Cảnh quay sáu vòng xoay tuyệt sát của Lê được truyền hình trực tiếp về học viện khiến cho các tòa tháp ký túc xá Học Viện Bàn Tay Thần bỗng nhiên trở nên yên tĩnh lạ kỳ. Hồi lâu sau, khi bình luận viên càng nói càng hưng phấn đến phát sặc thì cả học viện dường như vỡ òa. Tiếng hô hoán, hò hét vang lên khắp các hành lang, các quảng trường có màn hình cực đại. Tất cả nam lẫn nữ đều kích động, ánh mắt chằm chằm nhìn lên màn hình. Đồng hồ liên lạc kêu lên khắp nơi. Những người nhận được tin tức hầu như chỉ thấy người gọi đang vô cùng kích động gào lên một đoạn ngắn thông tin đại khái như:
“Quá thần kỳ rồi, mau… mau… bật kênh thông tin của học viện”
“Mày đang chết ở xó xỉnh nào thế? Có xem kênh thông tin của học viện không. Con bà nó, quá tuyệt vời…”
…
Và rồi còn chưa đợi người nhận thông tin kịp hiểu ra chuyện gì thì màn hình tắt bụp, để lại cả đám người tò mò, hiếu kỳ tìm màn hình cảm ứng gần đó bật kênh thông tin của học viện lên để xem chuyện gì xảy ra.
Đường đua số sáu của trường đua Chư Minh, hai chiếc xe bay còn lại của đội đua Đà Lạt lúc này đang rất cẩn thận bay phía trước. Bọn họ bị màn hạ gục tám thành viên một lúc của Lê làm choáng váng. Lòng khinh thị lúc đầu giờ đã bay mất sạch, cả hai người đều vô cùng cẩn thận lạng lách qua các gườm đá và nhiều chướng ngại vật đột ngột xuất hiện.
Lúc này Lê cũng như rất bình tĩnh, không nóng lòng vượt lên, cũng không lợi dụng điều kiện môi trường nào để “ám sát” hai thành viên phía trước. Rất nhanh cả ba đã vượt qua chặng đường thẳng nối hai đường cong của hình chữ “S” ngược và bắt đầu chuyển sang chặng đường vòng cung khó khăn nhất.
Điều kiện môi trường lúc này trở nên càng lúc càng kịch liệt. Những cơn gió giữ cấp sáu lẫn từng đợt địa chấn liên tục tạo thành các chấn động khí lưu mạnh mẽ khiến cho độ cân bằng của xe bay mỗi lúc bị dao động kịch liệt và đang có xu hướng làm các tay đua mất kiểm soát.
Vừa vào chặng đường cong, Lê bắt đầu tăng tốc. Lần nữa hắn làm toàn bộ những người đang quan sát qua truyền hình trực tiếp lẫn những người có mặt tại quảng trường phải kinh ngạc há hốc mồm. Ngay cả mười một thành viên trong Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay của học viện Bàn Tay Thần lúc này cũng không cách gì bình tĩnh nổi. Cả đám há hốc mồm nhìn lên màn hình lớn ở quảng trường lớn. Gà còm nắm chặt hai tay kích động nói:
- Bà nội, ông ngoại ơi… Như thế nào hắn làm được thế?
Hai mắt Thiên hôi to như con gấu bự cũng như căng tròn:
- