Lúc nửa đêm, bảo vệ ở cửa của Vật Lưu Viên đột nhiên nhìn thấy một đoàn xe đi đến, vội vàng đi ra, sau khi đối phương xuất trình giấy tờ chứng nhận, thì mới cho vào.
“Cái này…tại sao nửa đêm Đội điều tra sự cố đặc biệt lại đến đây? Sợ là đã xảy ra chuyện lớn rồi, tôi phải nhanh chóng thông báo với ông chủ.”
Trên chiếc xe đầu tiên, Sở Vĩnh Du ngồi ở ghế phó lái, người lái xe chính là Tường Vi.
Sai khi đến, dưới ánh sáng của đèn xe, nhìn thấy ở cửa nhà kho cách đó không xe, Jessica đang đứng, bên cạnh có một người phụ nữ đang nằm.
“Trời ơi! Anh Sở, sao chị dâu lại ở đây?”
Tường Vi vừa nhìn là đã nhận ra người đang nằm kia là Đồng Ý Yên, lập tức che miệng lại, cô ta biết, trời sắp sụp rồi, chuyện Đồng Ý Yên xuất hiện ở đây, chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể biết được sự tức giận của Sở Vĩnh Du sẽ điên cuồng đến mức nào.
Nhưng, Sở Vĩnh Du lại mỉm cười, vẫy tay.
“Không sao, cô chỉ cần xử lý bên trong kho là được rồi.”
Nhìn bóng lưng của Sở Vĩnh Du, Tường Vi há hốc mồm.
Không…không sao? Lẽ nào tình cảm của anh Sở và chị dâu xuất hiện rạn nứt không thể hàn gắn được? Điều này quá khó tin rồi.
Không sai, tình cảm của Sở Vĩnh Du và Đồng Ý Yên phàm là người có quen biết, trước nay đều vô cùng ngưỡng mộ, sự chung thủy của hai người bọn họ với tình cảm dường như đã trở thành khuôn mẫu.
Người khác không biết chứ, nếu như Sở Vĩnh Du muốn phụ nữ, vậy thì quả thật nhiều đến mức không thể đếm được, nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn đóng vai là một ông chồng tốt, một người ba tốt, không dám vượt qua một bước.
Nhưng bây giờ, là vài ý nghĩ…
“Anh Sở, rất xin lỗi khi muốn như vậy mà còn làm phiền đến anh.”
Gặp lại Jessica, Sở Vĩnh Du cũng có chút ngượng ngùng, từ sau khi đưa từ nước Mỹ về, anh cũng chưa từng hỏi qua một lần.
“Ở đây, sống có quen không?”
Jesssica cười gật đầu.
“Rất tốt, anh Sở, cho dù sống ở đâu cũng tốt hơn rất nhiều so với cái thị trấn nhỏ âm u, đáng sợ kia, điều này có lẽ anh cũng biết.”
Liếc nhìn Đồng Ý Yên đang hôn mê, ồ, không phải, là Địa Sát số 35, Sở Vĩnh Du mới tiếp tục hỏi.
“Sao cô lại tìm được chỗ này? Hay là tình cờ?”
“Lúc ở N Thành nước Mỹ, từ chỗ giám đốc Lưu Ổn biết được sự tồn tại của huyết tộc, thực ra lúc tôi ở thị trấn nhỏ, từ lúc cái gọi là rò rỉ của phòng thí nghiệm, sau khi người ở thị trấn nhỏ đều xuất hiện biến dị, tôi luôn như có như không cảm nhận được sự tồn tại của những huyết tộc này, không biết là nguyên nhân gì.”
Ồ? Có thể cảm nhận được sự tồn tại của những con dơi nhỏ kia? Điều này khiến Sở Vĩnh Du rất tò mò, mấu chốt là nghe những lời Jessica nói, dường như không chỉ có thể cảm nhận được một người, mà là cả một gia tộc.
“Bỏ đi, nguyên nhân cụ thể tôi cũng không hỏi, ý của cô, huyết án ở nhà kho kia chính là huyết tộc ra tay?”
Jessica lại gật đầu, trầm giọng nói.
“Không sai, khoảng cách càng gần, tôi càng cảm nhận được một cách rõ ràng, vì vậy đi qua cùng, nhưng lại đến chậm một bước, đối phương đã đi rồi.”
Cho dù thế nào, Địa Sát số 35, xem như là đã tặng cho Sở Vĩnh Du một món quà lớn, bởi vì rất có khả năng từ trong miệng của người này có thể biết được trụ sở chân chính của tổ chức yêu tà và yêu tôn vô cùng thần bí, có quyền thống trị tuyệt đối kia.
“Phần quà này tôi đã nhận, tôi có thể giúp cô một việc, nói đi.”
Jessica quá vui mừng, cuối cùng cô ta đoán không sai, do dự một lúc, nghiêng người về phía trước, khẽ nói.
“Anh Sở, tôi…tôi muốn anh giúp tôi khống chế người của huyết tộc kia, sau đó cho dù tôi làm gì, anh cũng không được quản, có được không?”
Cau mày, thực ra không cần Jessica nói, Sở Vĩnh Du cũng muốn đi giết chết người của huyết tộc kia, đánh giá từ chuyện ở nhà kho, rõ ràng chính là người của đám người sau đó muốn bắt cóc Đồng Ý Yên, mà chỗ Đồng Hiểu Tiêm cảnh vệ cũng đã báo tin, cộng thêm sự xuất hiện của huyết tộc, đã rất rõ ràng rồi.
“Jessica, cho dù cô muốn làm gì, tôi chỉ có một yêu cầu.”
“Tôi hiểu, chỉ cần ở nước R, tôi sẽ không làm ra bất kỳ chuyện gì có lỗi với anh.”
Lúc Địa Sát số 35 đột nhiên tỉnh lại, đầu tiên nhìn thấy lại là Sở Vĩnh Du, trong lòng lập tức vui mừng khôn xiết.
“Vĩnh Du, anh…”
“Còn có cái này cần thiết không?”
Một câu của Sở Vĩnh du, biểu cảm đáng thương của Địa Sát số 35 đột nhiên biến mất, lạnh lùng nói.
“Tôi muốn biết, anh phát hiện ra tôi từ lúc nào? Việc đóng vai của tôi từ trước đến nay chưa từng xảy ra bất kỳ sai sót nào, không ngờ vẫn bị anh phát hiện ta, cho dù là chết, cũng để tôi nhắm mắt được không?”
Trong một nhà kho khác ở Vật Lưu Viên, Địa Sát số 35 ngồi trên một chiếc ghế, Sở Vĩnh Du và Jessica đứng đối diện.
“Mùi vị.”
Chỉ nói hai từ mùi vị, Địa Sát số 35 đã cười tự giễu.
“Mùi vẫn luôn là điểm yếu của tôi, nhưng có thể phát hiện ra cái thứ ở tầng sâu kia, hơn nữa còn dưới tình huống tôi không đến gần anh, trên dưới tổ chức vẫn xem thường anh rồi.”
Không đợi Sở Vĩnh Du lên tiếng, cô ta lại tiếp tục nói.
“Anh thành thực với tôi như vậy, dù sao tôi cũng không sống được, xem như báo đáp cho anh, tuyến trên của chúng tôi là Thập Đại Tà Tính, anh muốn ở một địa điểm cố định hoặc dùng thủ đoạn khác để tìm bọn họ là điều không thể, giữa 36 Địa Sát chúng tôi đều không biết phạm vi hoạt động của đối phương, hơn nữa, Thập Đại Tà Tính bên trên tôi cũng chỉ có thể nói với anh, đôi mắt của Thập Đại Tà Tính sâu như vực thẳm, người bình thường nghe có thể không hiểu, nhưng người có cảnh giới như anh, có lẽ không vấn đề gì đúng không.”
“Chỉ cần anh có thể tìm được bất kỳ người nào của Thập Đại Tà Tính, khoảng cách thông tin về tổng bộ tà yêu hoặc yêu tôn đại nhân sẽ không xa.”
Khẽ gật đầu, Sở Vĩnh Du quay người người đi, Tường Vi và những người khác đợi ở bên ngoài, đã không có điều gì cần thiết nữa, giống như Địa Sát số 35 nói, vết thương quá nghiêm trọng, cộng thêm chậm trễ nhiều thời gian như vậy, đã bỏ lỡ thời gian trị thương tốt nhất, nhưng vẫn còn vài phút để sống.
Trong một căn phòng tại một nhà khách sạn 5 sao ở thành phố Phong, Schliffin từ trên giường ngồi dậy, vẫn chưa mặc quần áo, tay phải cử động hai cái.
Phía sau, hai người phụ nữ đang mặc quần áo một cách uể oải, còn nhỏ tiếng thảo luận.
“Này! Người nước ngoài này cũng thật hào phóng, một lúc đã cho mỗi người chúng ta 90 triệu, chuyện tốt như thế này, nếu như ngày nào cũng gặp được thì tốt rồi.”
“Cô nói ít thôi, ngộ nhỡ người ta cũng biết tiếng nước R thì không tốt đâu.”
Đương nhiên Schliffin hiểu, nhưng không nói gì.
Nhìn ra thành phố ở bên ngoài cửa sổ dù nửa đêm đèn vẫn sáng rực rỡ, khóe miệng anh ta hơi nhếch lên, dường như đã nhìn thấy bản thân mình mang theo hai chị em Đồng Ý Yên và Đồng Hiểu Tiêm của đại thánh huyết về N Thành, lúc đó, địa vị của mình ở gia tộc, chắc chắn sẽ thăng tiến nhanh chóng, trở thành bá tước cũng chỉ là chuyện trong vài phút.
Lúc nghe thấy tiếng đóng cửa Schliffin biết hai người phụ nữ kia đã đi, vừa quay người lại, hoàn toàn sững sờ, đứng nguyên tại chỗ.
Chỉ thấy Sở Vĩnh Du và Jessica không biết xuất hiện ở bên cạnh giường trong phòng ngủ lúc nào, một người là người phương Đông, một người mà mỹ nhân kết hợp giữa vẻ đẹp của phương Tây và phương Đông, khiến trong lòng anh ta tràn đầy sự nghi hoặc.
“Các người là ai?”.