên Quân thở dài trong bụng, chàng mặc kệ nàng là số kiếp gì dù có hi sinh tín mạng cũng phải bảo vệ nàng, trước mắt thực lực chàng giống như kiếp trước so với sự lớn mạnh của Bách Nam Kiệt thì rất yếu, thần lực cũng bị mất hết, hiện tại Bách Hiên Quân đang ở cảnh giới Tụ Linh trung kỳ.
Chàng phải đến Phần Linh Vực, ở đó có đủ tài nguyên và điều kiện để chàng tu luyện nâng cao sức mạnh.
Lần này đừng hòng kẻ nào có thể làm tổn thương Ninh Sương nữa, người nhà họ Đường không thương nàng yêu nàng chàng sẽ yêu nàng thương nàng gấp bội.
Bách Hiên Quân sẽ không để nàng phải cúi đầu hèn yếu như kiếp trước bám víu để giữ mạng.
Bách Nam Kiệt, Đường Khuynh Yên, những kẻ giả tạo đạo đức này chàng sẽ không lương thiện nghĩa khí nữa, kiếp trước chàng tuy yêu nàng nhưng đứng trước chính nghĩa chàng vẫn nghiên về chính nghĩa hơn.
Hiện tại Bách Hiên Quân không sống như thế nữa, chính nghĩa thanh liêm vì nước vì dân có được gì? Thê tử của mình còn không bảo vệ được, chàng cố sức bảo vệ quốc gia mà thê tử bị họ bỏ rơi lúc ấy Ninh Sương một thân yếu ớt bị dồn tới đường cùng lúc ấy nàng đã sợ hãi tuyệt vọng ra sao?
Nghĩ đến đây trong lòng chàng đột nhiên đau nhói, kiếp này bi kịch đó chàng sẽ không để nó xảy ra.
Một tiếng gõ cửa vang lên, Bách Niên Kiệt lên tiếng: " Điện hạ! "
Một cô nương bước vào, cúi đầu hành lễ với chàng. Người này là Tuyên Ý, người được chàng chọn để nhận nhiệm vụ bên cạnh chăm sóc bảo vệ Ninh Sương.
" Ngươi chuẩn bị đi đi, đây là đan dược và công pháp có thể giúp ngươi mạnh hơn, ngươi nên nhớ phải bảo vệ nàng ấy, báo cáo tình hình với ta thông qua phương thức ta đã dạy ngươi. "
" Thuộc hạ xin tuân lệnh điện hạ! "
Tuyên Ý cầm đan dược và công pháp rồi rời đi, chàng tin tưởng Tuyên Ý sẽ không làm mình thất vọng. Tuyên Ý tuy là thân nữ nhi nhưng lòng trung thành với chàng rất cao, Bách Hiên Quân trước giờ không xem hai người Tuyên Ý, Tự Hải là thuộc hạ mà xem hai người là người thân.
Tuyên Ý và Tự Hải được Bách Hiên Quân thu nhận năm 7 tuổi, có thể nói cùng nhau trưởng thành, hai người họ còn giống người một nhà hơn là so với mấy hoàng huynh muội muội kia của chàng.
Để Tuyên Ý đi bảo vệ bầu bạn với Ninh Sương chàng an tâm hơn, không có chàng bên cạnh nàng chàng vẫn có thể biết tình hình của nàng thông qua Tuyên Ý.
..............................
Sáng sớm ánh nắng chiếu vào mặt nàng, Ninh Sương mở mắt tỉnh dậy, nàng dụi mắt đứng dậy đi tiếp nàng đi qua dừng lại ngay một con suối, nhìn làn nước chảy trong xanh có thể nhìn thấy đáy.
Đường Ninh Sương bỏ tay nãi ra một bên ngồi xuống dùng tay múc nước rửa mặt của mình, làn nước thật mát khiến trạng thái nàng tỉnh táo hơn.
Một con cá bơi ngang qua tầm mắt của nàng, Ninh Sương cong môi cười một lát sau khói lửa bóc lên. Nàng ung dung ngồi nướng cá ăn coi như sáng, mùi cá nướng thơm ngát bay lên lan tỏa xung quanh, Ninh Sương cầm lấy cá bỏ lên lá mình mới hả từ cây xuống bóc từng miếng cá mà ăn, thịt cá rất ngọt và tươi nàng vui vẻ thưởng thức.
Ăn xong hai con cá lớn, nàng đứng dậy lên đường tiếp nàng đi vào một cánh rừng nàng xem bản đồ thì biết đây là rừng Tử Hương, nàng biết trong rừng sẽ có nguy hiểm ẩn nấp nhưng nàng không sợ cần muốn đi đến tông môn không thể không đi qua khu rừng này.
Nàng đi vào rừng, cây cối ở đây mọc rất xanh tốt rậm rạp đi được một lúc mặt trời đã lên cao rồi nàng mỏi chân liền ngồi xuống một gốc cây mà nghỉ ngơi.
Lau mồ hôi trên mặt đi, một mùi hương sộc thẳng vào mũi nàng. Ninh Sương đứng dậy ngó ngang dọc muốn xác định hướng mùi hương từ đâu phát ra. Nàng đi theo hương thơm mà đi tới, chân dừng lại nàng nhìn thấy một cây linh thảo ngay trước mắt, nhìn hình dáng của lá nàng lục tay nãi lấy ra cuốn sách về linh dược ra, nàng lật tìm rốt cuộc cũng tìm thấy trang giống như cây linh thảo trước mắt.
Trong sách có ghi chép, cây linh thảo này có tên Trúc Tử Diệp, là linh thảo cấp 3 cũng thuộc loại quý công dụng rất tốt trong việc tăng linh lực.
Đường Ninh Sương cất sách lại trong tay nãi, nhìn tứ phía quan sát một lát nàng cầm lấy cây khô dưới đất lên ném gần cây linh dược thử.
Không có động tĩnh gì phát ra nàng mới từ từ tiến lại nhổ Trúc Tử Diệp lên, nàng vui vẻ bỏ vào hộp gỗ xong đi tiếp nàng quyết định tìm một hang động tạm trú, nàng sẽ ở đây tìm linh thảo vào tu luyện.
Nàng tìm thấy một hang động thích hợp ngay sau đó, Đường Ninh Sương nhân lúc trời chưa tối đi xung quanh thu thập một ít cây khô về làm củi, để tối nãng đốt lên lấy ánh sáng và sưởi ấm đêm khuya ở rừng rất lạnh.
Dọc đường nàng tìm thấy một số linh dược cấp thấp nàng hái hết, để khi cần dùng đến. Nàng còn hái được ít trái cây rừng ăn được, thu thập bỏ hết vào trong hang đá.
Mặt trời lặng xuống nàng trở về hang động, nhóm lửa lên ăn chút trái cây lót bụng, con cá hồi sáng còn lại nàng ăn nuốt.
Sau khi ăn no bụng nàng bắt đầu tạo thế tu luyện nàng ăn một viên tụ khí đang cảm thấy dòng linh lực trong người mình tăng lên, lại ăn tiếp một viên nhớ lại công pháp vận dụng tu linh lực chàng dạy.
Trải qua mấy canh giờ nàng không thể tin được là bản thân đã đột phá lên luyện khí tầng 3.
" Tốt quá rồi mình đột phá tới luyện khí tầng 3 rồi, ngày mai mình phải thử săn thú rừng xem.mới được "
Nàng vui vẻ, ngã người xuống chỗ ngủ mình đã lót lá cây sẳn, gió lạnh thổi vào hang lửa nhỏ dần dần tắt, nàng kéo chăn vải đắt lên người chìm vào giấc ngủ.
Cái chăn là nàng lấy ra từ chiếc vòng trử vật nàng lấy tiền ở Đường phủ mua đó, coi như chút tiền này là tiền công vô hình của họ nợ nàng.
Nàng ngủ ngon lành, chắc chắn họ sẽ phát hiện ra mình mất tiền mà kệ cho tức bỏ ghét nàng không quan tâm.