Bạn Gái 60%

Làm người quả thật phải có nguyên tắc, nhưng có giới hạn cho những nguyên tắc đó.

Đối với người làm việc luôn luôn chỉ cầu sáu mươi phần trăm như Lâm Gia Gia mà nói, nguyên tắc chính là những quy luật trói buộc tự do thôi, cho nên ngoài miệng nói rằng muốn đoạn tuyệt cùng Trình Dư Chân, không muốn dính dáng gì đến anh nữa, kết quả vẫn không phát bệnh mà đã tử vong.

Cô phải nghiêm chỉnh thanh minh, không phải cô không có chí khí, chấp nhận Trình Dư Chân, mà là bởi vì cô không thích nhất người khác sẵng giọng với cô, hơn nữa người nọ lại là người thứ ba năm năm trước tranh bạn trai với cô.

Năm đó cô lựa chọn rút lui, đem hạnh phúc của mình chắp tay đưa cho đối phương, không nghĩ tới cô cùng đối phương đều thất bại.

Năm năm sau, tranh đoạt lại phát sinh.

E hèm, cô lại thanh minh một lần nữa, cô thực sự không phải cần Trình Dư Chân, chỉ là muốn bảo vệ tự tôn cơ bản nữ nhân.

Cho dù cô không có nguyên tắc, làm việc vĩnh viễn chỉ cần sáu mươi phần trăm, nhưng không có nghĩa là tự tôn của cô có thể mặc cho người khác giẫm lên.

Hơn nữa cô cũng đã chứng kiến được sự khác nhau của cô và Hà Tâm Tĩnh, tích cực của Hà Tâm Tĩnh vượt ra ngoài dự đoán của cô

Lúc này, âm thanh di chuyển vật nặng luôn luôn vang lên ở góc ngõ yên tĩnh.

Lâm Gia Gia tò mò tiêu sái đến cửa sổ lầu hai, thăm dò nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy Hà Tâm Tĩnh, mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, mặc chiếc áo sơ mi đơn giản cùng quần short, chỉ huy công nhân chuyển nhà đem gia cụ nhất nhất chuyển vào trong nhà.

Cái gì? Cô nhất thời trợn to đôi mắt. Cô gái này không phải cố gắng đến mức độ đó chứ, thực sự chuyển đến đối diện nhà anh sao?

Cô cau chặt hàng mày thanh tú, hai tay cầm lấy rèm cửa sổ, rất sợ bản thân đã hoa mắt nhìn lầm.

Không! Mặc kệ cô thấy thế nào, ánh vào trong mắt cô chính thực là thân ảnh của Tâm Tĩnh.

Hà Tâm Tĩnh vào vào ra ra, vội vã một thời gian sau, thẳng tắp đi về hướng nhà của Trình Dư Chân.

Lâm Gia Gia thở hốc vì kinh ngạc, không chút suy nghĩ, lập tức xoay người, chạy ra khỏi phòng, vọt tới dưới lầu.

"Lâm Gia Gia, con vội vàng đi đầu thai sao!" Mẹ Lâm vừa vặn ở phòng khách, nhịn không được lớn tiếng nhắc đi nhắc lại.

Trời ạ! Địch nhân đã sắp đánh tới thành lũy của cô, nếu trễ một bước, ngay cả gạch ngói vụn cũng không còn, bởi vậy cô không thời gian nghe mẹ nói lầm bầm, nhanh chóng chạy về hướng nhà của Trình Dư Chân.

Khi cô chạy gần đến cửa nhà, đã thấy Trình Dư Chân mặc áo tắm bước ra mở cửa, mái tóc vẫn còn ướt sũng.

Vừa mở cửa, khi anh nhìn thấy Hà Tâm Tĩnh, mặt không chút thay đổi, lãnh đạm mở miệng "Có việc gì sao?"

"Đương nhiên." Hà Tâm Tĩnh hất cằm lên, nở nụ cười ngọt ngào. Hiện tại anh có rảnh không? Em mới chuyển nhà đến hôm nay, anh có thể đến nhà giúp em không? Ngồi uống một chén trà......"

