Bấm Tay Tính Toán Năm Mối Hôn Sự Đến Cửa


Nàng gõ đầu nó một cái: "Chuyện biết pháp phạm pháp sao có thể làm chứ.

"

Mao Mao quay lại, nhàm chán ngậm tóc nàng nhai trong miệng: "Nói thật, người đàn ông hiếm có như vậy, ăn luôn là tốt nhất, cuối cùng chúng ta cũng có được thứ mình muốn, tu vi của ngươi cũng có thể tăng trưởng.

"

Từ Sơn Sơn nhắm mắt dưỡng thần, không biết là không nghe thấy hay là không coi lời nó là chuyện đáng quan tâm.


——

Liễu gia

"Nhi tử, con cuối cùng cũng về rồi, Trường Thanh đại sư bói một quẻ, nói con nửa tháng nữa sẽ về nhà, quả nhiên không sai, mới hai ngày, con đã về rồi.

"

Liễu phu nhân vui mừng ra ngoài nghênh đón.


Liễu Thời Hữu xoa xoa thái dương, bảo Ngụy Lương đi an bài cho bộ khúc của Liễu gia: "Trường Thanh đại sư nào? Mẫu thân, mẫu thân lại tìm người loạn thất bát tao nào về vậy?"

Hắn ta bất đắc dĩ nói: "Tiền nhà ta bị lừa chưa đủ sao?"


"Liễu Thời Hữu, không được nói bậy! Vị Trường Thanh đại sư này là thầy tướng số có bản lĩnh thật sự, ngài ấy liếc mắt một cái đã nhìn ra Liễu trạch chúng ta có vấn đề, còn đào được đồ dơ bẩn từ rất nhiều nơi, lúc đó cảnh tượng thật đáng sợ.

"

Nghĩ đến chuyện mấy ngày trước, Liễu gia bọn họ không những chỉ có chuột chết, thì là đủ loại rắn rết bò lung tung, lão tộc bối ốm đau liên miên, người chết kẻ bị thương, lá cờ tang treo mãi không được thay xuống.


Nghĩ đến những điều này, nước mắt bà liền tuôn ra, vội vàng lau đi: "Đúng rồi, phụ thân con và đại ca con cũng về rồi, đang ở chính đường nói chuyện với Trường Thanh đại sư, con cũng mau qua đó xem đi.

"

"Phụ thân và đại ca đều về rồi?"

Liễu Thời Hữu mừng rỡ, đang định đi qua, lại đột nhiên nhớ đến Từ Sơn Sơn vẫn còn đang lưỡng lự ở ngoài cửa phủ.


Nàng xuống xe ngựa không đi theo Liễu Thời Hữu vào phủ, ngược lại còn đi qua đi lại ở cửa quan sát, giống như chưa từng thấy nhà giàu, chỗ nào cũng nhìn kỹ càng.


Người gác cổng và gia nhân đều không biết thân phận nàng, nhưng thấy nàng mặc bộ đạo bào rách rưới, đều lén lút che miệng cười nhạo.


"Từ Sơn Sơn, ngươi còn đứng ngoài đó làm gì, mau vào đây!"

Từ Sơn Sơn lúc này mới đi theo Liễu Thời Hữu vào chính đường.



"Phụ thân! Đại ca! Hai người cuối cùng cũng về rồi.

"

"Thời Hữu, khoảng thời gian này vất vả cho con rồi.

"

Liễu phụ thương yêu vỗ vai Liễu Thời Hữu.


Liễu đại ca nhìn chàng cũng tràn đầy vẻ an ủi, bọn họ không ở nhà, gia đình này đều dựa vào chàng chống đỡ.


"Đến đây, gặp qua Trường Thanh đại sư, lần này gia đình chúng ta có thể bình an vượt qua, đều nhờ Trường Thanh đại sư.

"

"Không sai, vừa rồi chúng ta nghe Trường Thanh đại sư giảng giải, quả thực như được khai sáng, ngộ ra chân lý.

"

Thật sự thần kỳ như vậy sao?

Liễu Thời Hữu bán tín bán nghi nhìn vị Trường Thanh đại sư kia.


Chỉ thấy ông ta lông mày xám đen, râu đen, ngũ quan đoan chính, nhìn khoảng bốn mươi tuổi, mặc một bộ trường bào màu xanh thêu hoa văn ẩn, tay trái cầm la bàn, tay phải đặt trước bụng, đứng đó, nhìn qua đúng là có cốt cách phong thái của cao nhân.


Liễu Thời Hữu trước đó cũng bị Từ Sơn Sơn lừa sợ rồi, không dám dễ dàng tin tưởng: "Xin hỏi đại sư, Liễu gia chúng ta rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, vì sao lại nhiều chuyện kỳ lạ như vậy, còn liên tiếp có người chết?"

Đại sư thần sắc kiên định, mở miệng liền nói: "Là có người mượn vận, trong nhà khí vận không đủ, tà ma hoành hành, tự nhiên sẽ hiện tướng suy bại.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận