Nhưng mà Thi Phong Lan vẫn có chút lo lắng: “Tiểu Vân, số tiền kia đều để cho cha con gây dựng lại sự nghiệp, chúng ta chưa quen cuộc sống ở nơi đây, tạm thời không thể mua nhà, có lẽ sẽ phải thuê nhà trong một thời gian dài.
”
Bạch Tiểu Vân nói: “Việc cha gây dựng sự nghiệp quan trọng hơn, chuyện nhà cửa để sau hãy nói.
”
Thi Phong Lan sợ con gái cảm thấy tủi thân.
Nhưng mà nhìn vẻ mặt con gái có vẻ không thèm để ý.
Bà lại nói: “Cũng may là có tiểu Trình, cậu ấy nói công ty bất động sản của Quý tổng đầu tư bất động sản khắp thành phố Bắc Kinh, hôm nay sẽ dẫn chúng ta đi xem chỗ thuê thích hợp, tiền thuê còn có thể rẻ hơn chút, cũng không sợ có tranh chấp, đáng tin cậy hơn những người môi giới bất động sản ngoài kia nhiều.
”
Cha mẹ có sự khó xử của cha mẹ, mới tới Bắc Kinh, mặc dù không nói ra nhưng trong lòng chắc chắn cũng sẽ khủng hoảng và không yên tâm.
Bạch Tiểu Vân không đành lòng nghi ngờ quyết định của bọn họ, hời hợt ừ một tiếng, cầm ly nước rót đầy nước nóng.
Ba phòng với ban công rất rộng rãi, cửa sổ kính nhiều ánh mặt trời, có sân vườn cả trước và sau.
Sau khi xem qua phòng ốc Thi Phong Lan và Bạch Thụ Thanh cực kỳ hài lòng.
Thi Phong Lan đếm ngón tay: “Ông xã, phòng rất phù hợp, anh với em một phòng, Tiểu Vân một phòng, bà ngoại con bé một phòng, ban công rộng có thể phơi chăn mỗi ngày, còn có thể dọn dẹp sân vườn và trồng rau trồng hoa nữa…”
Bạch Thụ Thanh lảo đảo, nhỏ giọng nói: “Trồng rau gì chứ, đây không phải là ở nông thôn.
”
Thi Phong Lan lườm ông một cái, trước mặt Trình Xuyên không thèm tranh cãi với ông.
Hai người lại hỏi ý kiến của con gái rồi lập tức quyết định.
Trình Xuyên không nghĩ mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy.
Vốn dĩ đã chuẩn bị một rổ lời thuyết phục, nhưng không ngờ đã đánh giá thấp thực lực của nhà họ Bạch rồi.
Nhưng mà…
Nhiệm vụ quan trọng nhất của anh lần này đó là làm thế nào để tặng căn nhà này.
Anh mở cặp tài liệu, đang chuẩn bị lấy hợp đồng tặng quà ra.