Cô đảo mắt nhìn khắp xung quanh, phòng ngủ của Hán Đông Khuê có gam màu chủ đạo là xám, màu sắc đặc trưng của đàn ông độc thân.
Tất cả nội thất hiện đại trong phòng đều còn rất mới, chứng tỏ chủ nhân của chúng dọn đến đây chưa được bao lâu.
Hán Đông Khuê lúc này đang tắm, tiếng nước chảy róc rách từ trong phòng tắm bất giác kéo Bách Lý Giai Ninh đang mơ mơ hồ hồ quay trở lại hiện thực.
Cô ngồi cuộn tròn trên sofa âm thầm suy nghĩ.
Nếu đã không chống cự được, chi bằng nằm im hưởng thụ? Vừa nghĩ xong cô liền tự tát vào mặt mình một cái, phủi phui cái mồm cô đi, anh ta đâu có cưỡng hiếp mà cô phải chống cự.
Chính cô tự nguyện xách váy theo anh ta về đây mà.
Hay là bây giờ cô giả bệnh nhỉ? Không được, lí do này quá là miễn cưỡng.
Giả vờ đến tháng? Cũng không được nốt, cô biết có nhiều tên đàn ông thực sự biến thái đến mức vượt cả đèn đỏ.
Cách duy nhất và cũng khả thi nhất chính là giả say!
Cô nghĩ kĩ rồi, người ưu nhã như anh ta chắc là sẽ không có hứng thú với một con ma men nhếch nhác đâu.
Hoặc giả sử anh ta quá ham muốn đi chăng nữa thì cô có thể lén lút móc họng ra nôn.
Không một người đàn ông nào muốn lên giường với một cô gái người ngợm bẩn thỉu nhầy nhụa sau khi nôn ra cả, cô dám cam đoan là như thế.
Nhưng mà tính cô lại hay lo xa, làm việc gì cũng tính đến trường hợp xấu nhất.
Trường hợp xấu nhất bây giờ có thể là gì nhỉ? Chính là anh ta có sở thích tình dục quái đản không ngại bẩn thỉu? Thế thì cô đành cắn răng mà chấp nhận thôi chứ biết làm sao nữa.
Cô cũng không phải kiểu phụ nữ truyền thống quá chú trọng đến vấn đề quan hệ trước hôn nhân, tình một đêm hoàn toàn không phải chuyện to tát.
Khuôn mặt Hán Đông Khuê theo đánh giá của cô là rất đẹp trai, lại là đàn ông mới ngoài 30, tinh lực có lẽ vẫn còn dồi dào sung mãn, hành sự chắc không đến nỗi quá tệ…
Làm gì thì làm, trước tiên cứ phải giả say cái đã!
Ông trời chắc chắn là đang giúp cô đấy, bởi vì cô rất nhanh đã phát hiện trong góc phòng có một tủ rượu nhỏ, liền nhón chân lại gần xem xét.
Nhìn lướt qua từng hàng những chai thuỷ tinh đủ màu đủ kiểu dáng, cuối cùng cô chọn chai rượu Chivas Regal Royal Salute.
Bách Lý Giai Ninh lắc lắc chai rượu trong tay, ngắm nghía chất lỏng sóng sánh bên trong.
Chai rượu này đã được khui, chứng tỏ chủ nhân của nó đang uống dở.
Cô cẩn thận rót rượu ra một chiếc ly bằng pha lê chạm trổ cầu kì vừa mới tìm thấy trong tủ, kề miệng ly sát miệng mình, dốc thẳng thứ chất lỏng lấp lánh mang theo hương thơm mê hoặc xuống cổ họng.
Cô muốn dùng sự nồng nàn của rượu để tạm quên đi sự rối rắm trong đầu lúc này.
Hết ly này đến ly khác, cô nhanh chóng tự chuốc say mình.
Cô vốn dĩ chỉ muốn giả say, không ngờ rượu này ngon quá, cô uống đến mức say thật luôn.
Bàn tay Bách Lý Giai Ninh buông lỏng, ly rượu rơi xuống nền phòng ngủ trải thảm, phát ra một tiếng “cạch” thanh thuý.
Cô cuối cùng cũng bị chất cồn làm cho mụ mị đầu óc, lảo đảo nằm vật xuống giường.
20 phút sau, Hán Đông Khuê mở cửa phòng tắm bước ra, mái tóc vẫn còn hơi ướt.
Bộ âu phục lúc nãy đã được cởi bỏ, trên người anh bây giờ chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng ngang hông.
Nửa người phía trên của anh để trần, lộ ra cơ ngực và cơ bụng rắn chắc hoàn mỹ, đường nhân ngư gợi cảm thấp thoáng sau lớp khăn tắm.
Đôi chân dài bước chầm chậm về phía chiếc giường king size, anh đứng trên cao nhìn xuống, im lặng đánh giá người phụ nữ đang nằm trên giường.
Cô mặc váy hai dây màu đen rất thiếu vải, khoe trọn đường cong cơ thể gợi cảm.
Nhìn từ phía sau lưng chỉ thấy mái tóc dài đen nhánh xoã tung lả lơi trên tấm lưng trắng nõn nhẵn mịn, che khuất gần hết khuôn mặt, vài lọn tóc tùy ý rơi xuống drap giường màu xám.
“Này, ngủ rồi à?” Hán Đông Khuê tiến đến gần cô, một tay vén tóc cô ra sau tai, lọt vào trong mắt anh là một khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt đẹp khép chặt dưới làn mi cong vút, hai cánh môi đỏ mọng hơi hé mở.
Hồi lâu vẫn không có tiếng trả lời.
“Đúng là một con hổ giấy mà.” Anh hừ mũi khinh thường.
Trong lúc xoay người định bước đi, chân Hán Đông Khuê vô tình đá phải thứ gì đó lành lạnh, thì ra là một chiếc ly thuỷ tinh vẫn còn sót một ít chất lỏng màu đỏ dưới đáy.
Hương rượu nồng nàn thoang thoảng trong không khí, anh chau mày nhìn chiếc ly nằm lăn lóc dưới sàn nhà trải thảm.
Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, anh lại cúi người xuống nhặt nó lên, dùng đầu ngón tay trỏ quệt một chút chất lỏng màu đỏ sậm rồi đưa lên mũi ngửi.
Là rượu Chivas Regal Royal Salute, chai anh thích nhất.
Khoé môi Hán Đông Khuê hơi cong lên, đôi mắt nhìn thẳng vào cô gái đang ngủ trên giường của anh, khẽ lẩm bẩm một mình: “Cũng biết thưởng thức đấy chứ.”
Người phụ nữ đang nằm trên giường có lẽ đang khó chịu, cổ họng khe khẽ bật ra âm thanh ậm ừ nho nhỏ.
Sau đó cô vươn tay, bởi vì nóng mà vô thức tự kéo gấu váy lên một đoạn.
Váy satin mỏng manh miễn cưỡng lắm mới che kín được bắp đùi bỗng dưng bị kéo cao, đùi non trắng nõn lộ ra, một bên dây váy rơi xuống cánh tay mảnh khảnh.
Phụ nữ nửa kín nửa hở như thế này lại càng gợi cảm hơn gấp bội so với phụ nữ loã thể hoàn toàn, huống hồ cô còn là một người phụ nữ xinh đẹp.
Hán Đông Khuê nhìn khung cảnh hoạt sắc sinh hương trước mắt, không tự chủ được nuốt khan một ngụm.
Anh là một người đàn ông khoẻ mạnh, tuy lúc bình thường không để ý đến chuyện nam nữ hoan ái, song có một cô gái quyến rũ đang nằm trên giường mình, ít nhiều cũng có phản ứng sinh lí.
Nhưng trước giờ anh vẫn luôn tự nhận mình là chính nhân quân tử, tuyệt đối sẽ không lợi dụng lúc người ta say rượu để chiếm tiện nghi.
Hán Đông Khuê cẩn thận kéo chăn lên đến tận cổ Bách Lý Giai Ninh, không hề có ý định đụng chạm vào người cô.
Sau đó anh mở tủ lấy ra một bộ quần áo ngủ tròng vào người, đồng thời lấy thêm chăn gối dự phòng bước về phía sofa đặt cạnh cửa sổ sát đất.
Nằm một lúc lại phát hiện đũng quần không tự chủ được mà căng phồng, Hán Đông Khuê cười khổ, tung chăn đi vào phòng tắm, vội vàng mở vòi hoa sen, mặc kệ dòng nước lạnh như băng xối xả trên người.
Thành phố Bắc Thần nằm ở trung tâm miền Bắc, bây giờ là giữa tháng 10, mới cuối thu mà thời tiết đã se lạnh rồi, không phải ai cũng đủ can đảm đêm khuya tắm nước lạnh.
Không cẩn thận là trúng gió méo mồm như chơi đấy.
Một đêm này rất dài, Hán Đông Khuê tắm nước lạnh đến nửa tiếng đồng hồ, thao thức mãi mới ngủ được.