Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Hermione ngược lại yên tâm gật đầu nói. “Vậy mình an tâm.”

Ron trong lòng kêu rên. ‘Ê! Điều này sao có thể yên tâm! Cậu không biết Harry là con tình địch khả năng sẽ bị lão dơi hút huyết ăn luôn sao!’

Harry đương nhiên đoán không được hai người bạn suy nghĩ cái gì, bất quá cậu thật vui mừng vì chuyện nhỏ buổi sáng mà cùng Hermione sinh ra ngăn cách. Hơn nữa trải qua phân tích của cậu, cũng hoàn toàn loại bỏ suy luận Hoàng tử lai cùng James có quan hệ, dù sao cậu biết lão ba của mình am hiểu tuyệt đối không phải Độc dược.

“Harry, mình vừa rồi lại nghĩ, giáo sư Snape rất am hiểu pháp thuật hắc ám, cậu không bằng đem quyển sách kia giao cho thầy kiểm tra.” Hermione không cùng Ron cãi nhau bên về câu nói kia, lại đem ý niệm trong đầu chuyển tới trên quyển sách.

“Mình thấy cậu chính là không quen nhìn Harry lợi dụng quyển sách kia làm Độc dược giỏi hơn cậu.” Một câu này của Ron vốn là nói vui đùa, không nghĩ tới sắc mặt Hermione tái xanh cứng đờ. “Đúng, mình chính là không muốn thấy các cậu giỏi hơn mình.” Nói xong cô gái trực tiếp rời đi.

“Mình chỉ là nói đùa.” Ron sắc mặt trắng bệch giải thích cùng Harry.

“Mình biết.” Harry vỗ vỗ bả vai anh em, “Mình cảm thấy Hermione cũng hiểu được.”

Ron do dự đấu tranh nửa ngày, vẫn là nhanh chân đuổi theo Hermione, trong lúc đó Lavender không ngừng hướng về phía cậu nháy mắt và hôn gió.

Harry đột nhiên đã hiểu, sự bực bội của Hermione kỳ thật căn bản là không ở trên người cậu, vì thế hướng về bóng dáng Ron phất tay. Không có gánh nặng bài tập, Harry cảm giác hôm nay trên vai đặc biệt thoải mái, ngay cả người ở cái bàn dài xa nhất kia trợn mắt nhìn cậu cũng không thèm để ý.

Đợi đã, biểu tình Malfoy như thế nào kỳ quái như vậy?


Harry phát hiện đối phương cho cậu một ánh mắt lộ vẻ kỳ quái sau đó từ mép bàn rời đi, cảm thấy kỳ quái đồng thời cũng chú ý tới phía sau cậu vài Slytherin chỉ trỏ, trong bọn họ có một ánh mắt dọa Harry nhảy dựng.

Harry lúc này cũng ngồi không yên, cậu cảm giác vẫn là mau đề cao thực lực, không biết Dumbledore có thời gian cho cậu không.

“Potter, lại đây.” Ở chỗ quẹo vào hầm, Harry bị Draco ngăn lại, hơn nữa hai người đều rất nhanh thi triển ẩn thân chú, “Ngậm miệng.”

Harry cảm giác được bàn tay đối thủ một mất một còn có chút run rẩy, vì thế hiếm khi ngoan ngoãn đi theo hắn đi lên trên lầu, tránh đám người đi vào tầng 8, Harry đã biết mục đích nơi đến của đối phương.

Tiến vào Phòng yêu cầu, Draco mới thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hôm nay cậu tại nơi này sửa chữa tủ biến mất, ra lệnh Crabbe tại chỗ hành lang trông coi, ai ngờ đến khi cậu từ nơi này rời đi lại phát hiện không ai trông coi, trở lại Slytherin lại nghe nói chuyện Potter bị tấn công. Khi biết địa điểm, Malfoy liền biết người động thủ chính là Crabbe. Nhưng vấn đề là, vì cái gì.

Crabbe ma lực không cao lắm, gia tộc của hắn cũng là phụ thuộc Malfoy, không có lý do gì lại vượtt qua cậu ra tay với Potter. Hơn nữa theo cậu biết, lúc ấy hắn vừa ra tay chính là pháp thuật hắc ám, cái này không phải là chuện đùa, nếu như bị McGonagall hoặc là Dumbledore biết, Slytherin gặp phải cục diện không hay.

Tuy rằng cậu trước mắt tự thân khó bảo toàn, nhưng cũng không muốn vô cớ vì người khác mang tội. Nếu đầu sẹo bị thương, như vậy dù là thời điểm trước đây còn cha, cũng không thể đơn giản giải quyết chuyện này.

“Sao vậy?” Harry nhìn đối phương không khí trên người càng ngày càng đen lại, hơi có chút tùy tiện mở miệng. “Có chuyện gì mà cũng phải đến nơi đây nói? Nếu ngươi sợ bị người nhìn thấy, chúng ta cùng nhau khoác áo tàng hình.”

Draco hung tợn trừng Harry. “Ngu ngốc, ngươi nghĩ rằng thân thể ta vẫn là năm nhất sao? Không phải ai đều giống ngươi không có thay đổi.”


Harry bĩu môi. “Ta có cao lên, chỉ là ngươi lớn lên quá nhanh, trách không được sắc mặt ngươi tái nhợt, như thế nào năm nay ngươi không trét xi đánh giầy lên tóc?”

“Đó là keo xịt tóc, ngu ngốc!” Draco trong lòng mặc niệm quy tắc quý tộc, chờ tâm tình vững vàng sau mới mở miệng. “Ngươi hôm nay tại hành lang này bị tấn công?”

“À, ngươi biết rồi.” Harry gãi gãi đầu, “Không nghĩ tới ngươi còn quan tâm ta. Ha ha.” Slytherin chính là không được tự nhiên.

Draco không thể nhịn được nữa nổi giận, xông lên trước cho Harry một quyền. “Ai quan tâm ngươi! Ta là không muốn bị ngươi liên lụy!”

“Tấn công ta cũng không phải ngươi, như thế nào sẽ quan hệ với ngươi?” Harry mờ mịt, sau đó làm hình dáng bừng tỉnh đại ngộ. “A! Chẳng lẽ là ngươi làm?”

“Ngu ngốc……” Draco cảm giác chính mình hành động ngu xuẩn, nhưng là đã nói tới đây, cũng không cho phép cậu không tiếp tục. “Trước giờ Slytherin và Gryffindor đối lập chủ yếu là ta và ngươi đối địch và tấn công nhau, hiện tại thế cục nhạy cảm như vậy, nếu ngươi xảy ra chuyện, người bị hoài nghi thứ nhất chính là ta.” Draco hoàn toàn không có muốn nói rõ cái tên giả gái kia chính là người hầu bảo tiêu của cậu.

“Ta biết, cho nên ta không có nói cho giáo sư McGonagall.” Harry thực bình tĩnh nói. “Hơn nữa thực lực của đối phương cũng chỉ có thể thừa dịp ta không chú ý tấn công, khi có thểta duy trì cảnh giác.”

“Không cần đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.” Draco dội nước lã nói. “Nếu không có việc gì ta thì đi.”

“À, ta biết là ai tấn công ta, ta sẽ không nói ra ngoài, Draco.” Harry nghiêm chỉnh nói, sau đó liền nhìn thấy đồng tử đối thủ một mất một còn hơi hơi phóng đại. “Cho nên ngươi vừa rồi đùa giỡn ta?”


“Bị vẻ mặt khác lừa gạt.” Harry vô lại nhún nhún vai, mỉm cười rất được chân truyền của Dumbledor. “Ta cũng là muốn xác định ngươi thật sự đáng để ta tin, mà hiện tại chứng minh ngươi đúng là lo lắng cho ta, không phải sao?”

Đáng yêu nháy mắt mấy cái cũng không thể đạt được nhận hiệu quả giống nhau, Draco lúc này cũng bình tĩnh bắt đầu phân tích, cậu trước đây cảm giác Harry hoàn toàn không có đầu óc, đánh giá đó phải hay không có thể thu hồi? Chỉ là cứ như vậy, cũng muốn một lần nữa cân nhắc giá trị của cậu……

“Kỳ thật, ta cảm giác……” Harry bị Draco nhìn chăm chú mồ hôi lạnh chảy ròng, áp lực này không nhỏ. “Ngươi có thể thử tin ta.”

“Tin ngươi? Dựa vào cái gì?” Draco sắc bén hỏi.

“Dựa vào…… Ngươi đã không còn gì để mất.” Những lời này của Harry trực tiếp đánh trúng sâu trong nội tâm Draco, cậu không nói nữa, trực tiếp đẩy cửa rời đi. Harry thấy cậu tâm trạng không chắc, nóng lòng muốn thử giúp Draco thi triển ẩn thân chú, vui mừng phát hiện hành động mình ném ma chú không có bị né tránh.

Bất quá nói không chừng, bây giờ cũng là bạch kim tiểu quý tộc lại một lần nữa dò xét?

Vì chiến tranh thắng lợi, Harry dần dần bắt đầu tự hỏi, cậu cũng không thể hoàn toàn dựa vào Dumbledore hoặc là Hermione thay cậy quyết định, tuy rằng những năm gần đây cậu cũng đã quen. Theo Draco nói hắn là Slytherin bản thân không có lựa chọn, Harry tự hỏi đổi lại là Snape. Nay cậu còn biết bí mật Voldemort là con lai, cho nên đã nghĩ có thể hay không từ chỗ quý tộc đó có được một ít trợ giúp.

Trong sách Hoàng tử lai có một hàng chữ nhỏ được Harry khắc sâu trong lòng. “Nếu có lựa chọn, ai lại muốn quỳ trên mặt đất. Nếu có lựa chọn, ai lại chọn cuộc sống thấp kém.”

Ngày đó Draco hung hăng nắm chặt cánh tay, nói không có lựa chọn. Có lẽ một năm sau sẽ có càng nhiều người không có lựa chọn giống vậy, hoặc là không chỉ là Slytherin, học sinh bốn học viện Hogwarts đều sẽ bị liên lụy đến trận chiến tranh này, bọn họ mỗi người, đều không có lựa chọn.

Hoặc là bị gọi kẻ được chọn quá lâu, bị Dumbledore cho chờ mong quá nhiều, Harry cũng không rõ đây là nguyện vọng cậu, hay là trách nhiệm của cậu, dù sao giết chết Voldemort là chuyện cậu phải làm, nếu có thể, bên cạnh những các học sinh này, có thể bảo vệ thì bảo vệ. Ít nhất mọi người của D.A, cậu đều là thật lòng muốn bảo vệ.


Harry nghĩ thông suốt, từ trong lòng lấy ra sách của Hoàng từ lai, một lần nữa bố trí Phòng yêu cầu, sau đó bắt đầu luyện tập ma chú tấn công, mãi cho đến buổi tối tình trạng kiệt sức mới lau mồ hôi chuẩn bị nghỉ ngơi. Bởi vì một ngày quá mệt mỏi, Harry đã quên thời gian cùng bạn qua thư nói chuyện, ngủ say trực tiếp ngày hôm sau Thiên Minh.

Severus nhỏ đáng thương mặt đỏ hồng đợi đến giờ cấm, sau đó lại lo lắng Harry bên kia có phải xảy ra chuyện gì, cuối cùng không được tự nhiên tại phía dưới câu viết tùy tiện kia viết lên ba từ đơn. [ ta cũng vậy.]

Ngày hôm sau Harry rời giường đi sau hiện không thấy Ron, cảm giác có chút kỳ quái. Xuống lầu ăn điểm tâm lại không thấy Ron và Hermione, Harry càng kỳ quái. Sau đó biết tiến vào phòng học, phát hiện Hermione lại ngồi ở địa bàn Slytherin trên bài đầu, Harry cảm giác chuyện hỏng rồi, có chuyện gì cậu không biết đã xảy ra.

Ron vừa thấy đến Harry xuất hiện, dường như tìm được người tâm phúc vọt lại đây, hoàn hảo gần đây cậu bị Hermione giáo dục không tệ, rõ ràng chú ý tới phải quan sát bốn phía có người nghe lén không.

Harry vội vàng dùng Silencio. “Sao vậy?”

“Ngày hôm qua mình đi tìm Hermione, kết quả cô ấy vào phòng ngủ nữ sinh, mình vào không được đành phải gọi người hỗ trợ, ai ngờ đến Hermione mới vừa ra liền thấy Lavender nhào tới! Mình lúc ấy sợ tới mức cũng không phản ứng lại, kết quả…… Kết quả Hermione lại còn nói ‘A…… Không nghĩ tới cậu cũng có người yêu’!”

“Sau đó cậu nói cái gì?” Harry rất hiểu anh em của mình, cậu từ nhỏ đều dùng đồ các anh còn lại, cho nên vẫn có chút tâm lý tự ti.

“Mình cũng không biết nghĩ như thế nào, quay về ôm Lavender một chút, sau đó nói ‘So với cậu hương vị tốt hơn nhiều, một mọt sách.’”

“Cậu thảm rồi.” Harry không mang theo đồng tình nói. “Mình nghĩ các cậu đã sớm cùng một chỗ, thoạt nhìn cũng không có?”

“Không có…… Mình không dám nói, mình nghĩ cô ấy biết!” Ron cũng có chút ngượng ngùng, nhưng hiện tại Hermione hoàn toàn coi như cậu không tồn tại.

“Việc này cậu làm có điểm hơi quá, mình cũng không đứng ở bên cậu. Chúc cậu may mắn, người anh em.” Harry vội vàng nói, giáo sư đã đứng ở phía trước bục giảng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận