Bản Lĩnh Ngông Thần


Bị cái tên này dạy dỗ một phen, Tường Vi tức điên lên, nhưng mà cũng biết bây giờ không phải là lúc, thế là giận dỗi hỏi.
“Vậy anh nói xem phải làm sao bây giờ?”
“Cô cứ xem là được rồi.”
Sở Vĩnh Du có chút buồn cười, nhưng điều mà Tường Vi nói cũng là một biện pháp, chỉ là rất khó để thực hiện.

Đầu tiên, cần phải tìm người đồng ý phối hợp ở công ty CDD ra mặt, nếu không thì bất cứ một công ty bình thường nào cũng đều bảo mật tư liệu về khách hàng.

Thứ hai, chẳng lẽ là camera không được bán qua tay? Nếu như được bán qua tay thì làm sao đây? Nếu như muốn điều tra, vậy là còn khó hơn lên trời.
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, có thể nhìn thấy Vũ mệt mỏi đến nỗi cái trán toát mồ hôi lạnh, hai tay không ngừng thao tác cả nửa tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng đã ấn nút enter rồi mỉm cười.
“Tính tinh! Xong rồi, bà mẹ nó chứ, công ty CDD thật sự bỏ đủ vốn liếng, khởi động một cái camera từ xa thôi mà khó chết đi được.”
Khởi động từ xa? Sắc mặt của mấy người còn lại đều kinh ngạc cực điểm, còn có thể khởi động từ xa?
Đang nghĩ ngợi, trên laptop của Vũ lại xuất hiện một hình ảnh giống như là một căn phòng, dựa vào cách trang trí mà xem xét, giống như là phòng ngủ của một khách sạn.
“Cái này...!cái này chính là hình ảnh được truyền bởi camera đã quay Sở Vĩnh Du?”
Người đàn ông trung niên muốn điên rồi, còn có thể làm như thế này nữa à, thật là quá mạnh!.
“Đương nhiên rồi.”

Sau khi kinh ngạc, Sở Vĩnh Du nhíu mày nói.
“Tất cả những gì còn lại là chờ đợi người đứng phía sau xuất hiện trong máy quay?”
Vũ nhẹ gật đầu, bất đắc dĩ nhìn Sở Vĩnh Du một chút.
“Đại ca à, vậy thì phải chờ đến lúc nào nữa, tôi đã có thể khởi động từ xa, đồng thời còn kích hoạt chức năng định vị trong camera, bây giờ các người có thể trực tiếp đi bắt người rồi đó.”
Cái này...!mấy người bọn họ đều bị kinh ngạc sâu sắc, xem ra là ngày hôm nay bọn họ đã chứng kiến sự kinh khủng của dân kỹ thuật, đúng là kinh thiên động địa.
“Có người.”
Đột nhiên, Tường Vi lại nói một câu, mấy người bọn họ vội vàng nhìn sang máy vi tính, chỉ nhìn thấy trong màn ảnh thật sự xuất hiện một người, nhưng mà bởi vì góc độ của camera nên chỉ có thể nhìn thấy vóc người, không có cách nào nhìn thấy gương mặt.
Nhưng mà một khắc sau bọn họ liền có chút bối rối, bởi vì đột nhiên lại xuất hiện một người phụ nữ trùm khăn tắm, thế mà lại kéo khăn tấm, hình ảnh đó...
Cạch!
Vũ tắt máy tính ngay lập tức, nói một cách chính trực.
“Trộm cũng có đạo lý của trộm, cho đến bây giờ tôi không làm ra loại chuyện trộm gà trộm chó như thế này, định vị ở khách sạn Đức Giang, cụ thể là căn phòng nào, vậy thì cần các người điều tra rồi.

Nhưng mà đối với các người mà nói, chắc là chuyện này là chuyện nhỏ thôi.”
Nói là nói thế, nhưng mà trong đầu của Vũ vẫn nhớ tới hình dáng lúc nãy của người phụ nữ, đúng là mơn mởn.
“Thưa ngài, tôi sẽ đích thân dẫn đội đến đó.”

Bao Khánh Phong mở miệng, Sở Vĩnh Du khoác tay.
“Tôi cũng muốn đến đó.”
Chuyện liên quan đến mình, giao cho ai cũng không yên tâm.
Thú vị đó chính là sau khi Sở Vĩnh Du nói xong thì lại nhìn Tường Vi.
“Tường Vi, cô không cần phải đi, ở lại đây đi, những người khác ở trong phòng vừa mới nhìn thao tác của Vũ tạm thời không được đi khỏi đây.”
Lời này vừa mới nói ra, người đàn ông trung niên biến sắc, nhưng mà cũng không dám nói cái gì.
Đương nhiên là Tường Vi nghe hiểu.
“Vâng, thưa ngài.”
Trong lúc Sở Vĩnh Du và Bao Khánh Phong định đi ra cửa, đột nhiên cửa phòng lại bị đẩy mạnh ra, có một người đầu đầy mồ hôi chạy vào.
“Đội trưởng, đội trưởng Phiền Tinh Thiên bên tổng độ đến đây, ông ấy nói là mời ngài lập tức qua đó, còn..."
Lời còn chưa nói xong, sau lưng người này đã có một nhóm người lần lượt đi tới, Phiền Tinh Thiên đột ngột xuất hiện.
Nhìn thấy Sở Vĩnh Du ở đây, Phiền Tinh Thiên cũng rất bất ngờ, vội vàng thấp giọng nói.
“Thưa ngài, ông Vu đến thị sát.”
Ông Vu? Sở Vĩnh Du nhíu mày, ông Vu chính là người đã bồi dưỡng ra Chiến Thần Tu La Tư Đồ Yến, là một trong tứ lão nổi tiếng cùng với ông Tần.

