Bạch Tổng Lạnh Lùng Lần Đầu Yêu!


Vu Dịch Dương vờ như không quen, anh lướt đi như thể không trông thấy cô, nhưng trong lòng nhanh chóng nảy sinh thắc mắc, cô có thể xuất hiện ở đây sao? Cô giúp việc và đại thiếu gia đã thân thiết tới mức nào mà cô có thể đến đây cùng hắn vậy?
Vốn dĩ, Bạch Hàn Phong đã chuẩn bị đâu vào đấy để đón tiếp sự xuất hiện của Vu Dịch Dương, nào ngờ, anh đến trước giờ hẹn hẳn một tiếng.

Khiến cho mọi người ai nấy đều không kịp phản ứng.
Chu Thiên Như đứng lặng trong thang máy, đan hai tay vào nhau, trong lòng cô không khỏi dâng lên một hồi thắc mắc.

Không biết cuộc gặp mặt giữa anh cô và Vu Dịch Dương ở bệnh viện ngày hôm đó có liên quan gì đến sự xuất hiện của Vu Dịch Dương vào ngày hôm nay không.
"Cô sao vậy?"
Chart Lee nghiêng đầu hỏi, thang máy đã mở cửa nhưng không hề thấy cô có phản ứng gì.


Chu Thiên Như vội bừng tỉnh, dáng vẻ của cô nhanh chóng trở lại bình thường, ánh mắt cô cố tình tỏ vẻ lo lắng: "Đột nhiên tôi cảm thấy, tôi đã gây hoạ lớn rồi, vì hành động của tôi mà làm cho thiếu gia huỷ bỏ việc làm ăn với gia đình của Tôn tiểu thư, tôi..."
"Không sao đâu." Chart Lee nhanh chóng ngắt lời, anh ta bật cười để cô an tâm: "Hàn Phong đã có ý định huỷ hợp tác từ lâu rồi, chính xác hơn thì, hai bác đã nhún nhường họ quá nhiều chỉ vì muốn tạo thành ý, muốn Tôn Cửu Vi đồng ý kết hôn với Hàn Phong, nhưng bây giờ thì không cần thiết nữa, Hàn Phong chính là chờ thời cơ tốt để đá Tôn thị đi, vừa hay, hôm nay lại xảy ra chuyện, nên Bạch gia có thể thẳng thừng mà thực hiện ý định trước đó, cô hoàn toàn không có lỗi."
Vừa trò chuyện, Chart Lee và cô đã ra phía sau của toà nhà cao lớn mấy chục tầng.
"Từ Lăng, không lẽ em định trơ mắt nhìn gia đình chị lâm vào khó khăn hay sao?"
Bỗng hai người ngơ ngác trước giọng nói quen thuộc, như một loại phản xạ có điều kiện, cô và Chart Lee cùng lúc quay về phía có tiếng nói, ngay sau đó, liền lần theo giọng nói, đi đến một lối đi nhỏ, nép vào bức tường, âm thầm quan sát cảnh tượng đang diễn ra bên trong.
Trước mắt cô là Bạch Từ Lăng và Tôn Cửu Vi, hai người họ đang đứng đối diện với nhau giữa không gian có ánh sáng rất kém.
Bạch Từ Lăng trưng ra mặt lạnh, ánh mắt nhìn thẳng vào Tôn Cửu Vi, phát ra thanh âm cứng ngắc: "Đây là chuyện làm ăn có lời có lỗ, không thể nói giúp là giúp được, Bạch thị đã cho Tôn thị quá nhiều cơ hội rồi..."
"Từ Lăng, chị biết là em có thể giúp chị mà." Tôn Cửu Vi vẫn cố chấp, ngắt lời của Bạch Từ Lăng.
Thanh âm của hai người họ đủ lớn để cô và Chart Lee nghe thấy.
Bạch Từ Lăng hít vào một hơi sâu, nét mặt như thể không nói nổi Tôn Cửu Vi nữa: "Không, em sẽ không giúp chị, sau này chị cũng đừng hẹn gặp em nữa."
Dứt lời, Bạch Từ Lăng liền xoay người rời đi, Chart Lee và Chu Thiên Như ý thức được, liền nhanh như cắt rụt đầu lại, ẩn thân sau bức tường, để không bị phát hiện.
Thì ở bên trong, đã vang lên tiếng nói kích động của Tôn Cửu Vi: "Từ Lăng, nhưng chị yêu em, em cũng biết điều đó mà, em cứ như vậy mà khước từ tình cảm của chị dành cho em sao?"
Chart Lee tròn mắt, quay sang nhìn cô.

Chu Thiên Như cũng bất ngờ không kém, đứng bất động đối diện với sự kinh ngạc của Chart Lee.
Tiếc là hai người họ không thể ghé mắt vào chứng kiến, chỉ có thể nấp ở bên ngoài để lắng nghe.

Liệu bây giờ, có phải Tôn Cửu Vi đã chạy đến, ôm lấy Bạch Từ Lăng từ phía sau hay không?
Bước chân của Bạch Từ Lăng dừng khựng lại, anh ta không bất ngờ vì câu nói đó, chỉ là dừng lại để cho Tôn Cửu Vi một lời thật dứt khoát: "Nếu như tôi không lành lặn, nếu như tôi không phải con trai của Bạch gia, thì chị có nói những lời này với tôi không."

Bạch Từ Lăng quay lại, chiếu thẳng ánh mắt đã có chút căm tức nhìn Tôn Cửu Vi, anh ta đã nhẫn nhịn cô ta rất lâu rồi: "Chị cần phải biết, chẳng có đứa em nào lại can tâm để anh mình, để người thân của mình bị người ngoài hắt hủi, tôi đối với chị như vậy đã là quá khách sáo, quá nhân nhượng rồi, chị không còn tư cách tiếp cận với Bạch gia chúng tôi nữa đâu."
"Từ Lăng, nhưng mà chị..." Bạch Từ Lăng vừa quay đi, Tôn Cửu Vi liền bất chấp chạy đến, gắt gao ôm chặt lấy Bạch Từ Lăng ở phía sau.
"Buông ra." Cô ta còn chưa kịp nói hết câu, đã bị Bạch Từ Lăng gầm lên, cắt ngang.

Hai người giằng co một hồi, cuối cùng anh ta cũng gỡ được tay Tôn Cửu Vi ra.
Bạch Từ Lăng không khỏi cảm thấy giơ bẩn, đẩy mạnh cô ta một cái, rồi giận dữ rời đi.
Chart Lee và Chu Thiên Như áp sát vào bức tường như thể muốn cùng bức tường hoà vào làm một.

Cả hai bất giác run rẩy khi nhìn thấy dáng vẻ cao lớn của Bạch Từ Lăng bước ra khỏi không gian thiếu ánh sáng.

Nhìn lướt qua đã có thể thấy rõ sự tức giận của anh ta.

Hai người lại bất giác ngó vào trong, chỉ còn một mình Tôn Cửu Vi bất lực, giậm giậm chân ở bên trong.


Bạch Từ Lăng đi rồi, cô ta không định rời khỏi sao.
Thì ra, đây là lý do Tôn Cửu Vi nhất quyết từ chối Bạch Hàn Phong, nhưng vẫn rất nịnh bợ Bạch phu nhân.

Cô ta còn dám gặp mặt riêng để nhờ Bạch Từ Lăng giúp chuyện này, đúng là trơ tráo quá thể.

Đã xúc phạm anh trai của người ta, lại còn nói yêu người ta.

Trên đời này, cô ta mặt dày số hai thì không ai số một.
"Bác sĩ Chart, anh có biết chuyện này không?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận