Bấm Tay Tính Toán Năm Mối Hôn Sự Đến Cửa


Lời này không sai.


Nguyên chủ ích kỷ bạc tình, vơ vét tiền bạc xong liền phủi mông bỏ đi, nào biết chuyện này gây ra nghiệp chướng không hề nhỏ.


Từ Sơn Sơn tạm thời không bình luận về việc này.


Nàng nhìn thẳng vào mắt lão giả: "Chỉ là một khắc đồng hồ thôi, ngài đã đợi được nửa năm, chắc hẳn cũng sẽ không tiếc chút thời gian này chứ.

"

Lời này vừa nói ra, lại đánh trúng tim đen lão giả, trong mắt ông ta kinh nghi bất định.


Sao nàng ta biết mình đã mất nửa năm để điều tra chân tướng?

Nếu không phải thực sự tra không ra, ông ta sẽ không đi đường tắt, tìm đến Khước Tà Sơn.


Lão giả tinh tường, ông ta biết mình cả người sát khí, người thường gặp ông ta chỉ biết tránh né sợ hãi, nhưng nữ tử này lại có thể bình tĩnh nói chuyện với ông ta, không kiêu ngạo không siểm nịnh.


Ông ta suy nghĩ, người có nội tâm mạnh mẽ như vậy, nếu là kẻ lừa đảo, vậy chắc chắn cũng là một kẻ lừa đảo có bản lĩnh.



Ông ta lập tức quyết định: "Được, lão phu sẽ đợi một khắc đồng hồ này!"

Ông ta ra lệnh một tiếng, quân đội hùng mạnh "xoạt" một tiếng rút đao bảo vệ xung quanh Từ Sơn Sơn , tạo thành một lớp ngăn cách, sát khí bên phía Liễu gia e sợ uy thế của ông ta, lập tức ỉu xìu.


Bây giờ tình thế đảo ngược, đám thuộc hạ Liễu gia chỉ có thể do dự nhìn vào trong xe.


Ngụy Lương cũng sợ hãi vội vàng né tránh, trừng mắt nhìn Từ Sơn Sơn tức giận dậm chân, còn Liễu Thời Hữu tức đến mức sắp xé rách rèm xe.


"Lão tiên sinh, ngài thật sự muốn bảo vệ ả ta?"

Lão giả chắp tay sau lưng nói: "Lời lão phu đã nói ra, tứ mã nan truy.

"

Vận may của ả lừa đảo Từ Sơn Sơn này thật tốt, nhưng ả ta không thể nào may mắn mãi được!

Liễu Thời Hữu hai mắt phun lửa: "Từ Sơn Sơn ! Được, người khác có thể đợi một khắc đồng hồ, vậy Liễu Thời Hữu ta cũng có thể đợi được!"

Tuy không biết vì sao nàng nhất định phải có một khắc đồng hồ này, nhưng đợi thì đợi, dù sao một khắc đồng hồ sau nàng cũng không bịa ra được lý do chính đáng nào, không cần y ra tay, chỉ bằng khí thế hung hãn của lão giả này cũng đủ xé xác nàng rồi.


Lúc này, tất cả mọi người đều đang âm thầm tính toán thời gian trôi qua trong lòng, chỉ đợi một khắc đồng hồ trôi qua, công bố kết quả.



Sắp đến rồi chứ?

Chắc là sắp rồi.


Thời gian trôi qua chậm chạp, không biết từ lúc nào, trong không khí dường như có một luồng khí kỳ diệu nào đó đang lặng lẽ thay đổi.


Ơ?

Cảnh vật xung quanh trong nháy mắt như trở nên ảm đạm, mọi người ngơ ngác ngẩng đầu lên, chỉ thấy mây đen cuồn cuộn, bầu trời đột nhiên xuất hiện dị tượng, rõ ràng là ban ngày ban mặt, nhưng trong thời gian cực ngắn lại chìm vào bóng tối!

Khi bóng tối vô cớ bao trùm mặt đất, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng kinh khủng.


Giờ Tỵ khắc một khắc — trời đất biến sắc, Thiên Cẩu Thực Nhật.


Thật sự có Thiên Cẩu Thực Nhật!

Trong lòng bọn họ chấn động gào thét, trời ạ, lại thật sự bị Từ Sơn Sơn nói trúng rồi sao?!

Còn Liễu Thời Hữu đang kinh hãi đứng bật dậy, lại ngã phịch xuống, ngây người ra.


Lời nói của Từ Sơn Sơn lúc nãy lập tức hiện lên trong đầu y.


Thiên Cẩu Thực Nhật, nhật nguyệt vô quang, là thời khắc tốt nhất để thông âm dương, trắc mệnh số, ngươi nếu không muốn tin, vẫn cứ khăng khăng muốn giết ta, vậy thì số mệnh Liễu gia các ngươi tuyệt hậu cũng là lẽ đương nhiên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận