Bạn Gái 60%

Dân cùng quan đấu, chết là cái chắc.

Lâm Gia Gia khiêu khích Trình Dư Chân, hoàn toàn là tự chui đầu vào rọ.

Cô chẳng những đào cái hố, tự mình nhảy xuống đó, còn đem mình chôn thật sâu, rốt cuộc không thể trở mình.

Cô đợi tin của Thường Tiểu Nhạc, muốn tìm một bạn trai để cho Trình Dư Chân biết khó mà lui không nghĩ tới, anh trái lại đem cô kéo xuống nước.

Hiện tại thân phận của anh tăng cấp đến không ngờ, từ bạn trai trước biến thành vị hôn phu.

Chuyện này truyền ra càng khó nghe hơn.

Có người nói, Lâm Gia Gia cô là nhân vật nguy hiểm, hoàn toàn không giống với vẻ đơn thuần vô hại bề ngoài mà mọi người đã nhìn thấy, mà Trình Dư Chân mới là quả hồng mềm.

Anh là quả hồng mềm sao?

Cô khinh!

Anh rõ ràng chính là bức tường cứng đến không thể cứng hơn nữa, chẳng những thế trên tường còn trang bị những khẩu đại bác có lực sát thương thật lớn, ai dám công kích anh, đã bị lửa đạn của anh toàn bộ khai hỏa phản kích.

Tựa như cô, giống như một anh hùng chính nghĩa đấu với đại ma vương ác liệt, không nghĩ tới ngược lại bị anh ăn không còn một mảnh, ngay cả đến động tác tiếp theo cũng không cần phải làm, quyền khống chế rơi vào trong tay anh.

Tất cả mọi người lạc quan không thôi, muốn nhìn cô cùng Trình Dư Chân đính hôn, hơn nữa mẹ của cô lại đang rất vui vẻ chuẩn bị công việc đính hôn sắp đến, hận không thể mau chóng đem cô, hàng ế phẩm này đi ra ngoài đẩy mạnh tiêu thụ.

Cho nên rốt cuộc là ai bán đứng cô?

Vấn đề này đã nằm trong lòng của cô mấy ngày, cuối cùng rốt cục bị cô hỏi ra đáp án, người khởi xướng là Nhiễm Ấu Lam.

Hồng nương quán Nhiễm gia là do mẹ của Quán trưởng Nhiễm Ấu Lam sáng lập, vừa nhận được tin tức cô muốn xem mắt, mẹ Nhiễm liền trưng cầu ý kiến của con gái, xem trấn trên có nam nhân có điều kiện tốt, chất lượng tốt giống như Lâm Gia Gia đưa ra hay không?

Có, đương nhiên là có.

Nhiễm Ấu Phượng lập tức đem tin tức này truyền tới trong tai Trình Dư Chân, dùng lời lẽ để thuyết phục anh thấy Gia Gia là tốt nhất, lập tức anh không cần đòi điều kiện gì, an bài anh cùng với Lâm Gia Gia xem mắt.

Trình Dư Chân đương nhiên không có khả năng đem cơ hội như vậy ra đẩy bên ngoài, liền đồng ý.

Cho nên người phản bội cô không phải là Thường Tiểu Nhạc, cũng không phải Nhiễm Ấu Phượng, mà chính là vận mệnh của cô.

Vận mệnh cùng cô đi ngược lại, như là phạm vào tiểu nhân, mọi việc điều không thuận lợi.

Biết rõ càng không thuận, cô càng muốn đi đối mặt, nhưng mà......

"Thường Tiểu Nhạc, cậu thật sự đủ rồi nha!" Cô không hoà nhã, đầy giận dữ.

Thường Tiểu Nhạc ôm bụng cười cười to, nước mắt đều bay ra, thậm chí còn cười đến đau sốc hông, mặt đỏ lên giống như quả táo.

Trời, không cười thật sự là rất có lỗi với bản thân.

"Tớ đã sống hai bốn năm năm tháng, lần đầu tiên gặp được chuyện hài hước như vậy." Ha ha, cô nhất định phải đem câu chuyện tình của Gia Gia viết vào bản thảo, thật sự là rất hài hước.

"Đây không phải hài kịch hóa, mà là gặp phải vận xui!" Lâm Gia Gia lắc lắc đầu, bĩu môi, trừng mắt nhìn bạn tốt,"Đều là lỗi của cậu, nghĩ ra loại phương pháp ngốc nghếch này, hoàn toàn là tự đào hố chôn mình."

"Này......" Thường Tiểu Nhạc ngừng tiếng cười, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của bạn mình, kiềm không được lại phốc xích cười,"Chuyện này không thể trách tớ a! Nếu muốn trách nên trách Quán trưởng, chuyện này là do cô ấy làm Trình Giảo Kim chặn đường mà."

Làm ơn! Ai lại nghĩ đến Quán trưởng đột nhiên trở nên nhiệt tình như vậy, an bài Trình Dư Chân làm đối tượng xem mắt của Gia Gia chứ?

Khẳng định là cố ý! Chẳng qua là...... làm tốt lắm! Tiết mục như vậy mới có thể diễn tiếp theo, cao trào thay nhau nổi lên.

"Thường Tiểu Nhạc, tớ tới tìm cậu, cũng không phải muốn cậu giễu cợt tớ, được không?" Hai mắt Lâm Gia Gia trợn trừng, "Hiện tại phải làm sao bây giờ?"

Thường Tiểu Nhạc hít sâu một hơi, ngừng tiếng cười, "Cậu có thể cự tuyệt nha!"

"Nếu mẹ tớ dễ nói chuyện như vậy thì tốt rồi." Nói đến cùng, cô vẫn là một chú đà điểu rút đầu.

Khi cô nói đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, lập tức thu được ánh mắt xơ xác tiêu điều của nữ sĩ Lâm Giang xinh đẹp, đành phải nhanh chóng bổ sung là đang nói đùa thôi, sau đó đỏ hồng hốc mắt chạy trở về phòng, cũng không dám nửa lời nhắc đến chuyện này nữa.

"Loại sự tình này không phải nên trực tiếp tìm đương sự sao?" Làm ơn đi! Đông Phương trấn này, ai chẳng biết tâm nguyện lớn nhất đời này của mẹ Lâm chính là mong mỏi có nam nhân tốt đem Lâm Gia Gia lấy về nhà.

"A?" Cô sửng sốt, sắc mặt trắng xanh, "Ý của cậu là muốn tớ đến tìm...... Trình Dư Chân?"

"Bằng không thì sao?" Thường Tiểu Nhạc rốt cục khôi phục bộ dáng bình thường, "Chẳng lẽ cậu muốn đợi anh ta tìm tới cậu sao? Đến lúc đó có lẽ trực tiếp đến nhà của cậu rước dâu luôn cho rồi." Lấy hành động của nam nhân này từ trước đến nay, tám phần có khả năng sẽ làm như vậy.

"Nhưng tớ không biết cùng anh ta nói chuyện gì......" Lâm Gia Gia cúi đầu, phiền chán đùa bỡn mười ngón tay.

"Lâm Gia Gia tiểu thư, đây chính là nét khác nhau giữa cậu và người khác, quyền lựa chọn ở trong tay của cậu. Chẳng qua, mình cảm thấy anh ta cũng không có cái gì không tốt, tại sao cậu lại không cho anh ta một cơ hội?"

Lâm Gia Gia muốn nói lại thôi, hai má không hiểu sao vừa nóng vừa hồng.

Thấy bạn tốt lại thẹn thùng Thường Tiểu Nhạc trong lòng biết rõ ràng, cô hiện tại hoàn toàn là biểu hiện điển hình của "Yêu, nhưng giả vờ khách sáo."

"Tớ cảm thấy quá khứ đã ảnh hưởng đến suy nghĩ hiện thời của cậu, Gia Gia, tớ có thể cho cậu một lời khuyên không?"

Lâm Gia Gia gật gật đầu.

"Chuyện đã qua, có thực sự quan trọng như vậy sao? Cậu nên vứt bỏ thành kiến, nhìn thật kĩ nam nhân trước mắt này đã thay đổi như thế nào."

Vứt bỏ thành kiến?

Lâm Gia Gia nhíu mày, lặp lại suy tư về ý tứ bốn chữ này, cuối cùng lúng ta lúng túng mở miệng, "Đây không phải là thành kiến, mà là bất an về anh ấy đối với mình."

"Cậu đã không bỏ xuống được, cũng quên không được gút mắc này, không bằng cùng anh ta mặt đối mặt nói rõ ràng, mà không phải chơi trò ngươi đuổi ta trốn mãi như thế, như vậy có vui vẻ sao?" Thường Tiểu Nhạc liếc mắt xem thường.

Lâm Gia Gia ngần ngừ một lúc lâu, sau đó trầm mặc.

"Cho anh ta một cơ hội, để cho anh ta giải thích với cậu." Đây là phương pháp duy nhất có thể cởi bỏ khúc mắc của bạn mình.

"Là...... là như thế này sao?" Cô thực sự nên nghe giải thích của anh một chút sao?

"Là như thế, đúng vậy." Thường Tiểu Nhạc gật đầu, hai tay khoát lên trên vai của cô,"Đem đau buồn lắng đọng đã nhiều năm qua giải tỏa một lần, đối với người não có dung lượng nhỏ như cậu, là một chuyện tốt." Nha, cô thật sự có tấm lòng bồ tát nha, lãng phí thời gian ngủ bù, mở đường cho bạn tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui