Bản Lĩnh Ngông Thần


“Tiếp tục nói đi.


Như rất hiểu Sở Vĩnh Du, Fenster tiếp tục nói.

“Ba ngày sau, gia tộc Gran mở một bữa tiệc tối tư nhân, không mời nhiều người, nhưng tuyệt đối đều là những nhân vật hàng đầu ở nước Mỹ, tôi cũng có trong đó, tôi đoán, mục đích của tiệc tối lần này không đơn giản, cũng có thể là chỉ nhắm vào tôi, cũng có thể là tất cả mọi người, tôi đã tốn một số tiền lớn, thuê 10 võ giả Tiên Thiên từ nước R, nhưng sư huynh, nếu như có anh thì trong lòng tôi mới yên tâm được.


Sở Vĩnh Du gật gật đầu.

“Được, đến lúc đó tôi đi với cậu, đúng lúc tôi cũng muốn tính nợ với gia tộc Gran, gộp chung với nhau đi.


Tuy biết Sở Vĩnh Du chắc chắn sẽ đồng ý, nhưng Fenster vẫn rất vui và cảm động.

“Cảm ơn sư huynh, chúng ta cạn một ly trước.


Mấy chai rượu vào bụng, một người đàn ông trung niên mặc vest đi tới, sau đó thấp giọng nói bên tai Fenster vài câu.

Đừng nói là ở khoảng cách gần như vậy, cho dù có ở xa một chút thì Sở Vĩnh Du cũng vẫn có thể nghe được rõ ràng, nhưng anh tự động ngăn cách ra, đây là sư đệ của anh, sao có thể đi nghe lén cuộc nói chuyện khi chưa có sự cho phép chứ.

Nhưng, nhìn sắc mặt của Fenster, càng lúc càng khó coi.

“Lá gan thật lớn!”
Nhẹ nhàng vỗ bàn một cái, Fenster nhìn sang Sở Vĩnh Du.


“Sư huynh, có người treo thưởng cái đầu anh ở trên web đen, khởi giá 100 ngàn đô, sát thủ của cả web đen đều đã điên cuồng hết rồi.


Hửm? Sở Vĩnh Du nhíu mày, anh đương nhiên có nghe nói qua về web đen, ở trên đó, việc gì cũng có, thuê người giết người càng là chuyện bình thường vô cùng.

“100 ngàn đô? Rất cao sao?”
Fenster gật gật đầu.

“Không phải rất cao, mà là quá cao, sư huynh, anh không hiểu đâu, bên nước Mỹ không giống nước R, ví dụ, 15 tỷ, ở mấy thành phố như Vân Kinh hoặc là Thiên Hải của nước R, thì ngay cả một căn nhà cũng chả mua được, nhưng ở nước Mỹ, đủ để cho một gia đình hoàn toàn thoát nghèo rồi, ở bên đó một chiếc xe mới có bao nhiêu tiền đâu chứ, nhà ở ngoại ô mới có bao nhiêu tiền đâu, cái tôi nói mới là 15 tỷ tiền nước R thôi đó, vậy thì 100 ngàn đô, anh có thể hiểu mấy tên sát thủ đó sẽ điên cuồng đến thế nào chứ?”
Nghe Fenster nói như vậy, Sở Vĩnh Du trầm tư một hồi, trong kẻ địch của anh, Yêu Tà chắc chắn cũng sẽ không thèm làm như vậy, còn lại thì chỉ có gia tộc Gran, hình như cũng không cần thiết, vậy thì có khả năng rất lớn, chính là nhà họ Ôn của Kim Cảng rồi.

Gửi một tin nhắn cho Mã Trạch, Sở Vĩnh Du bưng chai bia lên.

“Không cần lo lắng, không sợ chết thì có thể đến nước R thử xem?”
Nhưng Fenster lại thở dài một hơi.

“Sư huynh, bữa tiệc của gia tộc Gran vào ba ngày sau, hay là anh đừng đi nữa, chế độ luật pháp của nước R nghiêm khắc, lại cộng thêm rất nhiều sát thủ đều rất e dè khi đến nước R làm việc, cho nên ít nhiều sẽ thu liễm đi rất nhiều, nhưng nếu như anh đến nước Mỹ, vậy thì thật sự sẽ đối mặt với những cuộc kích sát không ngừng nghỉ, tôi biết sư huynh hiện tại là võ giả Tiên Thiên, nhưng hiện tại có rất nhiều thủ đoạn lén lút, khó mà đề phòng cho được, lỡ như trúng chiêu thì làm sao?”
“Uống bia đi.


Nhìn ánh mắt của Sở Vĩnh Du, Fenster sững sờ, vội vàng bưng chai bia lên.

“Xin lỗi sư huynh.



Anh ta quên mất rồi, kể từ khi gặp Sở Vĩnh Du lần đầu, anh ta đã biết, người sư huynh này của mình, tuy nhìn hiền hậu, nhưng trong xương cốt luôn luôn lưu tồn loại khí thế bá tuyệt thiên hạ, chỉ mấy tên sát thủ nhỏ nhoi có thể làm được gì anh chứ!
Xoảng!
Đột nhiên, một người phụ nữ mặc đầm siêu ngắn như đã uống say rồi, lúc đi ngang, đôi giày cao gót chợt trẹo qua, trực tiếp tông trúng bàn của bọn người Sở Vĩnh Du.

“Xin….

.

xin lỗi.


Người phụ nữ vừa nôn, vừa khó khăn mà nói ra câu xin lỗi, nhưng gần như là đồng thời, một luồng ánh sáng lạnh chợt quét qua cổ của Sở Vĩnh Du.

Choảng!
Sở Vĩnh Du căn bản chưa làm gì, thì cổ tay Fenster đã khẽ động đậy, chai bia trong tay trực tiếp đập lên đầu người phụ nữ.

“Đưa đi xử lý đi.


Xua xua tay, người trung niên hồi nãy chưa có rời đi, lập tức vác người phụ nữ đang hôn mê đi ra ngoài.

Sinh mãnh như vậy, các vị khách uống rượu trong quán bar căn bản không ai dám hóng chuyện.

“Nhanh như vậy mà đã bắt đầu rồi sao?”

Nghe thấy lời của Sở Vĩnh Du, Fenster cười khổ.

“Sát thủ của web đen, chỉ cần đăng ký một tài khoản là được rồi, loại người nào cũng có, hơn nữa thông tin này đã công bố lên hơn 2 tiếng đồng hồ rồi, có sát thủ xuất hiện cũng là thường thôi.


Sở Vĩnh Du gật đầu.

“Vậy xem ra hôm nay tôi không thể về nhà rồi, để bọn chúng loanh quanh xung quanh chúng ta để đánh giá xem, rốt cuộc người đến kích sát là ma vương hay là vô năng.


Một tiếng sau, Fenster rời đi, Sở Vĩnh Du cũng đi bộ tới một chỗ nào đó, lúc nãy đã gửi tin nhắn cho Đồng Ý Yên, nói tối nay không về rồi.

Đi vào một con hẻm có thể đủ cho hai chiếc xe cùng sánh vai nhau chạy vào, lúc này đã là 1 giờ sáng, con hẻm không một bóng người, chỉ có Sở Vĩnh Du đang nhàn nhã đi dạo.

Đột nhiên, phía trước có hai chùm ánh sáng hung mãnh chiếu tới, ngay sau đó, là tiếng động cơ gào thét mãnh liệt.

Dưới ánh đèn u tối, chỉ có thể nhìn thấy chiếc xe hơi đang nhanh chóng xông về phía này, mục tiêu rất rõ ràng, chính là muốn tông chết Sở Vĩnh Du.

Hơn nữa giá xe khá cao, còn tăng tốc độ mấy trăm mét cho nó, còn là một chiếc siêu xe.

Đối diện với sự tập kích đột ngột, Sở Vĩnh Du đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, như là bị doạ ngốc rồi vậy.

Chiếc xe tăng tốc triệt để lao tới, tốc độ cũng nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi, bên trên tấm kính chắn gió, như phản chiếu ra khuôn mặt dữ tợn và đắc thắng của tài xế.

Vào giây phút hai bên sắp tông vào nhau, chân phải của Sở Vĩnh Du chợt nhấc lên, sau đó hạ xuống một cách điên cuồng.

Ầm!
Một tiếng động cực lớn phát ra, nắp capo phía trước của chiếc siêu xe trực tiếp bị một cước của Sở Vĩnh Du đạp tan nát, dưới tác dụng của lực đạo cực lớn, bánh xe sau của chiếc siêu xe lệch về phía trước, bay qua đằng sau của Sở Vĩnh Du, xoay mấy vòng ở trong con hẻm rồi mới ngừng lại được.

Sở Vĩnh Du tiếp tục đi về phía trước, căn bản không cần đi kiểm tra, tài xế đã chết khi anh giẫm chân xuống rồi.


Mới đi được một nửa, đang định quẹo, thì một bóng người từ trên tường nhảy xuống.

“Một chân giẫm nát nắp capo của một chiếc siêu xe đang trong tốc độ cực cao, chả trách anh lại được treo thưởng 100 ngàn đô, quả nhiên là võ giả, hơn nữa theo như tôi quan sát, anh ít nhất phải là….


“Anh cũng là sát thủ đến lấy tiền treo thưởng sao?”
Sở Vĩnh Du cắt ngang lời anh ta, bóng người đó chợt sững sờ, sau đó cười nói.

“Đương nhiên, nếu không thì tôi đường đường là một võ giả thất phẩm, không rảnh….


“Vậy anh có thể chết rồi.


Thanh âm còn chưa dứt thì Sở Vĩnh Du đã đến bên cạnh của bóng người, căn bản không nhìn thấy có bất kỳ động tác gì cả, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Mà bóng ảnh đó, trong mắt mang theo sự không cam tâm nồng đậm, phịch một tiếng ngã rụi xuống đất, hắn hoàn toàn không biết, mình đã chết như thế nào nữa.

Đi vào trong một khoảng sân nhà trệt, Mã Trạch đã đứng trong đó, bên cạnh đặt một cái ghế thái sư.

“Đại nhân.


Sở Vĩnh Du gật gật đầu, ngồi xuống ghế thái sư.

Liên tục giết hai người, anh đột nhiên có một loại cảm giác máu huyết sôi trào, loại cảm giác này, lúc giết người trước đây, chưa từng có qua.

Đêm nay đã định sẵn sẽ mất ngủ, đêm nay, đã định sẵn là sẽ phải dùng chiến tranh để kết thúc chiến tranh rồi!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận