Bạch Nguyệt Quang Muốn Đình Công


Nhưng nói là nói như vậy, nhưng khi đứng trước mặt Quý tổng, Thi Phong Lan nhất thời cảm thấy không đưa ra được.


Ngược lại Quý Khâm lại ngẩn người, sau đó khóe môi cong cong, ngăn cản Trình Xuyên, anh tự mình nhận lấy hộp đồ ăn.


Anh lễ phép nói: “Cảm ơn bác trai, bác gái và bà ngoại.



*

Chiếc Maybach của Quý Khâm rời đi xa, người nhà họ Bạch trở về nhà.


Vẻ mặt Bạch Thụ Thanh hơi phức tạp: “Tiểu Vân, tuy con từng giúp mẹ của Quý tổng, nhưng thứ quý giá như vậy không nên…”


Thi Phong Lan không hiểu gì: “Hai người nói gì vậy? Thứ quý giá gì?”

Bạch Tiểu Vân xòe lòng bàn tay để lộ ra một chiếc chìa khóa xe.


Thi Phong Lan chợt phản ứng lại “Cái ở bên ngoài????”

“Chiếc xe thể thao màu hồng kia là quà cậu Quý tặng con à?”

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, Bạch Thụ Thanh vì sao ông biết mà tôi lại không biết gì, tiểu Vân, vừa rồi ở trong sân anh ta đưa cho con sao?”

Sau đó bà chĩa mũi nhọn vào Bạch Thụ Thanh: “Ông nói con gái làm gì cơ? Ông biết vì sao lại không ngăn cản, con gái của tôi cũng rất khó xử!”


Sắc mặt Bạch Thụ Thanh lúc xanh lúc đỏ, ông có thể nói gì? Lúc đấy ông muốn nói gì cũng bị Quý tổng giơ tay ngăn cản, một câu cũng không nói nên lời, thái độ không thể từ chối, người trưởng thành lăn lộn trong xã hội trực giác sẽ nhạy bén hơn, đó là một loại áp lực chỉ người ở địa vị cao mới có, từ trong ra ngoài tỏa ra khí thế áp bức người khác.



Bà ngoại nghe thấy tiếng cãi vã liền chạy ra.


“Hai đứa đừng nói nữa, mẹ đã nghe rõ ràng toàn bộ câu chuyện, mẹ muốn nói suy nghĩ của mình.



Bạch Thụ Thanh vội nói: “Mẹ nói đi.



Bà ngoại đi tới trước mặt Bạch Tiểu Vân, giọng điệu nhẹ nhàng: “Tiểu Vân, xe là do Quý tổng tặng con à?”

Bạch Tiểu Vân gật đầu: “Thái độ của anh ấy rất kiên quyết, con không nói lại anh ấy, con sẽ tìm cơ hội trả chìa khóa lại.



Bà ngoại sờ sờ gò má có chút hồng của cháu ngoại, dịu dàng nói: “Không sao cả, không phải chuyện gì ghê gớm, cậu Quý kia giàu nứt đố đổ vách, nguyên nhân lại là do cậu ta muốn đền đáp con, cũng là hợp tình hợp lý, con không phải xấu hổ, con không làm chuyện xấu, thích thì nhận lấy, không thích thì chúng ta sẽ nghĩ cách trả lại, không cần phải áp lực.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận