- Chết rồi ! Trúng bẫy ! - Diễn la lên ý định ngăn cản , nhưng đã muộn mất rồi .
Quả nhiên , bóng vừa đến tay , Kyoko Uyên đã bị số 7 và số 5 của đối thủ vây lại , cướp bóng thành công . Trong chớp nhoáng , họ đã ghi được điểm , cách biệt về điểm số bắt đầu dãn ra .
- Này , tiền phong đội mình chơi tập trung vào ! - Tiểu Long ở ngoài sân hò hét , cậu thấy nguy cơ rồi đây .
Bóng trong tay Thiên Vũ , kĩ thuật giữ bóng và dắt bóng của cậu không tồi , thoát khỏi vòng vây của đối thủ cũng không hề thấy chút khó khăn . Cậu tiến công chớp nhoáng , lên rổ , và rồi ……..chỉ đợi tính tiếng còi tính điểm nữa thôi .
BỐP….. Bóng bật ra ngoài , toàn nhà thi đâu sồ lên , Lê Tiểu Long vỗ trán chửi tục , Hồng Nhung bật khỏi chỗ ngồi , đứng chỉ tay mà không thể thốt ra lời . Lê Thần Phong đắc ý cười , chớp được thời cơ , và cũng để xóa tan không khí ngột ngạt , Mc ngay lập tức bình luận :
- Vâng, thưa các bạn , cú lên rổ vừa rồi thật đẹp mắt , tưởng chừng như ghi điểm chắc trong tay m vậy mà đồng đội của cầu thủ số 4 ( Thiên Vũ ) là số 15 ( Thần Phong ) lại cản bóng , liệu đây có phải là chiến thuật bí mật nào đó của Sao Mai ?
Tuýt ………..Tiếng còi báo hiệu trận đấu lại bắt đầu sau một thoáng sững sờ . Thần Phong giữu bóng , lên rổ và ghi điểm thành công . Cậu gửi đến Thiên Vũ nụ cười đắc ý và Lê Tiểu Long cái nhìn kiểu “ khen ngợi tớ đi ” . Nhưng đáp lại là khuôn mặt giận giữ của cả hai , họ đều không nói gfi mà quay mặt đi chỗ khác . Nụ cười của Thần Phong cứng lại trên khóe môi giậy lát , rồi lại nở rộ . Sau đó …..chiaan stranh nội bộ bùng nổ , Lê - Trần lại băt sđầu . Không những cố gắng ghi điểm , còn cố gắng cản bóng của đồng đội , cố gắng ném bóng vào đầu nhau . Hiệp một kết thúc , tỷ số là 12-24 , Sao Mai bị dẫn trước 12 điểm .
Tiểu Long thật muốn tống cho Thần Phong và Thiên Vũ mỗi thắng một đấm. Cậu cũng thật muốn ra sân , nhưng nhớ lời Tuấn Kiệt nói trước khi ra ngoài m cậu đành nhịn xuống . Mắng không nghe , khuyên không được , đánh lại không thể , Tiểu Long bất lực hít sâu lựa chọn bỏ mặc hai kẻ điên đó , muốn làm sao thì làm . Hiệp hai bắt đầu , tình trang tồi tệ đó vẫn cứ thế kéo dài .
Đến tận giờ phút này mà Thủy vẫn còn lật đật chạy trên phố Hà Nội với khuôn mặt đỏ bừng ướt nhẹp mồ hôi . Trời thật lạnh mà cô thì thật nóng , mồ hôi trên trán rơi từng giọt lớn . Cô tự nhủ m chỉ còn một con phố nữa thôi , cố gắng lên , cô cần về kịp trận đấu . Đừng lạ vì sao cô không bắt tắc xi ngồi , cô cũng muốn thế lắm chứ , nhưng tiền không mang, không thể lên xe buýt chứ đừng nói là tắc xi , điện thoại cùng không mang theo , thật đắng lòng mà ! Cô cần chạy qua đường , may quá ….đèn đỏ rồi ! Thở phì phò , Thủy mím môi đã tím tái mà băng qua đường .
KÉ….É…….É….T…….KÉT….T…….TTT……..
Tiếng bánh xe ma sát mạnh với mặt đường nghe thật chói tai . Thủy cũng thấy toàn thân thật đau đớn . Người đi đường cũng ngay lập tức vây kín lại , chủ chiếc xe ô tô con đâm phải cô cũng nhanh chóng mở cửa xuống xe . Thì ra đó là một người đàn ông .
- Cô bé …………….cháu không sao chứ ? - Người đàn ông với khuôn mặt hết sức lạnh lùng , nghiêm nghị , nhưng giọng nói đầy vẻ quan tâm đến bên cô hỏi .
- Cháu khồn sao ! - Thủy nhíu mày nói .
Quả thật cô không sao , may mà xe phanh kịp , nhưng cùi tay cô bị xước , đã chảy ra cả máu , chân ……..chết tiệt ……bị trật khớp rồi ! Người đàn ông có cái nhìn khá sắc bén , mặc dù đã cố che giấu nhưng cô vẫn bị phát hiện là bị thương . Ông ấy kiên quyết muốn đưa cô vào bệnh viện và chịu trách nhiệm bồi thường thương tích của Thủy . Nếu là bình thường , Thủy rất sẵn lòng , thế nhưng bây giờ thì không được .
- Chú à , giờ cháu đang rất vội , nếu có vào viện thì để sau được không ! Cháu không sao hết á ! - Cuối cùng Thủy đành hét lên
Tía ơi , cô muốn đi gấp lắm rồi ! Có vẻ như cuối cùng người đàn ông cũng nhận ra cô thực sự gấp . Ông liền đưa cô vào hiệu thuốc gần đó , sát trùng vết thương và tận tình đưa cô đến nơi cần đến . Ông nhận đúng là mình sai , vừa nãy do cúi đầu nhặt điện thoại bị rơi trong xe mà vô ý không quan sát phía trước nên mới gây ra tai nạn , thật may không nghiêm trọng lắm .
Khi nghe Thủy đọc địa chỉ đến biệt thự nhà Cullen , người đàn ông có chút kinh ngạc , nhưng không hỏi mà lái xe đi . Đến nơi , Thủy vội cảm ơn rồi mở cửa xe nhảy lò cò đến phía cổng ngôi nhà . Chưa kịp nhấn chuông thì đúng lúc gặp ông bà Lê - bố mẹ Thần Phong từ bên ngoài trở về .
- Bé Thủy , sao con lại đến đây ? Chẳng phải con có trận đấu hay sao ? - Bà Lê kéo tay cô quan tâm hỏi .
- Cô ơi, thuốc của Thần Phong đâu ạ ? Con đang rất vội ! - Thủy nắm ngược lại tay bà Lê , dồn dập hỏi .
- Thuốc gì cơ ?
- Cậu áy bảo con về lấy hộ thuốc , trưa nay cậu ấy quên uống , rất có hại cho sức khỏe .
- Nó đâu phải uống thuốc gì vào buổi trưa đâu ! - Ông Lê tiến đến nói .
- Thật chứ ạ ? Không có sao ? - Mặt cô trắng bệch .
Thấy được cái gật đầu khẳng định của hai người lớn , Thủy chán nản lùi lại vài bước . Vậy là sao ? Lẽ nào ……….Cô hốt hoảng mượn điện thoại của ông Lê, Thủy ngay lập tức gọi cho Tuấn Kiệt , nhưng vô ích dù cho đã cố gắng . Rủa thầm vài tiếng , cô quay đầu phát hiện người đàn ông lại kia chưa đi , Thủy bèn lên xe người đó nhờ đưa về nhà thi đấu . Ông bà Lê thoáng nhìn nhau rồi cũng lên xe riêng đi theo . Mượn điện thoại , cô ngồi im trong xe , lên mạng xem trực tiếp trận đấu , càng xem càng giận , hơi thở dồn dập , ngực phập phồng , cô e rằng mình có thể “ đi ” bất cứ khi nào ! Tình hình hiện tại “ không mấy khả quan ” nếu không muốn nói là “ hết sức tồi tệ ” , đã giữa hiệp hai , tỉ số là 34-64 . Sao Mai thua tận 30 điểm cách biệt , vậy mà Thần Phong và Thiên Vũ vẫn không ngừng xo tài . Thủy thật muốn vỗ tay cười lớn , Lê Thần Phong , Trần Thiên Vũ , ha cậu ….chơi thật khá !
Tại một nhà vệ sinh nam nào đó , tại một buồng vệ sinh nào đó , có một người đàn ông nào đó , đang run lẩy bẩy ……trong tư thế tay chân bị trói …..miệng không ngừng phát ra những tiếng kêu kì lạ ……..Anh thầm kêu trời