Ngoài cái này ra, thuộc tính cộng thêm của trang bị này cũng có tính thực dụng cực cao, trong mười giây lượng máu được khóa làm một, có nghĩa đây chính là mười giây vô địch.
Hiện giờ Vương Viễn có nhiều môn võ học nội công bên người, thời gian vô địch ở giai đoạn hiện tại của [Kim Cương Bái Tháp] chẳng qua cũng chỉ khoảng mười giây mà thôi, mà thời gian vô địch của miếng ngọc bội này lại tương đương với tuyệt kỹ giữ mạng của Vương Viễn, từ đó có thể thấy được giá trị của nó.
Không hổ là chưởng môn phái Tiêu Dao, với phúc duyên của Vương Viễn mà còn có thể mò ra được một bảo bối như vậy, nếu là Tống Dương đi mò, chưa biết chừng còn có thể mò ra được gì nữa.
Hư Trúc hướng về phía thi thể Vô Nhai Tử lạy mấy cái, thi thể Vô Nhai Tử biến mất.
Cảnh tượng trước mắt mọi người thay đổi, cả đám bị truyền tống về Tiêu Dao Cốc.
Lúc này, trong Tiêu Dao Cốc rất hỗn loạn, gốc cây cỡ bát ăn cơm bị chưởng lực hai bên đánh cho đổ gãy ngổn ngang, nhìn như mới trải qua một trận chiến khốc liệt.
Hai bên Trân Lung Trận Kỳ, Đinh Xuân Thu và Tô Tinh Hà đang giằng co qua lại.
Đúng vậy, bọn họ đang giằng co.
Hai người dùng nội lực thúc giục một cột lửa màu xanh biếc, hiện đang đẩy qua đẩy lại.
Thực lực của Tô Tinh Hà không đến nỗi nào, nhưng trên phương diện nội lực võ công thì thua kém Đinh Xuân Thu một bậc.
Dựa theo định luật bất thành văn bên trái kiểu gì cũng thua(1), e rằng Tô Tinh Hà sắp không trụ nổi rồi.
(1)Gần như là một nguyên tắc chung bắt nguồn từ truyện tranh và phim hoạt hình Nhật Bản, trong một cuộc đụng độ thì phe phía bên trái sẽ là phản diện và kiểu gì cũng thua.
Chúng đệ tử phái Tinh Túc vẫn đang hô hào sau lưng Đinh Xuân Thu: “Tinh Túc Lão Tiên, pháp lực vô biên… Thần công cái thế, uy chấn Trung Nguyên.
”
Không những hô khẩu hiệu mà còn lôi cả nhạc cụ ra, khua chiêng gõ trống, thổi kèn các thứ vô cùng náo nhiệt.
Giữa tiếng chiêng trống inh tai, một tên đệ tử Tinh Túc còn lôi giấy ra, cao giọng đọc đầy vần điệu: “Ngợi khen Tinh Túc Lão Tiên uy phong khắp Trung Nguyên.
”
Tiêu Dao Cốc thanh tĩnh bị đám hề này làm cho hỗn loạn hết cả lên.
Cao thủ trong Tiêu Dao Cốc đông đảo nhưng lại chẳng có một ai đến can ngăn.
Hết cách rồi, Tinh Túc Lão Tiên Đinh Xuân Thu uy danh hiển hách, cả người độc công thiên hạ vô song, không ai dám đắc tội lão cả, huống chi sư huynh đệ người ta chém giết lẫn nhau còn chưa đến lượt người ngoài nhúng tay vào.
“Lão tiền bối! Ta đến giúp ngươi!”
Mắt thấy hỏa cầu sắp bị đẩy đến sát người Tô Tinh Hà, Hư Trúc sải một bước dài xông lên phía trước, đè tay phải lên lưng Tô Tinh Hà, thông qua huyệt vị truyền chân khí Bắc Minh vào.
“Phù!!!”
Trên người Hư Trúc có bảy mươi năm tu vi của Vô Nhai Tử, nội lực hùng hậu cực kỳ, hắn không rành rõi, sử dụng sức lực mạnh quá, theo nội lực rót vào, cột lửa giữa Đinh Xuân Thu và Tô Tinh Hà đột nhiên bùng lên hơn một trượng.
“Xèo!!!”
Đinh Xuân Thu hơi sơ ý một tí đã bị lửa liếm cháy nửa đoạn râu, cả người bị đẩy lùi lại mấy bước, trông cực kỳ chật vật.
[Thiên Thượng Địa Hạ]!!!
Không đợi Đinh Xuân Thu ổn định lại thân hình, Tống Dương đã lao vọt đến cạnh lão, kiếm chỉ duỗi về trước, một đạo chỉ kình ác liệt bắn thẳng vào cổ họng lão.
Đinh Xuân Thu biến sắc, lóng ngóng nâng quạt lông lên vận nội lực che lại phần yết hầu yếu hại.
“Xoẹt!”
Tống Dương chung quy không sánh bằng được với Đinh Xuân Thu nội lực hùng hậu, chỉ lực bị quạt lông của lão ngăn lại toàn bộ.
Nhưng cô nàng chẳng thấy bất ngờ chút nào, ngược lại còn lộ ra một nụ cười xấu xa.
“???”
Đinh Xuân Thu nhác thấy biểu cảm của Tống Dương thì thấp thỏm trong lòng.
[Duy Ngã Độc Tôn]!!!
Đúng vào lúc đó, Vương Viễn sử dụng [Di Hình Hoán Ảnh] xuất hiện ngay giữa Tống Dương và Đinh Xuân Thu, bàn tay phải tụ ánh vàng, nện thật mạnh vào ngực lão.
Tu vi của Vương Viễn mạnh mẽ đến đâu chứ?
Kim Cương Bất Hoại Thần Công tầng chín, Dịch Cân Kinh đã luyện thành, cộng thêm thuộc tính từ nhiều môn nội công như Thái Huyền Kinh, Bắc Minh Thần Công, Âm Dương Cửu Chuyển, tu vi nội lực của hắn đã sắp đạt đến cấp cao thủ tuyệt đỉnh ngang với Ngũ Tuyệt.
Nhờ sự chỉ điểm của Vô Nhai Tử, Đại Kim Cương Chưởng của Vương Viễn cũng tăng lên cảnh giới cao nhất, chưởng [Duy Ngã Độc Tôn] này chính là chiêu có uy lực mạnh và khủng khiếp nhất trong Đại Kim Cương Chưởng.
Một BOSS lớn có tu vi hùng hậu như Đinh Xuân Thu cũng đỡ không được.
“Ầm!” Tiếng va chạm thật lớn vang lên.
Một chữ “Vạn” sáng chói màu vàng hiện lên, chưởng lực hung ác lại bá đạo của Vương Viễn trực tiếp đánh vỡ chân khí hộ thân của Đinh Xuân Thu, mạnh mẽ ấn vào ngực lão.
“Phụt!!!”
Đinh Xuân Thu phun ra một ngụm máu, bị chưởng lực của Vương Viễn vỗ cho bay ra sau tận mấy trượng, nện thật mạnh xuống đất.
-572.
456
Một giá trị sát thương cực lớn nhảy lên trên đầu Đinh Xuân Thu, thanh máu của lão bị chưởng lực của Vương Viễn cào rớt một phần ba.
“…”
Đội cổ động viên khua chiêng gõ trống phái Tinh Túc thấy Đinh Xuân Thu ăn một chưởng của Vương Viễn đến ngã nhào ra đất thì thoáng ngừng ồn ào.
“Sau này gặp lại!”
Thực lực của Đinh Xuân Thu vốn chỉ hơi mạnh hơn Tô Tinh Hà một chút, lúc này bên Tô Tinh Hà có thêm Vương Viễn nhảy vào hỗ trợ, lão tự biết mình không đấu lại được nên vội vàng chống tay phải xuống đất bật người dậy, đồng thời vung ống tay trái lên, quấn một luồng gió mạnh tạt về phía mọi người trong cốc.
Mario vừa định tiến lên bồi thêm một nhát lập tức bị cơn gió lạ thổi bật về sau.
“Cẩn thận có độc!” Tô Tinh Hà thấy vậy lớn tiếng nhắc nhở.
Các cao thủ trong cốc đều biết sự đáng sợ của Đinh Xuân Thu, vội vàng che miệng mũi mình lại.
Đinh Xuân Thu cười lạnh một tiếng, xoay người nhảy lên, hai tay vắt sau lưng di chuyển giữa không trung, nhẹ nhàng lướt đi.
“Sao ngươi lại có nội lực phái Tiêu Dao ta? Chẳng lẽ là của sư phụ?”
Sau khi Đinh Xuân Thu bỏ chạy, Tô Tinh Hà mới giật mình quay sang hỏi Hư Trúc.
Hư Trúc rất thành thật kể lại cặn kẽ toàn bộ sự việc xảy ra trong nhà gỗ một lần.
Tên này đúng là lắm mồm, lải nhải một thôi một hồi, không biết đã tuôn bao nhiêu chữ nữa.
Tô Tinh Hà nghe kể Vô Nhai Tử truyền Thất Bảo Chỉ cho Hư Trúc thì thoáng nhìn ngón tay hắn, sau đó quỳ trên mặt đất lớn tiếng nói: “Chưởng môn sư đệ! Từ hôm nay trở đi ngươi chính là chưởng môn phái Tiêu Dao! Đạo môn chí tôn!”