Chapter 6
" Chị Na, Bora sao không đi cùng chị à ? " Mẹ của Ki Yul, bà Oh So Yeon nói.
" Con bé còn vướng chút việc nên sẽ đến hơi trễ 1 chút. " Bà Il Kyung giải thích.
" Ki Yul nhà tôi cũng thế. Bọn trẻ dạo này đắm đuối với công việc quá đi mất ! "
Bà So Yeon nhìn qua vai bà Il Kyung rồi nhoẻn cười:
" Ki Yul đến rồi k... "
Thấy tiếng của bà bạn khựng lại, bà Il Kyung tò mò quay đầu lại.
Ki Yul đi vào trước và đi sát bên anh là Bora. Sự xuất hiện của cặp đôi này trong chớp mắt đã trở thành tâm điểm chú ý của
khách mời trong bữa tiệc khai trương.
" Con gái chủ tịch Na và giám đốc Oh đi cùng nhau sao ? "
" Nghe nói 2 người đó vừa mới xem mặt nhau cách đây mấy hôm thì phải ? "
" Chỉ mới xem mặt mà đã đi cùng nhau như thế này thì há chẳng phải kì lạ lắm sao ? "
Cả 2 cùng sánh bước tới chỗ 2 bà mẹ đang đứng sững vì bất ngờ.
" Xin lỗi tụi con tới muộn ! "
Bà Il Kyung tròn mắt hết nhìn Bora rồi tới Ki Yul.
" Bora, thế này là ... "
" Hôm nay nhân thể có mặt mẹ và cô Oh ở đây nên tụi con muốn thông báo 1 chuyện. " Bora nói.
" Tụi con quyết định sẽ hẹn hò với nhau ! " Ki Yul tiếp lời.
Cả 2 bà mẹ cùng há hốc mồm kinh ngạc. Cứ nghĩ con trai con gái mình cùng lắm chỉ gặp mặt nhau được 1 vài bữa là lại
chuyển sang đối tượng khác nhưng không ngờ mọi việc lại tiến triển nhanh đến không ngờ.
Chứng kiến 2 bà mẹ đáng kính tay cầm ly nước đứng ngây ra, Bora và Ki Yul cười thầm trong bụng: " Bước đầu thành công
rồi ! ".
" Tụi con xin phép ra phía bên kia chúc mừng bà chủ cửa hàng ạ ! " Ki Yul lễ phép nói.
Theo đúng kế hoạch, Bora tách ra đi gặp những vị khách cùng đẳng cấp khác trong bữa tiệc để ... tám chuyện nhằm truyền
tải thông tin về cái sự kì lạ mà họ vừa được thấy. Còn trong khi đó, Ki Yul ... đi lấy đồ uống cho cô nhằm " kín đáo " thể hiện
sự ân cần đối với cô bạn gái xinh đẹp - 1 cách khẳng định độ chân thực trong câu chuyện mà Bora dựng lên hòng che mắt
thiên hạ.
Bước đầu lấy được lòng tin của những người ngoài bằng vở kịch mà cả 2 đã dày công dựng kịch bản. Ki Yul đi dọc theo dãy
tủ kính trưng bày hàng ngắm nhìn những bộ đồ cao cấp được treo trong đó. Đột nhiên :
" Giám đốc Oh ? "
Ki Yul quay lại. Trước mặt anh là 1 nhóm 3,4 chàng trai có vẻ như cũng là khách mời tối nay đang tìm cách bắt chuyện với
anh.
" Các vị là ... "
" Đây chắc là lần đầu chúng ta gặp mặt nhau. Tôi là .... "
Người đối diện anh bắt đầu 1 bài diễn thuyết về lí lịch trích ngang của những người trong nhóm mà theo Ki Yul nghĩ là " phát
buồn ngủ " nhưng anh vẫn buộc phải lắng nghe cho phải phép. Anh không hiểu người này có mục đích gì khi tự dưng tìm tới
anh nhưng chỉ sau vài câu trao đổi thì anh đã nhận ra họ muốn gì.
" ... Có vẻ như giám đốc Oh rất bận rộn vì tôi ít thấy anh tham gia những cuộc gặp mặt đông đúc như thế này ! "
" Cũng không hẳn. " Ki Yul mỉm cười.
1 người trong nhóm đó nhìn về phía Bora và hỏi anh:
" Chắc anh không phiền nếu tôi hỏi anh 1 câu chứ ? "
" Xin mời ! "
" Anh và giám đốc Jin của khách sạn Evergreen Seoul ... tại sao lại đi cùng nhau ... đến đây ? "
Bộ não của Ki Yul lại bắt đầu phát huy khả năng suy luận tốc độ cao. " AHA ! Thì ra là thế ! ", anh nghĩ thầm.
Ki Yul bèn giả bộ hơi ngại ngùng khi trả lời câu hỏi riêng tư đó:
" À ... Chúng tôi được 2 gia đình sắp xếp cho gặp mặt nhau và bây giờ là chính thức hẹn hò ! "
1 chút khoái trá dậy lên trong lòng anh khi trông thấy vẻ thất vọng hiện ra rõ rệt trên gương mặt của mấy người đó. 1 trong
số đó nói tiếp:
" Trong tất cả những cô gái có mặt ở đây tối nay mà tôi biết thì giám đốc Jin có thể nói là hoàn hảo nhất. Nhưng không biết
anh đã từng nghe những tin đồn về cô ấy chưa ? "
Ki Yul tiếp tục giả bộ ngạc nhiên:
" Tin đồn gì vậy ? "
" Jin Bora tài giỏi này, rất hiền thục này, hiểu lòng người nữa nhưng nàng có mỗi 1 cái tội là hơi ... nói thế nào nhỉ ... "
Người kia vò đầu ậm ừ, " cô ấy hơi ... đào hoa 1 chút ! "
Những người còn lại trong nhóm đó tiếp lời:
" Cô ấy đã từng hẹn hò với rất nhiều người và mỗi người chỉ được 1 thời gian là chia tay. Và những người này đều thuộc
những gia đình có tiếng tăm trong giới thượng lưu. Vì thế chúng tôi nghĩ anh cần lưu ý điểm này khi tiếp tục mối quan hệ với
giám đốc Jin. "
Ki Yul mặc cho những người đó thao thao bất tuyệt 1 thôi 1 hồi rồi mới lên tiếng, bằng chất giọng tỉnh bơ :
" Các vị biết tôi nghĩ thế nào về những tin đồn đó không ? Tôi đã biết hết từ lâu rồi và tôi có thừa tự tin rằng sẽ vượt xa hơn
trong mối quan hệ với Jin Bora so với tất cả những anh chàng cô ấy từng hẹn hò. Hơn nữa, tôi thiết nghĩ rằng là đàn ông,
chúng ta không nên nói đằng sau lưng về 1 quý cô như thế. Nếu tiếp tục đề tài này thì tôi thấy các vị giống như những người
đã từng bị cô ấy chia tay đột ngột đang cố tìm cách chia rẽ tình cảm của tôi với Bora bằng cách nói xấu vậy. Các vị có thấy
phải không ? "
Như bị tạt 1 gáo nước lạnh, nhóm người đó im re, liền đánh trống lảng sang chuyện khác. Ki Yul, kín đáo nhận ra tai họ
đang đỏ bừng lên, cầm ly cocktail lên sát môi và không quên nở nụ cười nửa miệng thỏa mãn: " Đám ngốc này ! Nếu bọn họ
có đầu óc hơn 1 chút thì sẽ chẳng đời nào lại dùng phương pháp thiếu tính thuyết phục như thế này để nói xấu sau lưng
người khác cả ! "
Tiệc sắp tàn. Khách mời đang lục tục ra về. Lớp kịch thứ 2 sắp diễn ra.
Bora kín đáo ra dấu cho Ki Yul tiếp tục phần cuối của " kịch bản ". Cô đứng trước 1 dãy tủ kính, chăm chú ngắm 1 chiếc áo.
Nói là chăm chú vì đang đứng gần dãy tủ kính ấy là bà chủ trẻ của cửa hàng này. Bora biết tỏng cô nàng ấy nổi tiếng với tài
" lắm chuyện " nên bất đắc dĩ cô mới phải dùng cách này. Lợi dụng cái miệng lắm điều của cô nàng để loan tin đi khắp nơi
nhằm thêm thắt tính thuyết phục cho tin đồn về cô và Ki Yul.
" Em thích cái áo đó à ? " Diễn viên nam chính của màn cuối đã lên sân khấu.
" Anh thấy sao ? " Vai nữ chính nghiêng nghiêng đầu dò hỏi ý anh.
" Ừmm ... " Ki Yul gọi cô chủ cửa hàng, " Xin lỗi cô, cô có thể lấy giùm chiếc áo đó được không ? "
Cô gái trẻ ấy vội vàng kéo cửa tủ, lấy chiếc áo đang treo ra trao cho Bora. Cô ta hỏi Ki Yul:
" Anh muốn mua tặng cho cô ấy sao ? "
" Vâng, coi như tôi mở hàng giúp cô, có được không ? "
Bora ướm thử lên người và quay lại hỏi Ki Yul:
" Anh nghĩ sao ? "
" Màu đó hợp với em đấy ! " Ki Yul tươi cười nhận xét.
Và anh rút ví ra, trao chiếc thẻ tín dụng cho cô gái kia:
" Phiền cô thanh toán giùm ! "
" Lại 1 món quà không lý do nữa sao ? " Bora ra vẻ không hài lòng.
Ki Yul tự nhủ: " Con nhỏ này diễn đạt thật ! ". Anh vui vẻ đáp:
" Có gì đâu ! Chỉ là 1 món quà nho nhỏ thôi mà ! "
Và cả 2 lại tay trong tay đi ra khỏi cửa hàng đó.
Ra ngoài chỗ đỗ xe, Bora nhìn quanh thấy không có ai, liền thẳng tay lẳng cái gói có bọc chiếc áo vào thùng rác. Cô lầm
bầm :
" Thật ngớ ngẩn ! "
" Câu đó phải để tôi nói mới đúng ! " Ki Yul mở cửa xe ra.
Trong lúc Ki Yul đang quay đầu xe, Bora lên tiếng:
" Anh đưa tôi quay lại khách sạn nhé ! "
" Sao cô không về thẳng nhà à ? "
" Tôi phải về đó lấy xe ! Phải thay chiếc váy khó chịu này ra ! Và phải đưa mái tóc của tôi trở về nguyên trạng nữa ! " Bora
nói liền 1 hơi.
" Ok, ok ... tôi sẽ đưa cô về đó, được chưa ? "
Trên đường đi, Ki Yul phá tan sự yên lặng giữa 2 người bằng câu hỏi:
" Vậy là chúng ta từ bây giờ đã là 1 đôi đang hẹn hò sao ? "
" Đúng thế ! " Bora cười nhạt, " Từ đây mong nhận được sự giúp đỡ của anh ! "
" Mong cô chỉ giáo thêm ! " Ki Yul cười khẩy.