Cấp bậc của bốn người này cao đến đáng sợ, đến thị sát đội điều tra sự cố đặc biệt? Chưa từng có chuyện này, vậy mà ngày hôm nay lại xuất hiện à?
Căn bản không kịp nói cái gì thì ông Vu đã xuất hiện, Sở Vĩnh Du có thể nhìn rõ đằng sau xe của ông Vu cũng là một ông cụ trên người mặt đường trang màu trắng, nhìn vẻ ngoài xấu xí, nhưng mà anh có thể biết được người này chính là một trong ngũ đại hộ quốc long thần, có ông ta ở đây, bất cứ người nào cũng không thể làm tổn thương tới ông Vu.
“Ồ? Vĩnh Du cũng ở đây à, thật sự trùng hợp, cậu đến đây làm gì vậy?”
Ông Vu nhìn thấy Sở Vĩnh Du, nói có vẻ mặt bất ngờ, nhưng mà Sở Vĩnh Du có thể nhìn ra trong ánh mắt không hề xuất hiện một sự bất ngờ nào hết, điều này nói rõ cái gì, nói rõ là ông Vu biết Sở Vĩnh Du ở đây.
“Kính chào ông Vu.”
Vội vàng chào hỏi, Sở Vĩnh Du lập tức lên tiếng.
“Ông Vu, tôi có một chút việc phải đi ra ngoài, đến lúc trở về chúng ta lại ôn chuyện.”
Mới vừa bước được một bước, tay phải của ông Vu lại giơ lên.
“Vĩnh Du, trước khi ra ngoài, cậu phải nói chuyện này cho rõ ràng, cô có thể vào rồi.”
Nói dứt lời, thế mà Nghiêm Tuyết Nhi lại đi đến, chỉ vào Sở Vĩnh Du rồi nói.
“Thưa ngài, ngài nhất định phải làm chủ cho tôi, người của đội điều tra sự cố đặc biệt ở tỉnh thành lại cấu kết với tên tội phạm xấu xa là Sở Vĩnh Du, tôi...!tôi không có nơi nào để đòi lại công bằng.”
Bao Khánh Phong gấp gáp, chuyện này vừa mới có chuyển biến, bây giờ chỉ cần đến khách sạn Đức Giang bắt người, tất cả đều có thể điều tra ra manh mối.
“Ông Vu chuyện này..."
“Bao Khánh Phong, câm miệng!”
Phiền Tinh Thiên quát lớn, ở trước mặt của ông Vu, chỉ có ông ta và Sở Vĩnh Du mới có tư cách đáp lời, làm gì có chỗ cho Bao Khánh Phong lên tiếng.
“Ông cũng không cần phải nói đâu, còn chưa bước vào cửa thì cô nhóc này đã quỳ rạp ở dưới chân của tôi, người ta đến đội điều tra sự cố đặc biệt của các người để cầu cứu, nhưng mà không nhận được sự đối xử công bằng, ông còn có mặt mũi nói chuyện?”
Nói xong, ông Vu nhìn về phía Sở Vĩnh Du.
“Trên đường đến căn phòng này, tôi đều đã xem hết những đồ vật có liên quan rồi, nói thật thì Vĩnh Du, có phải sau khi trở thành người đứng đầu thì cậu thư thái lắm đúng không hả, ngay cả loại chuyện này mà cũng dám làm?”

Ánh mắt của Sở Vĩnh Du lặng đi.
“Ồ? Ông Vu đã nhận định là tôi có vấn đề? Căn bản không cần phải thẩm tra một phen?”
“Hừ.”
Hừ lạnh một tiếng, ông Vu nói.
“Còn muốn điều tra cái gì, chứng cứ vô cùng xác thực, đoạn video cùng với lời khai của nhân chứng đều thống nhất với nhau, cậu cảm thấy còn có chỗ cho cậu giảo biện nữa à? Hoặc là nói cậu cho rằng đối với thân phận của cậu thì không có người nào có thể trị được cậu? Sở Vĩnh Du, nếu như ngày hôm nay không phải đúng lúc tôi đến đây thị sát, thật sự khiến dân thường phải lạnh sống lưng.”
Nói đến đây, Sở Vĩnh Du lại không phải là một kẻ ngu, anh bỗng nhiên hiểu ra tất cả những chuyện này đều là do vị thái sơn bắc đẩu ông Vu điều khiển ở phía sau, chẳng trách có thể một tay che trời, có thể tùy tiện đưa anh vào bẫy.
Bây giờ suy nghĩ lại một chút, trước đó Tư Đồ Yến bị anh đánh chết tại chỗ, ông Vu còn nói là Tư Đồ Yến ăn thuốc cấm chết chưa hết tội, bây giờ xem ra cũng chỉ là lời nói xã giao mà thôi.

Thật ra thì trong lòng vẫn luôn canh cánh, đang âm thầm tìm cơ hội trả thù.
“Ông Vu, ông thật sự đến đây để thị sát?”
Ông Vu nhếch khóe môi.
“Chuyện này có còn quan trọng không? Sở Vĩnh Du, cậu có thể đi rồi, tôi lập tức trở về kinh đô, kêu gọi bốn vị trưởng lão để tổ chức cuộc họp, đưa ra phán quyết với cậu.

Nếu như cậu cảm thấy mình có thể trốn thoát trong mấy ngày này, vậy thì cậu có thể thử một lần đó.”
Nói xong, ông Vu xoay người đi khỏi, trong mắt lóe lên một ánh sáng lạnh lẽo.
Yến, điều mà sư phụ có thể làm cũng chỉ có thể là những thứ này thôi, có thể đẩy ngã Sở Vĩnh Du hay không thì vẫn là một ẩn số, dù sao thì cậu ta là chiến thần nước R mà..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận