Trong một căn phòng rộng lớn với tông chủ đạo là màu trắng, một cô gái xinh đẹp đang nằm trên giường mà say giấc nồng cho đến khi tiếng chuông báo thức reo lên cô mới từ từ ngồi dậy.
Đào Phương Nghi rời khỏi chiếc giường êm ái đi vào nhà vệ sinh, cô phải mau chóng chuẩn bị để còn đến trường.
Sau một hồi loay hoay trong nhà vệ sinh thì cũng đã xong, Phương Nghi xách balo xuống nhà.
Đi đến cầu thang thì mùi thức ăn thơm phưng phức đã phản phất khắp nơi
Một người đàn ông trung niên đang ngồi trên bàn ăn đọc báo nói với cô
" Đào Đào dậy rồi à con "
Người đó là Đào Thiệu Huy, chủ tịch Đào Thị - một tập đoàn mỹ phẩm lớn có tiếng trong nước.
" Con gái, ngồi xuống ăn cơm đi rồi còn đến trường "
Mẹ của cô - Chu Mỹ Lâm là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp và cực kỳ yêu thương gia đình
Phương Nghi bước đến ngồi xuống ghế, cô từ tốn gắp thức ăn bỏ vào chén
Ba mẹ thấy vậy liền thay phiên nhau gắp hết đồ ngon bỏ vào chén của cô
" Ba mẹ, hai người chỉ có một đứa con thôi à ? "
" Đào Duy Anh, anh đang ghen tị với em đó hả ? "
" Em...!"
Hai người gặp nhau là có chuyện để gây nhưng thật sự lúc nào anh hai cũng thương cô hết.
Thấy vậy mẹ cô lên tiếng khuyên ngăn
" Thôi nào hai đứa đừng có gây sự nữa.
Duy Anh, con lớn rồi mà cứ ăn hiếp em thế "
" Hai đứa ăn sáng mau lên rồi ba đưa đến trường "
Trong chốc lát bọn họ cũng đã ăn xong, ba lái xe đưa hai anh em đến trường.
Cô và anh hai học hai trường khác nhau nên cô sẽ được đưa đến trường trước.
Vào đến lớp thì chuông cũng đã reo, cô bắt đầu vào buổi học.
Phương Nghi là sinh viên năm 3 của khoa thiết kế đồ họa, mặc dù đã 20 tuổi nhưng với ba mẹ cô lúc nào cũng là một cô công chúa bé bỏng cần được chở che.
Những người thân thiết thường gọi cô với cái tên Đào Đào
Học một thời gian thì đã đến giờ ra chơi, cô phải mau chóng đến canteen để tụ họp với hội bạn thân.
Hội chị em của cô gồm 3 người : Đào Phương Nghi, Lục Khả Vi và Lý Gia Linh.
Cha của 2 người họ đều là cổ đông của Đào Thị nên mối quan hệ của 3 người vô cùng tốt.
Vừa đến cateen thì cô nghe thấy có tiếng gọi
" Đào Đào bên này "
Khả Vi vẫy tay ra hiệu cho cô
Phương Nghi tay cầm ly cà phê đi đến kéo ghế ngồi xuống than vãn
" Tiết học lúc nãy đúng là mệt chết mình rồi "
Gia Linh thấy vậy liền trêu chọc cô
" Còn có gì có thể làm khó nhị tiểu thư của tập đoàn Đào Thị chứ ? "
" Các cậu đừng có gọi mình là nhị tiểu thư nữa được hay không ? Ngại chết đi được "
Cô không thích bị gọi là tiểu thư này tiểu thư nọ đâu
Khả Vi tiếp lời
" Học được ở đây còn có người gia thế bình thường sao ? Có gì phải ngại "
Bọn họ nói vậy cũng đúng, ngôi trường này không phải ai cũng có thể vào học
Gia Linh vừa ăn vừa nói
" Khả Vi, cậu với bạn trai thế cậu thế nào rồi ? "
" Cậu nói bạn trai nào ? "
" Thì Tuấn Vĩ đó "
Khả Vi ngồi suy ngẫm rồi mới nhớ ra
" À...anh ta.
Mình cho de cách đây nửa tháng rồi "
" Cậu thay bồ như thay áo vậy à ? "
" Không lẽ giống như cậu quen 1 anh từ cấp 3 lên tới đại học...chán chết được "
Bọn họ hễ nói đến chuyện yêu đương thì cô không thể chen vào vì Phương Nghi còn chưa có kinh nghiệm yêu đương gì hết.
20 tuổi đầu mà chưa yêu ai thì có lạ lắm không ?
" Chí ít mình còn có người yêu không giống như ai đó "
Nói thì nói nhìn cô làm gì ? Rõ ràng là muốn ám chỉ Phương Nghi
" Gia Linh cậu nói gì vậy ? Đào Đào muốn kết hôn với mối tình đầu nên phải chọn cho thật kĩ "
Rồi bọn họ cười phá lên.
Chuyện tình cảm của cô là trò đùa cho hai người họ à ? Bạn bè gì kì vậy
" Các cậu thôi đi, chọn người yêu đau phải đi siêu thị mua rau mà muốn là có "
Gia Linh nói với cô
" Đào Đào hay là cậu thử yêu đi chứ cậu như vậy trông nhàm chán quá "
Cô thở dài
" Mình muốn lắm nhưng không tìm được ai phù hợp "
Ông trời đúng là bất công với cô.
Đào Phương Nghi ôm lấy ly cà phê mà cắn chiếc ống hút, lúc này tất cả mọi người trong canteen đều chăm chú nhìn về một phía.
Cô thấy lạ nên cũng nhìn xem rốt cuộc là gì.
Phương Nghi nhìn thấy một người trông rất điển trai mũi cao môi cong , anh ta đeo khuyên tai còn xăm hình nữa, đi theo phía sau anh ta là một đám con trai.
Nữ sinh trong trường cứ nhìn bọn họ không rời mắt, Phương Nghi thấy rất tò mò
" Anh ta là ai vậy ? "
Khả Vi và Gia Linh há hốc mồm nhìn cô
" Cậu không biết anh ta ? "
Cô thành thật gật đầu
Gia Linh nói tiếp
" La Gia Khang đó, cậu không biết thật sao ? "
" Tại sao mình phải biết anh ta ? "
Khả Vi nản thật sự
" La Gia Khang là đại thiếu gia của tập đoàn La Thị "
Cô từ từ nhớ ra
" La Thị...tập đoàn nội thất đúng không ? "
" Đúng vậy "
" Mình từng nghe ba nói qua.
Nhưng anh ta làm sao ? "
Khả Vi tiếp tục nói
" Anh ta nổi tiếng hư hỏng nhưng lại rất được lòng các nữ sinh, từng yêu rất nhiều người nhưng mà đều không lâu dài "
Gia Linh nói nhỏ với hai người
" Mình còn biết anh ta thích nhất là tình một đêm sau đó thì không liên lạc gì nữa "
Bọn họ nói chuyện cũng ghê quá rồi
" Các cậu thôi đi, đừng có nhìn bề ngoài mà đánh giá người ta chứ "
" Bọn mình lừa cậu làm gì chứ ? "
" Đúng đó "
Cô đứng lên nhìn bọn họ
" Mình không thèm nói chuyện với hai người nữa.
Mình phải về lớp làm bài tập mà cô giao đây "
Nói xong liền bỏ đi.
Cô thật sự không muốn nghe đám bạn thân nói xấu người khác mà..