Bản Lĩnh Ngông Thần


Nhà hàng Thiên Hi Các ở Tỉnh Thành, Thiên Hi Các hôm nay không mở cửa vì bà chủ sẽ tổ chức tiệc đính hôn tại đây.

Hôm nay tuy không phải hôn lễ, nhưng cũng có thể coi là ngày đại hỷ, nhưng Ngu Thư Di với tư cách là nhân vật chính lại rất đau đầu, lúc này đang đứng ở cửa Thiên Hi Các, nhìn những người này trước mắt, trong ánh mắt toàn là sự bất lực.

Quan Phấn, vị hôn phu ở bên cạnh, cũng đang không ngừng nuốt nước bọt, không biết phải làm thế nào.

“Tôi nói rồi mà mấy vị đại nhân vật này, tiệm tôi chỉ có một chút chỗ ngồi, đã đông đủ người thân, bạn bè, thật sự là không có chỗ cho các vị rồi.


Hiện tại, trong bãi đậu xe trước nhà hàng Thiên Hi Các, có đủ loại xe sang, Rolls Royce, Bentley, Maybach,! nói khó nghe một tí, xe nào năm sáu tỷ đậu ở đây, thì tuyệt đối sẽ là tự chuốc lấy nhục nhã.

Nguyên nhân, đương nhiên là đám người đang đứng trước mặt Ngu Thư Di bây giờ là những nhân vật hào môn Tỉnh Thành, bao gồm nhà họ Tân và nhà họ Ngô.

“Chị Thư Di, chị không cần phải khó xử, chúng tôi chỉ là đến chúc mừng một cái, không có ý khác, chị nhận quà là được rồi.


Ngô Tiêu Tiêu nói, cũng vô cùng lúng túng, nếu như em trai mình vẫn đang qua lại với Lam Mị, thì hôm nay chắc chắn cũng sẽ được mời, thật đáng tiếc.

“Vô công không hưởng lộc, các người đến chúc mừng tôi, chắc chắn là vì nể mặt Vĩnh Du, tôi không dám nhận đâu, để mắc công cậu ta nói tôi, còn nữa, các người có thể đi trước không? Cứ chặn như vậy cũng không hay, cứ phải để cho Vĩnh Du nhìn thấy các người đến đây tỏ vẻ ân cần ư?”
Ngu Thư Di nói chuyện luôn thẳng thắn như vậy, kể cả khi đối mặt với đông đảo các nhân vật lớn ở Tỉnh Thành như vậy, cô ta vẫn như thế.


Những gì cô ta nói đều là chân thành, nhưng Quan Phấn ở bên cạnh lại vô cùng căng thẳng, bà cô ơi, chúng ta đừng hống hách như vậy được không, đuổi người cũng phải coi thân phận chứ, tuy chúng ta có quan hệ rất tốt với Sở Vĩnh Du, nhưng tốt xấu gì cũng nể mặt chút chứ.

Đúng lúc này, một chiếc Mercedes-Benz G500 chạy tới và đỗ thẳng vào lề cổng Thiên Hi Các vì bãi xe đã kín chỗ.

Cùng với sự xuất hiện của chiếc xe này, tất cả mọi người đều trở nên căng thẳng, bởi vì tên ngốc cũng nhận ra, đây là Sở Vĩnh Du và bà xã Đồng Ý Yên.

Quả nhiên, cửa xe mở ra, Sở Vĩnh Du và Đồng Ý Yên xuất hiện.

“Vĩnh Du, cậu tới thì tốt quá, cậu nhìn bọn họ kìa, chặn ở đây, tôi đuổi cũng không đi, cứ đòi đến chúc mừng tôi, nhưng chỗ tôi nhỏ lắm, không có chỗ nhiều như vậy.


Nghe thấy lời của Ngu Thư Di, Sở Vĩnh Du liếc mắt nhìn về phía kia một cái, không ai dám nhìn anh cả.

“Thư Di, Quan Phấn, chúc mừng hai người, sau khi đính hôn, thì lại đợi uống rượu cưới của hai người, quà tặng đính hôn cho hai người, đừng có mà chê đó.


Ngu Thư Di sững sờ một hồi, vội vàng ra hiệu cho Quan Phấn nhận quà, sau đó mỉm cười.

“Chậc chậc! Cậu cũng biết lịch sự như vậy rồi à, cám ơn nha, tôi đưa Ý Yên lên lầu trước, cậu mau giải quyết chỗ này đi.



Gật đầu, Sở Vĩnh Du đi tới trước đám người.

“Các người nhiệt tình đến dự tiệc đính hôn của bạn tôi như vậy, quà tặng không cái nào dưới trăm triệu, đòi đợi tôi tới, nói đi, có chuyện gì? Tôi chỉ cho các người 5 phút.


Dường như đã bàn bạc từ trước nên người lên tiếng vẫn là Ngô Tiêu Tiêu, người có vẻ có quan hệ tốt với Sở Vĩnh Du.

“Anh Sở, sáng nay xảy ra chuyện kỳ lạ, anh biết thương hội Thiên Tinh đúng chứ?”
Sở Vĩnh Du sao có thể không biết thương hội Thiên Tinh chứ, Chu Hựu Song đó đến đây phát hiện một mảnh đất có thể trồng hoa mực, sau đó Thương Hội Thiên Tinh nơi Dries đang ở cũng bị dính vào, còn nhớ Bao Khánh Phong, đội trưởng đội điều tra sự cố đặc biệt của Tỉnh Thành lúc đó còn nói, Thương Hội Thiên Tinh dính đến Yêu Tà, tạm thời khoan hẵng động vào.

Nói đến Thương Hội Thiên Tinh, trong danh sách mà Cửu Tà cho, cái khác thì không nói, Tứ Tà trong Thập Đại Tà Tính của Yêu Tà, chính là hội trưởng của tổng hội Thương Hội Thiên Tinh, cũng là một người nước ngoài, chỉ là không biết Tần lão giải quyết chưa.

“Nói tiếp đi.


Ngô Tiêu Tiêu vội vàng mở miệng tiếp.

“Thương Hội Thiên Tinh không biết phát điên gì, điên cuồng bắt đầu tấn công việc làm ăn của chúng tôi, ví dụ, giá một tấn nguyên liệu nào đó của chúng tôi là 3 tỷ thì, Thương Hội Thiên Tinh trực tiếp ra giá 6 tỷ, hơn nữa một lần ký hợp đồng là năm năm.



Lời của Ngô Tiêu Tiêu vừa dứt, thì tên nào tên nấy cũng bắt đầu nháo nhào.

“Đúng vậy, chăn ga gối đệm của các khách sạn lớn của tôi cũng đã bị Thương Hội Thiên Tinh chém giá, tìm được nhà cung cấp nào thì Thương Hội Thiên Tinh lại ra tay.


“Không sai, bên tôi cũng vậy.


“Ngài Sở, chỉ một buổi sáng, các công ty của chúng tôi đã nháo nhào lên rồi, cứ như vậy thì việc kinh doanh sẽ đình trệ mất.


Sở Vĩnh Du cau mày, công việc kinh doanh của mấy người này cộng lại ít nhất cũng phải hàng chục tỷ đô la, chỉ riêng việc tăng giá nguyên vật liệu thôi cũng phải tốn không ít tiền đó là điều chắc chắn, như vậy việc làm ăn của Thương Hội Thiên Tinh cũng không thể khai hoa bao nhiêu, sao lại dùng giá cao mua mấy cái đó, có ý nghĩa gì chứ?
“Họ muốn mua, các người tiếp tục tìm không phải được rồi sao, có ai mà thật sự xài tiền hoài không hết chứ?”
Nghe thấy Sở Vĩnh Du đề nghị, Ngô Tiêu Tiêu cười khổ.

“Anh Sở, lấy tập đoàn Quân Đạt của nhà họ Ngô của chúng tôi làm ví dụ đi, chúng tôi đã tìm nhà cung cấp cho một nguyên liệu trong đó khắp cả Tỉnh Hương luôn rồi, toàn bộ đều bị Thương Hội Thiên Tinh tấn công, rồi đi xa hơn, chi chi phí vận chuyển, v.

v, ổn ổn chứ không có lãi, càng huống hồ, các con đường bên ngoài tỉnh đều là cố định, có rất ít nhà sản xuất giao hàng qua khoảng cách này.


Thương Hội Thiên Tinh đã ra một chiêu rút củi đáy nồi, bây giờ chỉ cần là ngành công nghiệp vật chất, có chỗ nào mà không cần nguyên liệu thô chứ, xây nhà cần nguyên liệu thô, sản xuất hàng cần nguyên liệu thô, đều không thể tách rời.

“Đợi đã, các người đến tìm tôi là có ý gì?”
Sở Vĩnh Du vừa rồi có chút hứng thú vì liên quan đến Thương Hội Thiên Tinh, lúc này mới nhớ ra, mấy người này đột nhiên bị đột kích, thì liên quan rắm gì đến anh, anh cũng đâu nợ mấy người này.


Vào lúc này, Ngô Tiêu Tiêu rất rõ ràng đã xuất hiện vẻ khó xử, thậm chí diễn biến thành sự sợ hãi.

“Anh Sở, Dries, hội trưởng Thương Hội Thiên Tinh đã nói rồi, anh chỉ cần qua đó bàn với ông ta một cái, Thương Hội Thiên Tinh có thể ngừng những hành động này.


Nhìn thấy một đám người đang mong đợi mà nhìn mình, đặc biệt là với lời nói của Ngô Tiêu Tiêu, Sở Vĩnh Du mới hiểu ra, chả trách mấy người này đột nhiên đến tìm anh.

“Tôi hiểu rồi.


Sau khi thốt ra mấy chữ, Sở Vĩnh Du đi vào trong nhà hàng Thiên Hi Các, đám người Ngô Tiêu Tiêu cũng không nói gì, thở dài rồi giải tán.

Bọn họ cũng đang tự hỏi, Thương Hội Thiên Tinh tuy giàu có, nhưng sẽ không bao giờ xa xỉ mà tấn công một cách tốn kém như vậy, xã hội hiện tại phụ thuộc vào tiền bạc, hợp tác bao nhiêu năm mới có thể kiếm lợi nhuận gấp đôi, hơn nữa còn có thể một lần ký đến năm năm, ai không đồng ý mới là tên ngốc.

Mới đến quầy thu ngân, Sở Vĩnh Du đã bị Ngu Thư Di kéo sang một bên, vẻ mặt ngưng trọng nói.

“Vĩnh Du, tôi đã nghe những lời bọn họ nói rồi, hôm nay tôi đính hôn, vốn không định nhắc đâu, nhưng sáng nay mấy thịt và rau đó còn chưa giao tới, tôi đã gọi điện thoại hỏi rồi, kết quả….


Sở Vĩnh Du nhíu mày thật sâu.

“Đừng nói với tôi, nhà hàng của cậu cũng bị Thương Hội Thiên Tinh tấn công?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận