Bạch Nguyệt Quang Muốn Đình Công


Nhân viên phục vụ nhìn xung quanh, vẻ mặt lo lắng: “Quý khách, nơi này không được tùy tiện vào, mời quý khách đi theo tôi được không?”

Bà lão nói rất nhanh, không chịu rời đi, bà muốn đến nhà vệ sinh gần nhất.


Nhân viên phục vụ có trình độ tiếng anh cơ bản, nhưng không theo kịp tốc độ nói của bà lão, hai người dường như không biết đối phương đang nói cái gì.


Bạch Tiểu Vân đi tới nói: “Bà ấy nói bà ấy bị lạc đường, cần đến nhà vệ sinh gấp, nếu không thể dùng ở chỗ này, làm ơn có thể phá lệ một chút được không, thật sự rất gấp.



Nhân viên phục vụ cuối cùng cũng nghe rõ, dẫn bọn họ đi đến nhà vệ sinh.


Nhân viên phục vụ chờ ở ngoài cửa, chờ sau khi khách đi xong rồi dẫn bọn họ trở về, trong lúc đó bộ đàm của cô ta vang lên, sau khi tổng đài bên kia dặn dò, cô ta nhẹ nhàng ồ một tiếng.



Bạch Tiểu Vân và bà lão đi ra, bà lão cảm ơn Bạch Tiểu Vân, theo nhân viên phục vụ rời đi, Bạch Tiểu Vân một mình trở về.


Cô có chút nghi ngờ, vừa rồi nhân viên phục có nói nơi này không được tùy tiện vào là có ý gì?

Nếu không được tùy tiện vào, vậy tại sao nhân viên phục vụ đưa bà lão trở về lại không có ai đưa cô trở về?

Cô yên lặng nghĩ, không biết ở cách đó không xa có người đi theo mình.


Quý Khâm nhìn cô gái phía trước.


Trong lòng run lên từng đợt, chỉ nhìn một bóng lưng liền không thể kiềm chế được, kích động muốn đi tới hung hăng ôm cô vào lòng.


Anh đã muốn làm như vậy từ rất lâu rồi, trong vô số giấc mơ, khi lần đầu tiên nhìn thấy cô.



Có quá nhiều điều anh muốn biết.


Anh muốn biết cô đã từng là ai, vì sao lại không từ mà biệt.


Một hoàng tử bị mọi người đối xử lạnh lùng và dần bị quên lãng cuối cùng cũng đã chạm đến quyền lực, sắp đạt được thứ mình mong muốn, anh rất muốn trở về để nói tin kia với cô.


Nhưng lúc đi tới cửa điện, trong điện tối tăm, không có ánh nến sáng lên, chỉ có ánh trăng lạnh lẽo.


Bút và giấy luyện chữ của cô vẫn còn đó, trong chăn vẫn đặt lò sưởi ấm áp, nước trà vẫn bốc hơi nóng…

Tất cả đều ổn, chỉ có cô là không ở đây.


Cô không chỉ vắng mặt ngày hôm đó mà từ đó về sau cũng vậy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận