Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

“Hum?” Cặp mắt Snape không tự giác trợn to, âm thanh anh có chút run rẩy hỏi, “Vậy em vì cái gì phải khóc.”

“Bởi vì anh mà khóc.” Harry nghĩ vừa mới tâm tình, “tuy rằng mặt anh âm trầm không có biểu tình, nhưng em cảm thấy được trong lòng anh thực đau khổ. Cho nên em luôn nói yêu anh, cho anh biết có em yêu anh.”

“Harry......” Giọng Snape khàn khàn, nhìn thấy chính mình mới vừa mặc xong áo choàng thầm nghĩ đem lột xuống, “Cám ơn em.” Snape chịu đựng xúc động lần nữa tìm kiếm nụ hôn như đền bù ở thiếu niên.

Tuy rằng không rõ nguyên nhân chính xác vào thời điểm lúc này, bất quá có lẽ cùng chính mình Sách Độc dược bị hư có quan hệ.  Anh cảm ơn Harry mang đến ấm áp anh của trước đó và anh của hiện tại, nếu không có ấm áp này, anh không biết sẽ biến thành cái gì.

Cảnh mơ buổi tối ngày đó làm cho Snape nhỏ khôi phục một ít trí nhớ với Harry, anh nhớ tới tên thiếu niên còn có tình cảm phức tạp xen lẫn này. Chính là tình cảm này làm cho anh có thể ở thời kì hắc ám nhất cắn răng kiên trì. Anh biết chính mình nhất định phải sống sót, sống đến khi chính mình và Harry lại gặp nhau.

Có lẽ là nguyên nhân tên giống nhau, sau khi Lily sinh hạ đứa con, anh âm thầm thăm hỏi vài lần. Đứa bé yếu ớt hạnh phúc mềm xốp ở trong ngực anh kia làm cho Snape khủng hoảng, anh ngoại trừ tặng một vài Dước dinh dưỡng trẻ con cũng không có trao đổi quá nhiều. Hơn nữa Dark Lord điên cuồng ý đồ tiêm nhiễm Hogwarts, mệnh lệnh anh đến nhận lời mời chức vị Hogwarts, ý đồ từ nuôi dưỡng đào tạo thuộc cấp mai sau.

Thời gian lúc này Snape bị Bella Death Eater ghen tị anh may mắn nên theo dõi thật chặt, căn bản không có cơ hội báo cho Dumbledore tin tức này. Cho nên thời điểm nhận  được tin tức hiệu trưởng ở quán đầu heo phỏng vấn Trelawney, anh quan sát ở sau có người bám theo, kẻ theo dõi vẫn vội vàng đi tới.

Dark Lord đem tin tức này nói cho anh, chính là để anh đi nghe lén tin tức phỏng vấn. Truyền thuyết thời điểm Dark Lord nhận lời mời phỏng vấn này không trả lời vấn đề được cho nên mới bị từ chối. Thời điểm Snape tới quán bar lời tiên đoán vừa mới bắt đầu, anh mang theo tâm tư buồn cười nghe một nửa, đã bị ông chủ quán bar phát hiện thông báo Dumbledore, sau khi bị đuổi ra, người theo dõi đuổi theo đến cũng biết nơi này xuất hiện một lời tiên đoán.

Vào lúc ban đêm Snape  trực tiếp hiến lời tiên đoán này, chính là không nghĩ tới lúc anh báo cáo truyện cười để tránh bị người bắt chân bắt cẳng gì đó, lại bị Dark Lord gióng trống khua chiêng coi trọng. Lúc biết chỉ có hai nhà phù hợp điều kiện lời tiên đoán, hơn nữa trong đó có một nhà là Lily, sợ hãi từ lâu không có lại tấn công Snape.

Rồi sau đó...... nhà Potter chỉ có Harry còn sống, biến thành đứa trẻ mồ côi bị đưa đến nhà Dursley, mà anh vô tri vô giác bị Dumbledore mang về Hogwarts.


Hại chết người bạn áy náy tra tấn Snape, anh đem sách Độc dược từ trong thư viện đặt vào trong phòng học Độc dược chính mình, thật giống như Harry trước sau làm bạn với anh.

Lúc ngày nghỉ anh sẽ đi đến đường Privet Drive xa xa nhìn Harry, phát hiện nhóc từng không tốt liền âm thầm giúp đỡ, nếu anh đã đồng ý với Dumbledore trước thời hạn sẽ không xuất hiện ở trước mắt Harry, anh sẽ hoàn thành hứa hẹn này.

Tôi sẽ chăm sóc tốt con của cậu, Lily.

Hy vọng Harry của tôi cũng có thể giống như con của cậu, ở nơi nào đó khỏe mạnh lớn lên.

“Giáo sư?” Harry nhìn thấy anh hôn xong liền ôm lấy, tâm tư người yêu không biết chạy đến chỗ nào cố ý gọi, “Ha, em gọi tên anh không phản ứng, kêu giáo sư liền để ý em, chẳng lẽ......” Thiếu niên dùng loại ánh mắt hoài nghi đánh giá đối phương.

Snape gõ Harry đầu một cái, “Ta nghĩ em nếu không trở về Gryffindor, sẽ bị người hoài nghi bị Death Eater bắt cóc.”

“Em không phải chính là bị Death Eater bắt cóc.” Harry nhìn thấy Snape bên cạnh nhanh chóng đem giường lớn mới vừa lăn lộn thu nhỏ lại một bên yên lặng than thở.

Snape cởi bỏ thần chú phòng hộ, không khí ẩm ướt rạng sáng lập tức xuất hiện, anh giúp Harry sửa sang lại quần áo, sau đó kêu Pipi. “Harry, lại đây.”

Harry nhìn chung quanh, không tìm được Leon để tạm biệt. Cậu lười biếng duỗi thân, sau đó bị Snape túm vào trong ngực.

Hai người lặng lẽ nhẹ nhàng trở lại văn phòng, sau đó không lâu Snape liền nhận được lời nhắn của McGonagall, hỏi anh có nhìn thấy Harry hay không. Xem ra Kẻ được chọn giải sầu vẫn là bị người có ý chú ý tới, vì thế anh vội vàng phái thần bảo hộ báo tin  Minerva Harry ở chỗ anh.


“Sao thế?” Snape phát hiện thần bảo hộ chính mình xuất hiện, đang kiểm tra thiếu Độc dược gì, quay người lại liền nhìn thấy Harry đang tràn ngập hứng thú theo dõi anh.

“Hắc hắc, trước đây em còn không chú ý tới.” Harry nói xong cũng vung tay gọi về thần bảo hộ chính mình, sau đó không ngoài dự kiến cũng xuất hiện một con nai con.

Snape bất đắc dĩ ở dưới yêu cầu của thiếu niên cũng triệu hồi ra con thuộc về chính mình kia, sau đó rất cưng chiều nhìn hai thần bảo hộ chơi đùa vui vẻ với Harry, “Vừa lòng?”

Harry ậm ừ có lệ, một bên xem hai nai con chạy tới chạy lui đuổi nhau, một bên trong lòng ngọt ngào tăng thêm, nghĩ Severus thật sự là thương cậu, mà cậu cũng thích người này...... Tâm trạng thiếu niên vừa thay đổi, liền phát hiện thân hình con nai nhỏ nhà mình đột nhiên co lại thành một đoàn, từ bên trong chui ra một sợi dây có hình dạng như cánh tay to lớn, sau đó chia ra làm ba, hợp thành một con rắn trưởng thành có hoa văn.

Snape  nghe được động tĩnh bất thường phía sau, vừa quay đầu lại liền phát hiện thần bảo hộ của Harry biến thành rắn, anh trêu chọc nhìn thiếu niên, tấm tắc ra tiếng, “Tốt lắm cậu bé, ta biết em yêu ta.”

Harry vung tay, đem mới thần bảo hộ vừa thành hình tản ra, chỉ vào con nai nhỏ bởi vì mất bạn chơi đùa mà ủy khuất đào móng mạnh mẽ nói, “Tốt lắm giáo sư, em cũng biết anh yêu em.”

Snape lắc đầu, làm cho Pipi đem lên một phần bữa sáng trước, hai người rất nhanh điền đầy bụng sau đó đưa Harry quay về Gryffindor, hôm nay còn có rất nhiều việc, mà kế tiếp sắp xếp như thế nào, anh cần thuận khi thì động.

Hermione đang ở cửa phòng nghỉ đi tới đi lui, nhìn thấy Harry bình an vô sự trở về cuối cùng buông xuống lo lắng, hơn nữa nhìn thần sắc cậu so với phía trước Dumbledore chết còn đỡ hơn.

“Thật có lỗi cho cậu lo lắng.” Harry chưa chuẩn bị đem chuyện yêu đương của mình cùng Snape nói cho bất luận kẻ nào,


Trong tay Hermione cầm một quyển sách, rất vùng vẫy nhìn Harry, “Cậu không có việc gì là tốt rồi, chỉ là, cậu có biết mình cũng ngủ không được cho nên liền xem vài cuốn sách, sau đó, cái kia......”

“Cậu phát hiện cái gì? Chẳng lẽ là cùng...... Có quan hệ” Harry bỏ đi từ hồn khí này, cậu cảm thấy được Hermione có thể nghe đến.

“Uhm, đúng vậy.” Hermione đem Harry đến một góc, “Mình biết ai là Hoàng tử lai.” Cô gái thần bí nói, cô biết Harry bởi vì sách Độc dược bị hỏng mà thương tâm, cho nên muốn dùng tin tức này nói cho cậu, làm cho cậu dễ chịu một chút.

“Thật sự?” Harry giả vờ thực giật mình, đáng tiếc hành động không tốt lắm, bị Hermione cho rằng là thiếu hào hứng. “Là thật, chính là giáo sư Snape.”

Harry ‘oa nga ’ một tiếng, chợt nghe cô gái đem thân thế của Snape rủ rỉ nói, mẹ là máu trong gia tộc Prince, cha là Muggle, đứa trẻ con lai, cho nên anh là nửa Prince.

“Mình muốn đi gặp Dumbledore.” Harry nói xong tạm biệt cô gái một mình đi tới  bệnh thật, cậu lại có thể quên tối hôm qua bọn họ tìm được hồn khí còn trong áo choàng Dumbledore.

Hết cách Hermione không có cách nào khác nhìn chằm chằm Harry, đành phải trơ mắt nhìn cậu rời đi. Cô còn muốn an bài học trò Gryffindor, ở phòng nghỉ ăn xong bữa sáng sau đó cùng đi hướng bãi cỏ tham gia lễ tang Dumbledore.

“Em đã đến rồi?” Snape ở sau khi Harry rời đi liền tiến đến thăm hỏi Slughorn, biết không gặp Độc dược đút cho thiếu niên, sau đó anh đến bệnh thất, để ngừa ‘thi thể Dumbledore’ xảy ra biến cố.

“Uhm.” Harry cũng nhìn thấy vài người ở phòng bệnh, không biết nên rat tay như thế nào, “Em tạm biệt hiệu trưởng.”

Snape  xem kỹ nhìn Harry, sau đó ngữ khí không kiên nhẫn nói, “Không có thời gian cho em khóc tìm mẹ, Potter.” Nói xong ngay lúc Harry giật mình đem thiếu niên đuổi ra ngoài, thời điểm nắm tay cậu bên trong nhét một viên giấy.

“Snape  anh đối với Potter rất bạo lực.” Trợ lý bộ trưởng Bộ pháp thuật nói, hắn vốn muốn mượn cơ hội hỏi Harry một vài chuyện.


“Thời gian không nhiều lắm, nếu anh không muốn hỗ trợ, để một mình tôi làm.” Snape căn bản không thèm nhìn tên cắc cé này, dưới sự hỗ trợ của bà Pomfrey, đem trôi  nổi Dumbledore bên trong quan tài.

Dựa vào hai người ăn ý, Harry vọt đến chỗ góc hẻo lánh mở ra tờ giấy, trên mặt chỉ viết ngắn gọn một từ: trở về. Tin tưởng Snape khẳng định có lý do chính mình thiếu niên không có trở lại Gryffindor, mà là đi tới phòng hiệu trưởng. Cậu muốn ở trong này tìm xem có manh mối gì. Theo cách nói của Sev, Dumbledore là không biết chính mình có thể sống tiếp, như vậy nơi này hẳn là có lưu cái gì cho chính mình.

Đáng tiếc Harry dạo qua một vòng ngoại trừ phát hiện chậu tưởng kí trống không lay động cũng không có phát hiện khác, cậu theo cửa sổ ra nhìn bên ngoài, nhìn thấy trên bãi cỏ tụ tập không ít người, người đàn ông mặc áo choàng đen kia rõ ràng giống như so với bất luận kẻ nào đều hấp dẫn ánh mắt cậu đang đứng ở bên cạnh quan tài màu trắng, nâng đầu nhìn về phía chỗ cậu.

“Chẳng lẽ Severus có thể cảm giác được mình ở trong này?” Trong lòng Harry ngọt ngào, lại nhìn chung quanh phòng hiệu trưởng một vòng sau mới rời khỏi nơi này.

“A, Harry, mình tìm cậu thật lâu.” Ron vì tìm Harry ở tòa thành chạy không ít nơi, cuối cùng là ở lầu ba này bắt được cậu.

“Bắt đầu rồi sao?” Harry mới nhớ tới chính mình hoàn toàn không biết thời gian cụ thể.

Ron đưa qua một cái sandwich, “Mẽ mình làm, bà rất lo cho cậu.”

Harry tiếp nhận rồi ăn ba hai miếng liền nuốt vào trong bụng, sau đó đi theo Ron đi vào chỗ một nhà Weasley, những người bạn tóc đỏ đó vì cái này sáng sớm trang điểm không ít sắc màu ấm áp. Cùng đối diện Snape, cậu tạm biệt tính toán khoát lên cánh tay mình của Ginny, đi tới bên cạnh người yêu.

“Em muốn gần hiệu trưởng một ít.” Harry đối với giáo sư McGonagall chủ trì lễ tang nói, sau khi cho phép đứng ở ghế giáo sư, từ Snape phụ trách trông giữ.

Ánh mắt Harry đảo qua, mới phát hiện quần áo trên người hiệu trưởng thay đổi, cậu quay đầu nhìn Snape, ” Áo choàng của Hiệu trưởng......”

“Uhm. Bộ quần áo kia là Bà Markin sáng nay đưa tới.” Snape  giải thích, đồng thời dùng thanh âm chỉ có Harry có thể nghe được nói, “Không cần lo lắng hồn khí, ta đã lấy rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận