Bạn Cùng Phòng Là Hồ Ly Tinh

Edit: Seward

Vào ngày họp phụ huynh, Lâm Mộc Viễn nhìn thấy người anh họ giả mà Bạch Trình Húc tìm cho cậu.

Một người trẻ tuổi có vẻ ngoài bình thường.

Lâm Mộc Viễn rất hài lòng với người mà Bạch Trình Húc chọn, ngoại hình càng bình thường thì càng tốt,khiêm tốn một chút cũng không sai.

Trên đường trở lại lớp học, Lâm Mộc Viễn nói sơ lược tình hình cơ bản của mình cho anh họ giả.

"Sau khi buổi họp phụ huynh kết thúc, giáo viên nhất định sẽ tìm anh nói chuyện riêng, đến lúc đó anh chỉ cần nghe giáo viên nói, nếu giáo viên hỏi những câu hỏi khác thì chỉ cần nói rằng bình thường anh bận bịu đi làm, đối với tình hình của em không biết nhiều lắm."

Tần Thiên Mạch đang đứng ở cửa sau lớp học nói chuyện phiếm với một số bạn học lớp bên cạnh.

Lâm Mộc Viễn mang theo anh họ giả của mình đến chào hỏi: "Đây là Tần Thiên Mạch mà em đã nói với anh. Cậu ấy chiếu cố em rất tốt."

Anh họ giả nhìn về phía Tần Thiên Mạch, cười nói: “Cảm ơn cậu vì luôn chiếu cố tiểu Viễn nhà chúng tôi.”

Học sinh cấp 3 ngày nay ăn gì để lớn lên vậy, dáng dấp dù cao nhưng sao trông vẫn đẹp trai thế?!

Nghe được ba chữ "nhà chúng tôi", tâm tình Tần Thiên Mạch bỗng nhiên trở nên có chút vi diệu, bên trong vi diệu còn mang theo chút khó chịu.


Sau khi chào hỏi Tần Thiên Mạch xong, Lâm Mộc Viễn mang theo người anh họ giả của mình vào lớp học.

Bọn họ vừa mới rời đi, ở ngoài cửa đã có mấy người nhịn không được mà bắt đầu thảo luận.

“Tôi còn tưởng anh họ của Lâm Mộc Viễn cũng là một đại soái ca, nhưng tôi không nghĩ tới dáng dấp anh họ của Lâm Mộc Viễn lại trông bình thường như thế.”

“Rồng sinh chín người con trai còn không giống đâu,chớ nói chi bọn họ còn không cùng một ba mẹ sinh ra”.

"Nghe nói ba mẹ Lâm Mộc Viễn đang kinh doanh ở nước ngoài. Nếu tôi là Lâm Mộc Viễn, tôi sẽ tìm đại một người đóng giả làm người nhà rồi đi họp phụ huynh cho tôi. Dù sao thành tích của cậu thực sự làm người khác rất xấu hổ."

"Im đi, cậu cho rằng mọi người đều giống cậu à, sẽ đầu cơ trục lợi* người khác chắc. Lâm Mộc Viễn người ta là học sinh ngoan, tuy thành tích có chút kém, nhưng cậu ấy sẽ không làm mấy loại chuyện như này đâu."

*lợi dụng cơ hội để kiếm lợi riêng một cách không chính đáng

Nghe chung quanh thảo luận, Tần Thiên Mạch không khỏi rơi vào trầm tư, học sinh ngoan? Lâm Mộc Viễn cũng không nhu thuận như vẻ bề ngoài,hắn cảm thấy anh họ của Lâm Mộc Viễn có chút kỳ lạ,cụ thể chỗ nào kỳ quái thì hắn không nói được, nhưng hắn luôn cảm thấy mối quan hệ giữa người anh họ kia và Lâm Mộc Viễn trông rất lạnh nhạt.

Quan hệ đã lạnh nhạt như thế,thì tại sao lại đến họp phụ huynh cho Lâm Mộc Viễn?

Hắn luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đấy.


Thuận lợi họp phụ huynh xong, Lâm Mộc Viễn chuẩn bị đưa anh họ giả của mình đi.

Hai người vừa đi ra khỏi lớp học, Tần Thiên Mạch cũng đi ra theo, "Anh họ của cậu hiếm hoi mới đến đây một chuyến, ba người chúng ta tìm một chỗ ăn một bữa cơm đi."

"Không cần, buổi chiều anh họ tôi còn có việc." Lâm Mộc Viễn vội vàng từ chối, "Hai chúng ta đi ăn là được rồi. Mấy ngày nay cậu đã vất vả dạy kèm cho tôi, lát nữa tôi sẽ đãi cậu đồ ăn Nhật.”

"Chỉ là một bữa cơm thôi, cũng không tốn bao nhiêu thời gian đâu." Tần Thiên Mạch nhìn về phía anh họ giả nói.

Người anh họ giả xấu hổ mỉm cười.Thiếu niên trước mặt này mặc dù vẻ mặt rất bình tĩnh nhưng ánh mắt lại không hiền lành như vậy.

"Ai da, anh ấy thật sự không có thời gian, anh ấy phải vội về công ty họp. Anh họ, anh đi nhanh đi. Em và Tần Thiên Mạch đi ăn cơm đây. Anh họ,hẹn gặp lại."

Sợ bọn họ tiếp tục trò chuyện bí mật sẽ bị lộ tẩy, Lâm Mộc Viễn vội vàng kéo Tần Thiên Mạch rời đi.

Nhìn hai tay đang nắm lấy cánh tay mình, Tần Thiên Mạch không khỏi nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên hắn cùng Lâm Mộc Viễn gặp mặt, lúc ấy hai người ngồi trên một chiếc xe, Lâm Mộc Viễn hận không thể cách xa hắn tám trượng, hiện tại Lâm Mộc Viễn có thể chủ động đụng chạm vào hắn như vậy, coi như có tiến bộ.

"Vừa rồi người kia không phải anh họ của cậu đúng không?" Tần Thiên Mặc đột nhiên mở miệng.

Lâm Mộc Viễn giật mình nhìn hắn,cmn,làm sao Tần Thiên Mạch lại biết?


“Cậu,cậu chớ nói lung tung.” Lâm Mộc Viễn khô khốc nói: “Anh ấy là anh họ của tôi.”

Từ phản ứng vừa rồi của Lâm Mộc Viễn, Tần Thiên Mạch tin chắc rằng mình đã đoán đúng.

Tần Thiên Mạch quơ quơ điện thoại trước mắt cậu, cười lạnh nói: "Bằng không,hiện tại tôi gọi điện thoại cho anh trai cậu xác nhận một chút? Hỏi anh ta xem có biết hôm nay anh họ cậu tới đây họp phụ huynh cho cậu hay không?"

“Không được!” Lâm Mộc Viễn đưa tay cướp lấy điện thoại di động của Tần Thiên Mạch, tuyệt đối không thể để hắn gọi cho anh trai cậu được, nếu không cậu sẽ có kết cục rất thảm!

Bản thân Tần Thiên Mạch so với Lâm Mộc Viễn thì hắn cao hơn cậu nhiều, lúc này hắn lại cố ý nâng điện thoại di động lên cao, Lâm Mộc Viễn muốn cướp lấy, lúc sau cậu trực tiếp nhào thẳng vào lồng ngực của Tần Thiên Mạch.

Mùa hè hai người mặc quần áo rất mỏng, cảm nhận được cơ thể ấm áp dán vào lồng ngực mình,Tần Thiên Mạch nháy mắt mất bình tĩnh.

Thừa dịp Tần Thiên Mặc phân tâm, Lâm Mộc Viễn cướp lấy điện thoại di động của Tần Thiên Mạch, sau đó hung hăng cảnh cáo hắn: “Nếu cậu dám gọi điện cho anh trai tôi, cẩn thận tôi ném điện thoại của cậu vào thùng rác.”

Ánh mắt nguy hiểm của Tần Thiên Mạch nheo lại. Lâm Mộc Viễn thật đúng là có tiền đồ, vậy mà dám uy hiếp hắn?

Tần Thiên Mạch vòng một tay qua eo Lâm Mộc Viễn, kéo cậu trở về lồng ngực của mình. Khi Lâm Mộc Viễn đang giãy dụa, hắn dễ dàng cướp lại điện thoại từ trong tay cậu.

Hai tay bị kiềm chế, tính tình nhỏ nhen của Lâm Mộc Viễn cũng bùng lên,hắn đang so xem ai mạnh hơn phải không?Cậu đường đường là một con hồ ly tinh,chẳng lẽ không thể đánh bại một con người như Tần Thiên Mạch?

Cậu dùng lực trên tay muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Tần Thiên Mạch.

Đm,tại sao cậu không thể thoát ra được?


Cậu lại cố gắng dùng thêm chút sức nữa, cậu vẫn không thể thoát ra được.

Cuối cùng, cậu đã dùng toàn bộ sức lực,vẫn không thể thoát ra được.

Lâm Mộc Viễn không khỏi nghi ngờ nhân sinh, làm sao một con người như Tần Thiên Mạch lại có sức lực to lớn như vậy?

Hai người bên này đang quấn lấy nhau, bên kia ánh mắt của vài nữ sinh đi ngang qua đều nhìn chằm chằm họ.

Đậu đen rau muống*,bọn họ đang nhìn thấy cái gì thế này? Hai đại soái ca nổi tiếng trong trường đang ở cùng một chỗ ôm nhau!!

*là một thuật ngữ trên Internet. Từ này trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm vì được sử dụng nhiều lần trong thanh Baidu World of Warcraft. Đó không phải là một lời nguyền, đó là một cách để trút bỏ cảm xúc khi bạn không vui, với những từ đồng nghĩa như "tôi fuck" và "chết tiệt". Trong quá trình dịch thuật, để tạo thành bốn âm tiết, từ này ra đời sau này, được rất nhiều cư dân mạng sử dụng và trở nên rất phổ biến. Nó cũng thường xuất hiện trong hầu hết các trò chơi của QQ và Tencent. Một số cư dân mạng còn gọi nó là "Tôi sẽ đi". Trên thực tế, phần lớn ý nghĩa là "Tôi thực sự không nói nên lời" và "Cút khỏi đây đi ~". Đây từng là một câu nói phổ biến trong World of Warcraft. Bất cứ khi nào ai đó cáu kỉnh hoặc ai đó làm nổ thiết bị JP, câu này bình thường được nói đến nên nó đã trở thành một câu nói nổi tiếng.

Phải biết rằng bình thường Tần Thiên Mạch rất lạnh lùng, luôn là một bộ dáng người lạ chớ tới gần, hiện tại lại chủ động ôm Lâm Mộc Viễn, hơn nữa tay còn thân mật ôm eo Lâm Mộc Viễn.

Người ta gọi đây là gì?

Là tình yêu đó!!!

Mấy nữ sinh đứng bên kia kích động đến mức đỏ bừng mặt.

Khó trách Tần Thiên Mạch chưa bao giờ có bạn gái,hoá ra hắn có xu hướng thích người cùng giới tính!

Pass Chương 27+28:Trường học mà công và thụ đang theo học tên là gì?(23 chữ và 1 số,có viết hoa chữ đầu và hai chữ cuối,có khoảng cách và dấu)Vd:Trường trung học số 6 Ôn Châu


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận