“Bà xã tối nay em muốn ăn gì?”
Nhiếp Thần đang nhóm lửa để có thể chuẩn bị cho buổi tối.
Bây giờ xung quanh chỉ còn vài người lác đác cắm trại ở đây, nhưng họ đều ở rất xa nhau.
Trăng hôm nay đặc biệt sáng lại còn to tròn rất đẹp.
Dưới ánh lửa cháy bỏng càng khiến khung cảnh lãng mạn.
“Không lẽ em ước muốn ăn gì sẽ được nấy sao?”
“Chỉ cần em muốn.
Lên trời hay xuống biển anh sẽ cố gắng hết sức đáp ứng em”
“Cái miệng này, nói không quen ai có phải là xạo quá hay không?”
“Bà xã em vỡ hũ giấm?” Nhiếp Thần quay lại nhìn cô cười
“Không có”
“Không có sao lại để ý chuyện anh quen bao nhiêu người như vậy?”
“Em không được quyền biết sao?”
“Chính là không có thì nói với em cái gì đây?”
“Bạch thiếu gia ăn chơi nổi tiếng khắp cái thành phố này.
Chân dài, người mẫu nào cũng sánh bước lên tạp chí cùng anh hết rồi.
Nói không có em mới chẳng tin”
“Bạch thiếu nào chứ chẳng phải anh.
Trinh tiết của anh là do em phá.
Em còn nghi ngờ chồng mình.
Oan quá mà”
Nhiếp Thần choàng vai qua kéo cô lại gần mình.
Xoa xoa đôi bàn tay nhỏ bé của Từ Noãn.
“Anh có thể nói lý lẽ được không là ai ném em lên giường trước hả?”
“Được rồi được rồi lỗi anh.
Nếu sau này em chọn ở lại bên cạnh anh không rời đi nữa anh sẽ cho em biết tất cả”
“Có phải lấy bí mật dụ dỗ em vào tròng chứ gì?”
“Không có.
Chỉ là bây giờ chưa phải lúc.
Anh sẽ thành thật khai báo với em tất cả.
Chỉ cần em nguyện đồng ý ở lại với anh” nói ra lời ngày giọng Nhiếp Thần đã hơi nghẹn ngào.
“Được rồi tạm tin anh vậy”
Bạch Nhiếp Thần làm thịt bò nướng.
Hương thơm nghi ngút bốc lên khắp nơi.
“Không ngờ Bạch thiếu lại đảm đang như vậy” Từ Noãn thật sự rất sướng cô không cần làm gì cả.
Nhiếp Thần cũng không cho cô động tay vào
“Có phải em thấy anh rất giống mấy tổng tài trên phim.
Lên được trên giường xuống được dưới bếp không? Bà xã đang ngưỡng mộ anh có phải không?”
“Bạch thiếu có thể giữ liêm sỉ được không?”
“Liêm sỉ là gì anh không cần biết.
Chỉ cần em vui anh đều sẽ làm”
Ăn uống xong cả hai đều ngồi cùng nhau ngắm bầu trời sao.
Từ Noãn vì có chút hơi men nên mặt cô đã ửng hồng, nói năng hình như có chút lộn xộn.
“Bà xã ta vào xe thôi.
Tuyết rơi lạnh hơn rồi”
“Nhiếp Thần lại bế em đi” Từ Noãn nhõng nhẽo nhìn anh.
Giang hai tay ra để anh đến đón mình
Bạch Nhiếp Thần thấy cô như vậy khiến anh giật mình.
Từ Noãn chưa bao giờ chủ động với anh như vậy.
Nhìn khuôn mặt ửng hồng đang cười cười nói nói như muốn mời gọi kia thật khiến anh xém chảy máu mũi nhưng vẫn phải kiềm chế.
Bế cô lên để vào xe, nhưng Từ Noãn thật sự say rồi.
Cô đặt tay lên vuốt ve lấy khuôn mặt Nhiếp Thần
“Chà sao lại có người đẹp trai như vậy? Thật muốn cắn một cái” Từ Noãn cảm thán.
Khó khăn lắm mới đặt được cô lên giường.
Anh liền đi đun cho cô một cốc nước ấm.
“Bà xã em nằm ở đây nhé.
Anh đi rót nước cho em” nhưng vừa đặt cô xuống định quay đi thì Từ Noãn đã lại bật dậy leo lên lưng anh.
“Nhiếp Thần anh đi đâu vậy? Có phải dấu em ăn kem một mình hay không?”
“Không có anh đi đóng cửa.
Em nằm chờ anh sẽ quay lại liền”
“Không được.
Nhất định là anh dấu em ăn kem một mình phải không?” Từ Noãn say ý thức đã dần trở nên mơ hồ.
Bạch Nhiếp Thần không nghĩ một ly rượu vang có thể khiến bà xã mình chủ động như vậy.
Biết dị đã sớm dụ cô uống.
Anh bất lực bèn cõng theo cả tiểu tổ tông mình đi đóng tất cả các cửa trong xe lại.
Trời rất lạnh không thể ngủ liều được.
Làm xong tất cả mọi việc anh đặt cô nằm xuống để rót cho cô cốc nước.
“Bà xã.
Em ngoan ngoãn nằm trên giường chờ anh rót nước cho nhé.
Anh không có trốn em đi ăn kem.
Lát nữa sẽ cho em có được không?”
“Hì hì.
Được chứ”
Thấy cô ổn định, anh mới quay người đi bắt ấm nước sôi.
Nhưng quay đi quay lại thấy cô gái nhỏ miệng liên tục than nóng anh bèn lại giúp cô cởi đi áo khoác bên ngoài.
Nhiếp Thần cởi áo cho cô không chút tạp niệm nhưng Từ Noãn không chút an phận.
Cô nhòm người lên hôn chụt chụt lên mặt khắp trên mặt anh.
“Nhiếp Thần, anh sao lại đẹp trai như vậy.
Khuôn mặt này thật khiến người ta ganh tỵ mà” giọng nói đã trở nên say khướt, đầy gợi cảm
Từ Noãn như một con gấu hai tay hai chân đều quấn lấy Nhiếp Thần
“Ưm…Nhiếp Thần em nóng quá…um”
Lúc này thì Nhiếp Thần thật sự không chịu nổi nữa rồi.
Đầu anh bang bang vài tiếng.
Nơi kia cũng rục rịch ngốc đầu dậy.
“Bà xã em có biết bây giờ em đang làm gì hay không?” Yết hầu anh chuyển động lên xuống, Từ Noãn thật biết cách giết anh mà.
“Nhiếp Thần….em muốn anh” Từ Noãn thì thầm vào tai của anh.
“Bà xã.
Em nhìn kỹ xem anh là ai?” Nhiếp Thần sợ sau này nếu cô say rượu mà không có mình thì sẽ gay to.
“Là Bạch Nhiép Thần.
Là ông xã của Từ Noãn”
Quách Từ Noãn đã chủ động như vậy Nhiếp Thần anh cũng không thể nhịn được.
Anh ngã cô xuống giường.
Môi kề môi quấn lấy nhau không rời, hai người trao cho nhau nụ hôn cháy bỏng.
Như muốn rút sạch vị rượu vang còn lại trong miệng của đối phương.
Bạch Nhiếp Thần cởi đến chiếc quần nhỏ cuối cùng của cô xuống.
Thân thể mảnh mai, mềm mại phơi ra trước mặt anh.
Nhiếp Thần nhìn bao nhiêu cũng không đủ, nếu Từ Noãn là yêu tinh thì cô thật sự đã hút được linh hồn của anh đi mất.
“Ummm….Thần….cho em”
“Bảo bối em đúng là yêu tinh mà” Nhiếp Thần ngậm lấy đỉnh ngực cô.
Đầu lưỡi càng quấy, quây quấn lấy nó, khiến Từ Noãn mẫn cảm cong cả người.
Đôi tay hư hỏng Nhiếp Thần lại tiếp tục thăm dò bên dưới hạ thân Từ Noãn
“Bà xã em ướt”
“Um…mau cho em”
“Bà xã sao hôm nay em hư như thế?”
“Thần mau lên.
Nếu không thì…..em giúp anh” Nói ra lời này mặt Từ Noãn đỏ càng thêm đỏ nhưng biết sao giờ.
Bây giờ cô rất muốn anh..