Uống trà? Lâm Gia Gia vừa vặn đuổi tới, vừa nghe thấy lời mời gọi của Hà Tâm Tĩnh trên mặt xuất hiện biểu tình khinh thường lạnh lùng xuy một tiếng, chỉ sợ vừa ngồi xuống, đã kìm lòng không đậu ngồi vào trên người của anh rồi!

"Thực khéo!" Tuy rằng chạy mệt thở hổn hển, cô vẫn nở nụ cười, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ quần áo không chỉnh của anh, thiếu chút nữa phun ra máu mũi.

Anh lúc này nói có bao nhiêu gợi cảm thì có bấy nhiêu gợi cảm, áo tắm màu trắng rộng rãi, lộ ra hơn phân nửa ngực, còn có lông ngực như ẩn như hiện, tăng thêm nét ngang ngạnh ương bướng của anh.

Khi những giọt nước ẩm ướt từ tóc anh rơi xuống, cô nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.

Được rồi! Cô thừa nhận anh mê người làm cho cô muốn bổ nhào vào anh, sau đó hôn lần trong ngực của anh, tiếp tục một đường đi xuống...... Tiếp theo, tiếp theo đó là những chuyện cấm trẻ em dưới 18 tuổi.

"Làm sao khéo?" Hà Tâm Tĩnh trừng mắt nhìn Lâm Gia Gia, tức giận hỏi lại.

"Không biết tiểu thư tìm hôn phu của tôi chuyện gì sao?" Cô giống như một con khổng tước kiêu ngạo, chỉ kém không ngúc ngoắc mông, ưỡn cong khoe về bốn phía mà thôi, tiến lên ôm lấy cánh tay anh.

Thoáng chốc, cô cảm nhận được hơi ấm áp sạch sẽ anh vừa mới tắm xong, cũng ngửi được hương xà phòng thơm mát toát ra từ da anh.

Nam nhân như vậy bảo người khác làm sao không mê muội?

Thân thể Lâm Gia Gia phi thường thành thực, có chút xụi lơ dựa vào anh, tựa hồ thực thích mùi hương trên người anh.

"Tăng thêm cảm tình láng giềng hoà thuận, không được sao?" Hà Tâm Tĩnh hai tay ôm trước ngực "Về sau tôi sẽ ngụ ở đối diện nhà Dư Chân, cho nên hy vọng anh ấy có thể chiếu cố tôi nhiều hơn."

Nghe lời nói vô liêm sỉ của cô, Lâm Gia Gia không khỏi chán nản. Cô ta hoàn toàn không đem vị hôn thê này để vào mắt, tựa hồ cho tới bây giờ cô cũng không phải là đối thủ của cô ta...... Chết tiệt! Rất xem thường cô rồi!

Cô càng thêm câu nhanh cánh tay anh, như là sợ anh bị khác dã nữ nhân cướp đi.

"Thật ngại quá, hôn phu của tôi bề bộn nhiều việc, nếu cô muốn láng giềng hoà thuận như cô nói, tôi đề nghị nên đến công sở trong trấn tìm Trấn trưởng nhờ một chút, tin tưởng rất nhanh sẽ quen thuộc tất cả nơi này." Lâm Gia Gia hất cằm lên, ánh mắt kiên định nhìn phía Hà Tâm Tĩnh, không sợ hãi rụt rè giống như trước kia.

Thực nóng vội, tức giận đến sắp dậm chân "Tôi nói con bé này......" Con bé chết tiệt kia! Ở trước mặt lão nương dám khoe mẽ hả?

"Ấy, anh phải mặc đồ vào." Lâm Gia Gia bỗng nhiên vươn tay, kéo áo tắm của anh lại, che khuất vẻ gợi cảm anh tiết ra ngoài.

Trình Dư Chân cười nhẹ ra tiếng, để mặc cho bàn tay nhỏ bé của cô sờ loạn ở trong ngực của anh, hoàn toàn không sợ bị cô ăn vụng đậu hủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui