Bản Lĩnh Ngông Thần


Sau khi nhân viên vừa dứt lời, Trịnh Hạo đã đứng dậy, sắc mặt cũng có hơi khó coi.

“Lại sửa? Tôi đã đích thân sửa ba ngày rồi.


“Phải, tôi cảm thấy chính là khiêu khích, cũng nên một vừa hai phải thôi chứ, cứ cảm thấy có kiểu cố ý làm khó vậy, ông chủ, hay là chúng ta đừng nhận nữa.


Trịnh Hạo lại lắc đầu.

“Không được, bất động sản Hoa Thiên giờ như mặt trời giữa trưa, chúng ta không dễ gì mới lấy được một lần cơ hội thể hiện, nếu như lần này thành công, chắc chắn sẽ tiếp tục hợp tác, tuy không thể so sánh với những công ty thiết kế lớn đó, nhưng lấy được một vài đơn nhỏ cũng đủ chúng ta ăn rồi, cậu ra ngoài trước đi.


Nói xong, Trịnh Hạo nhìn sang Sở Vĩnh Du, bất lực nói.

“Vĩnh Du, tôi bây giờ lại có việc đột xuất rồi, chúng ta chỉ có thể đổi hôm khác rồi.


Sở Vĩnh Du gật đầu, khi đứng dậy thì nói.


“Tôi qua anh nói sửa bản vẽ cả đêm, chính là bởi vì cái này sao?”
“Anh cho rằng như nào! Aiz, một người họ hàng làm việc ở công ty bất động sản Hoa Thiên, không dễ gì tìm được một đơn, không ngờ, lãnh đạo của bọn họ không ngừng trả lại, bên A bên B mãi mãi đều là như vậy, chỉ có điều có chút quá xảo trá mà thôi.


Khi chuẩn bị đi ra, Sở Vĩnh Du đột nhiên dường như nghĩ đến cái gì, hỏi.

“Đúng rồi Trịnh Hạo, bản thiết kế của anh có thể cho tôi một phần không, em vợ tôi học về phương diện này, sắp tốt nghiệp đại học rồi, rất khát khao kiến thức.


Nghe thấy lời này, Trịnh Hạo đã mỉm cười.

“Người làm anh rể như anh làm không tồi đấy, được, dù sao đã là bản bỏ đi rồi, anh đợi chút.


Một lát sau, Trịnh Hạo quay lại, đưa cho Sở Vĩnh Du một chiếc USB.

“Đều ở trong, Trịnh Hạo tôi cái khác không dám nói, phương diện thiết kế trang trí vẫn là có rất nhiều kinh nghiệm của riêng tôi, hy vọng có thể giúp ích cho em vợ của anh.


“Ừm, chắc là vậy, cô cảm thấy như thế nào?”

Gật đầu, Lam Mị nói.

“Rất không tồi, năng lực của nhà thiết kế rất giỏi, rất phù hợp với chủ đề và nội dung quảng cáo của tiểu khu chúng ta, sự lồng ghép ý cảnh cũng rất được, tôi nghĩ, nếu là cho công ty của chúng ta, chắc đã được tiếp nhận rồi, anh Sở mang tới đây, là! ”
“Ồ, không có gì, chỉ là đến xác định, dù sao phương diện này tôi cái gì cũng không hiểu, nếu cô đã nhìn qua, vậy tôi cũng không cần đi tìm Ý Yên nữa.


Nói xong thì Sở Vĩnh Du rời đi, còn lại, Lam Mị nếu còn không biết nên làm như nào, vậy thì thật sự là sống uổng rồi.

Công ty của Trịnh Hạo, mọi người mặt mày rầu rĩ, bị trả lại nhiều như vậy, lòng tin thật sự có chút bị đả kích rồi.

Vào lúc này, điện thoại của Trịnh Hạo đổ chuông, vừa thấy số gọi đến thì cảm thấy đầu to ra, có điều vẫn phải đè nén mà nghe máy.

“Quản lý Hồ, ông yên tâm, tôi! ”
“Sếp Trịnh, tôi vừa rồi đã kiểm tra kỹ lại bản mới nhất cậu gửi cho tôi rồi, tôi cảm thấy hoàn toàn không có vấn đề, sau khi báo cáo lên trên cũng đều thông qua xét duyệt rồi, có thời gian thì chúng ta ra ngoài ăn bữa cơm, dù sao sau này còn hợp tác nhiều, tài năng của cậu, cũng không chỉ giới hạn ở một căn nhà có đúng không.


Chuyện này! Trịnh Hạo hoàn toàn có hơi sốc rồi, tình huống gì thế? Quản lý Hồ này, đối với anh ta trước giờ đều đâm chọt không có lấy một câu tốt đẹp gì, thái độ hôm nay hoàn toàn khác biệt.

“Được được, cảm ơn quản lý Hồ, hôm nào tôi chắc chắn mời ông ăn cơm.


Cúp máy thì Trịnh Hảo nhảy cẫng lên.

“Oa sa! Nghỉ! Nghỉ hết, cơm trưa tôi mời, ăn lẩu, bản thiết kế của chúng ta ở công ty bất động sản Hoa Thiên đạt rồi.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận