Bạn Gái 60%

Lâm Gia Gia là đứa con gái út của Lâm gia, chỉ cần hé miệng ra là ba vị ca ca cấp trên sẽ giúp cô đem tất cả mọi chuyện xử lý rất hoàn hảo.

Làm việc không cầu quá hoàn mỹ, chỉ cầu sáu mươi phần trăm đã đạt tiêu chuẩn, là mục tiêu chính của cô, do đó đã tạo nên bản tính vô tư vui vẻ của cô, luôn nghĩ rằng lão thiên gia nhất định sẽ giúp cô mở ra một cánh cửa sổ.

Đại học miễn cưỡng tốt nghiệp, cô thu thập hành trang, muốn đến Đài Bắc một lần, nhưng mà không đến một tháng, cô lại thực không có khí phách kéo hành lý về nhà.

Đài Bắc cái gì cũng tốt, chỉ là không có người nuôi.

Phần tiền lương gầy còm của cô, chỉ đủ trả tiền thuê nhà và cơm nước. Những việc mua sắm sửa soạn đương nhiên không dám mơ.

Vì của tương lai của cô, vẫn là về nhà làm một đứa con gái ngoan ít nhất một tháng có thể không tốn tiền thuê nhà, phần đó cũng đủ cho cô mua sắm.

Cuối cùng, cô ở trấn trên tìm được một công việc trong thư viện, nói cho oai một chút thì là trợ lý, kỳ thật chính là tiểu muội sai vặt.

Chỉ biết hiện tại Quán trưởng thư viện Nhiễm Ấu Lam bởi vì đang giận dỗi với Trấn trưởng, phụ trách cho tập san quý này, đang định làm một bài viết giới thiệu trường trung học cũ của mình.

Nghe nói trung học Đông Phương gần đây có một chủ nhiệm, bác sĩ kiêm giáo viên dạy kèm vừa mới chuyển về phòng y tế, cho nên hiệu trưởng muốn mượn cơ hội quảng cáo, hy vọng tăng tỷ suất theo học của trường.

Vì thế được cô thư ký dẫn dắt, cô đi vào phòng của phòng hiệu trưởng trung học Đông Phương, thư ký gõ cửa trước, sau đó mở cửa để cho cô đi vào.

Đi vào văn phòng hiệu trưởng, cô ngước mắt nhìn, thấy một nam nhân mặc bộ Âu Phục màu đồng, vai người nọ rộng lớn, dáng dấp như người mẫu thiên phú.

Cô nghĩ rằng, người thanh niên đứng ở trước mắt cô có lẽ vẫn còn trẻ, nếu cởi áo vét ra, nhất định sẽ có một dáng người hoàn hảo mê người.

Thu hồi ánh mắt, cô lên tiếng chào hỏi,"Nguyễn hiệu trưởng, xin chào."

Nam tử xoay người, ánh mắt ngừng trên thân thể cô, trên mặt thoáng có vẻ giật mình, khóe miệng xinh đẹp khẽ nhếch, làm càn đánh giá cô.

Ý thức được có một ánh mắt đang nhìn chăm chú vào trên người mình, cô vừa ngẩng đầu, lập tức đón nhận ngay ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú kia, lửa điện giao nhau, xẹt lửa, hỏa hoa văng tứ tung khắp nơi, toàn thân cô rùng mình một cái.

Phản ứng sinh lí làm đôi mắt của cô mở tròn to, cánh môi run run, yết hầu cũng như là bị ai đó hung hăng bóp nghẹn, gần như không thể phát ra âm thanh.

"Đã lâu không gặp." Nam tử hào phóng mở miệng, thanh âm thuần hậu ấm áp giống như loại rượu nho hảo hạng nhất, nghe lâu sẽ có một loại cảm giác thấm đẫm say mê.

Cô trừng mắt nhìn, nghĩ rằng bản thân đang hoa mắt, vì thế tiếp tục chớp mắt thật nhiều lần.

Là anh, thật sự là anh......

Trình Dư Chân!

"Các người quen nhau sao?" Nguyễn hiệu trưởng tò mò hỏi, nhịn không được thay phiên nhìn hai người bọn họ.

"Không chỉ quen biết, chúng tôi còn rất thân thuộc." Giọng nói của anh nhẹ nhàng, hai tròng mắt xảo trá cứ mãi xem xét cô,"Đúng vậy! Là bạn gái trước của tôi."

Oanh một tiếng, đáy mắt của cô bốc cháy lên hừng hực liệt hỏa, hận không thể đốt cháy nam nhân chết tiệt trước mắt này.

Đúng vậy, Lâm Gia Gia cô cùng bạn trai trước là Trình Dư Chân vào năm năm sau, hôm nay lại gặp mặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui