Triệu Thanh Viện không ngờ lại còn có thể như thế này, nhìn thấy có cảm giác mới lạ: “A! ”
Lý Minh Phong lặng lẽ ghé vào tai cô: “Em muốn thử không?”
Cô giật mình nhớ lại, nghiêm túc suy nghĩ rồi lắc đầu: “Không muốn! cái đó của anh…em cắn không nổi.
”
Lý Minh Phong chỉ là trêu chọc cô, không ngờ cô lại trả lời nghiêm túc như vậy, anh nhìn chằm chằm vào đôi môi hồng hào xinh đẹp, trong lòng có chút hưng phấn.
Lý Minh Phong lặng lẽ ghé vào tai cô: “Em có muốn thử không?”
Anh bế cô đặt lên đùi mình: “Bé cưng, anh không cần em làm bằng miệng cho anh, để anh liếm em là được rồi.
”
Tuy rằng anh cũng có ảo tưởng nhưng anh cũng không thực sự muốn cô thổi kèn cho anh, nhét thứ đó vào miệng chắc canh không phải là một trải nghiệm tốt, anh chỉ muốn làm cho cô cảm thấy sảng khoái, không để cô cảm thấy khó chịu.
Hai tai Triệu Thanh Viện nóng bừng vì lời nói của anh: “Tại sao?”
“Bởi vì…” Lý Minh Phong cúi đầu hôn lên xương quai xanh của cô: “Chỉ có chó mới có thể liếm chủ nhân, làm gì có chuyện ngược lại.
”
“Anh nói gì cơ?” Cô không hiểu.
Lý Minh Phong nở nụ cười, đột nhiên đổi chủ đề: “Anh có mua quà cho em.
”
Anh lấy ra một hộp quà từ dưới gầm bàn, đưa cho cô: “Mở ra xem xem?”
Sao tự dưng lại tặng quà?
Triệu Thanh Viện mở hộp ra, bên bên trong là! một chiếc vòng cổ tình thú bằng da và tờ hướng dẫn.
Cô đọc nó trong sự kinh ngạc: “Cái này cho em?”
Đây mà là quà gì chứ?
Không phải để cho cô dùng phải không?
Lý Minh Phong gật đầu, cầm chiếc vòng cổ lên nhét vào tay cô: “Là cho em, nhưng…dùng trên người anh.
”
Lần trước khi anh làm cô giận đã nói rồi, cô có thể đeo vòng cổ cho anh.
Anh nghiêng người về phía trước, hơi ngẩng đầu lên để lộ cổ, hầu kết cuộn tròn lên xuống vài lần: “Bé cưng, đeo vào cho anh.
”
Triệu Thanh Viện bị anh làm kinh hãi: “Tại sao? Anh đeo cái này làm gì?”
Lý Minh Phong vẫn duy trì động tác, ngẩng đầu nhìn người đang ngồi trên đùi mình cười nhẹ: “Bởi vì anh muốn làm chó của bé cưng.
”
Giọng nói của anh trầm khàn và đầy cám dỗ, dục vọng dần dần dâng lên trong mắt anh.
“Bé cưng, sau khi anh đeo nó cho anh, em sẽ là chủ nhân của anh, không thể bỏ rơi anh đâu.
”
Triệu Thanh Viện nghe vậy cau mày, giọng điệu lo lắng: “Anh không thể làm người sao?”
Lý Minh Phong ôm eo cô, thản nhiên cười: “Nếu có thể làm chó của em, vậy anh thật sự không muốn làm người nữa.
”
“Bằng cách đó mỗi ngày anh đều có thể ở bên em mọi lúc, liếm em lên đỉnh bằng lưỡi.
”
Triệu Thanh Viện véo anh: “Anh đứng đắn chút đi.
”
Lực véo không mạnh, Lý Minh Phong thậm chí còn cảm thấy thoải mái, anh nắm bàn tay cô gái đang cầm vòng cổ: “Đeo vào cho anh, nếu không, em muốn anh đeo lên cổ em đúng không?”
Anh nhướng mày nhìn cô, giọng điệu uy hiếp.
Nói như thế thì cô không đồng ý, cô cố gắng thỏa hiệp: “Em đeo cho anh.
”
Cô cầm lấy vật đó cúi đầu nghiên cứu, mí mắt mỏng manh của chàng trai cụp xuống nhìn cô, Triệu Thanh Viện đã tìm ra kết cấu của nó, nghiêng người đặt tay lên vai anh, vòng cổ được đeo quanh cổ anh, cụp một tiếng đã được cài chặt.