Bản Lĩnh Của Quân Tử

CÂU CHUYỆN BẮT ĐẦU:
AN DĨ bước vội vã trên đường.đã 8h rưỡi rồi,tức là cuộc họp với lũ bạn trong mini club đã diễn ra được 30p.''rồi chúng nó sẽ xào mình với mắm mất thôi''Dĩ vừa lẩm bẩm,vừa nhìn đồng hồ.
-eh..eh..đến rồi kìa!Hân giơ ngón tay giữa* ra hiệu cho Dĩ dễ xác định tọa độ.cả lũ nhao nhao''mày đến sớm nhỉ?.''bọn tao đang lên kế hoạch dầm mày với hoa quả đấy'',''con Hân kia,mày ko chọn ngón tay khác mà dơ lên được à?''.club của nó thật ra chỉ co 8 người,cùng chí hương theo ngành du lịch với quyet tâm:ĐƯA VIỆT NAM LÊN TẦM CAO MỚI.tụ họp ở 2 cái bàn trong góc quán SV.aDĩ kéo ghế:
-chúng mày thông cảm,ông sếp tao nhờ làm nốt tí việc.từ chối thì khác nào nộp đơn xin thôi việc.mà tao cũng phải sống chứ......
-thôi được rồi.Cường ngắt lời.tao thay mặt anh em tha ày với mức phạt là cái hóa đơn của tối nay.ko mặc cả!DĨ xịu mặt,cả lũ cười hô hố,hả hê.
10h30 tối
tám đã đời chuyện trên trời dưới biển,cả lũ quay sang chơi trò SAI VĂT bằng cách quay cái dĩa,chĩa vào ai người ấy phải làm theo yêu cầu của cả nhóm.sau 1 hồi xoay mòng mòng,cái dĩa chĩa vào Dĩ:
-xui tận mạng thế này?
sau 1 hồi xúm xít bàn bạc.cái lũ giời đánh kia nhất trí:

-mày lên sân khấu,và...(cười nham hiểm) shaking theo điệu hips don't lie cho tao.
Dĩ bàng hoàng nhìn Hân trân trối,con này chắc ton hót với lũ kia về vụ nó bắt chước Sakira lắc bụng ở trên giường.Hân thấy ánh nhìn tóe lửa,ko mấy thiện cảm của Dĩ,nó cụp mắt.cười méo miệng.thằng Cường đắc thắng:''quân tử nhất ngôn,lúc nÃY mày ''nhất trí'' to nhất cơ mà'',cả lũ hô ầm lên,bắt Dĩ làm theo,bất đắc,nó đành đứng lên(bọn bạn gào to hơn).nó cúi xuống nhìn thẳng vào mắt Cường
-xem bản lĩnh của quân tử đây này!
Dĩ buộc đuôi áo lên để hở 1 phần bụng.cả club ồ lên.nhìn theo Dĩ hùng dũng bước lên sân khấu của quán bar.sau mấy phút thì thầm với anh chủ quán dễ tính,nhạc bài TUYỆT VỌNG nổi lên,nhóm bạn nó nhộn hẳn,kéo ghế ngồi gần sân khấu hơn.còn cả quán thì đổ mắt về phía con bé đang phăm phăm bc ra.
An DĨ ôm cây mic,mái tóc loăn xoăn xõa ra,và bắt đầu lắc bụng:nà ná na na nà....nà ná na na nà...nhạc rộn lên,anh càng DJ của quán bắt đầu làm việc,đèn màu xoay xoay:''everybody,let's wake up....hey..hey..em điên vì anh đây,sao anh làm em say....''.sau mấy phút cả quán bùng nổ theo nó.Dĩ vẫn vừa hát vừa nhảy.quán toàn sinh viên trẻ cùng trường nên ko cần phải ngại.nhìn thăng Cường vẫn há hốc mồm ngạc nhiên.Dĩ hả hê,''cho chừa,đừng thách nhà giàu húp chinsu.''.nhìn thấy những con người đang hòa mình theo điệu nhạc.DĨ tự dưng thấy minh cũng có khả năng lôi kéo đám đông.nó múa càng hăng hơn.chỉ có 1 điều mà nó ko biết,là ở góc tối của quán,có 1 đôi kính cận đang chăm chú nhìn cô,nhưng ko nhảy nhót theo mọi người.chủ nhân cặp kính cười nhếch mép,tay gõ nhịp lên bàn lẩm bẩm:
-đúng người mình đang tìm.
-Dĩ,Dậy!dậy mau.7 rưỡi rồi.mày có muốn nghe Đông Đông lão gia rú ko hả,hay là muốn bị trừ lương.
thế đấy,cách đón đầu ngày mới của con Hân dành cho Dĩ mới ngọt ngào làm sao.còn tặng kèm mấy cái đá đít nữa chứ,thật ko chịu nổi.Dĩ lồm cồm bò dậy,mặt nhăn nhó.đau đầu quá.hình như đêm qua nó uống hơi nhiều.
-đau đầu hả?tao biết ngay mà.hôm qua may mấu quá,nhảy nhót tưng bừng lảm thằng Cường mồm há hốc đến lúc về,mồm ko đóng được....

Dĩ nhìn đồng hồ.ngay lập tức fi vào wc.vừa đánh răng,vừa thay quần áo.tiện thể rửa mặt trong khi xỏ giày.10p sau,nó nhảy phóc lên xe dông thẳng,để lại tí khói và con bạn vẫn còn đang lải nhải.vừa đạp nó vừa lâm bầm nguyền rủa ông trời sao lại cho nó 1 buổi sáng ấm áp.... trên mức cho phép,làm nó ngủ quên mất.
lúc Hân kết thúc xong câu chuyện thì đã ko thấy bóng dáng Dĩ đâu.''con này,ai lại để bạn nói chuyện 1 mình thế'' rồi nó ngồi tưởng tương 1 anh đẹp trai nào đó đứng ngoài nhà nhìn vào sẽ nghĩ nó dở hơi.đang ''phiêu'' thi tựnhieen nghe tiêng chuông cửa làm nó giật mình đánh thót.Hân lóc cóc chạy ra mở cửa mà não trái đang thách đố não phải xem là bà chủ nhà hay ông tiền điện.cửa mở.
-xin lỗi cô cho tôi hỏi đây có phải là nhà....RẦM...
hân đóng sầm cửa,ôm tim thở.ngoài kia là 1..à ko...2 ''chú'' đẹp trai mặc lee đen,đeo kính viền đậm,cái cà vạt mà các ''chú'' i thắt chắc bằng cả tháng lương hoi của Hân.ôi giởi ơi,từ bao giờ Sở điện lực lại tuyên những anh đẹp giai thế.nó cào cào tóc cho chỉnh tề rồi mở cửa ko quên nụ cưới duyên,:k35 thỏ thẻ:
-hai chú,à 2 anh tìm ai ạ?
-xin lỗi cho tôi hỏi đây có phảỉ là nhà của cô Trịnh An Dĩ ko ạ
Hân tiu nghỉu.sao ko phải là nguyễn thục hân nhỉ?
-không-đến lượt đằng kia tiu nghỉu-đây chỉ là chỗ nó trọ thôi,nhà nó ở quê cơ

-thưa cô,vậy cô Dĩ có đây chứ ạ?
-à,ko,nó vừa mới đi làm rồi,các anh có nhắn j ko?
người đứng trước liền rút trong áo ra 1 cái fong bì.
-nhờ cô đưa cái này cho cô Dĩ khi cô ấy về,nhắn với cô là chúng tôi rất mong cô đến dự.
nhìn nảo dòng chư đỏ in trên đó.Hân trố mắt.
Thật không thể tin nổi.Hân đang cầm trên tay giấy mời dự thi ''TÌM KIẾM TÀI NĂNG TRẺ'' của 7DAYs ENTERTAINMENT MIDIA GROUP.oh my god,trên giấy ghi rõ :''kính mời cô:TRỊNH AN DĨ.giới tính:Nữ......đến dự cuộc thi ........vào lúc 8h30 sáng chủ nhật ngày ...tháng...năm....Địa điểm thi tại văn phòng công ty....tầng 3....''.lần thứ hai trong ngảy nó phải ôm ngực thở.chết sặc mất thôi,sao lại là Dĩ,sao 2 người kia lại biết nó và chỗ này,hay là con này ngấm ngầm đăng ký tham gia mà ko inh biết?..ko lẽ nào..con bé đi làm từ sáng đến tối,về nhà đúng giờ...,cũng ko hi vọng gì vào cái giả thuyết nó nghỉ làm mà đi thi,Đông Đông lão gia sẽ giết nó bằng từ ''đuổi việc'' ngay lập tức.khó hiểu quá,hay 2 anh chàng kia định đi...buôn người?hơi vô lý,trông bảnh bao thế cơ mà,mà có buôn thì sao ko buôn...luôn cả nó?(tình nguyện?).cả ngày Hân loanh quanh với mấy câu hỏi đó.cái đầu thủ khoa như nó mà cũng phải bó tay trước vụ này.thôi đành chờ Dĩ về rồi hỏi cho ra nhẽ vậy.
8h tối nhân vật chính của chúng ta lết được về nhà.cả ngày lăn lộn ở quán hamburger,Dĩ thấy chân mình như buộc cả 2 tảng đá.đã thế hôm nay còn có người nghỉ làm nó phải chạy xì khoí thay chân.bây giờ mà ở nhà chắc minh đang nằm khểnh xem phim,lại nhà,Dĩ nhớ nhà quá đi mất.ko vì học phí cho năm sau thì nó chả tội gì tiêu phí mùa hè ở đây ngày nào.đang lầm bầm nguyền rủa cuộc sống sao mà bất công thì cái bóng đen đen ở cầu thang làm nó giật mình...
-sao mày về muộn thế?làm tao chờ mãi..
ôi giời,con Hân,làm nó giật cả mình.
-làm sao?có việc gì mà rồng đi đón tôm thế này?mày làm ơn để tao ngon giấc đêm nay tí!thế này thì gặp ác mộng mất thôi...

kệ cho Dĩ lải nhải,Hân chỉ đáp một câu gọn lỏn làm nó giật mình:
-nhanh lên vào nhà có việc này....
*
* *
Dĩ ngồi phịch xuống ghế,mắt trợn tròn,đọc đi đọc lại tờ giấy trước mặt.ko,ko có dấu hiệu gì của sự viết nhầm hay sai chinh tả cả.TRỊNH AN DĨ rành rành,viết hoa hẳn hoi.nhưng...
-sao?mày cũng ngạc nhiên à?thế thì lạ thật,tao tưởng mày phải biết rõ chứ?lúc họ đưa tao,tao còn nghĩ là nhầm địa chỉ.nhưng mà người ta đã đến tận đây...
-họ trông ra sao?
-ừm, ặc lee như kiểu đồng phục ấy,đẹp trai...như nhau:k46 .trông rất nghiêm túc,ko có gì là bỡn cợt cả!rất lịch sự nữa chứ.thôi tóm lại là tao nghĩ mày nên đi thử.biết đâu lại là thật,mấy khi vận may lại rơi đúng đầu như thế này!có gì tao bảo bọn thằng Cừơng đi cùng.bọn họ có định giở trò gì thì cho lũ nó xông vào,thực hành luôn mấy bài quyền mới.tao sẽ cầm sẵn cái điên thoại,thấy động là alo luôn ấy chú cảnh sát:k62 .mày yên tâm,tao sẽ tìm cách bảo vệ mày,chứ mày mà mất tích.lấy ai trả tiền phòng cho tao.mà....nếu vào công ty 7DAYs,có gặp mấy anh trong nhóm BOYs thì xin hộ cho tao chữ ký nhá.
''con này tưởng người ta được trả lương để lượn lờ trong công ty chờ cho chữ ký chắc?''.nhưng còn tờ giấy mời.Dĩ mắm môi,suy nghĩ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận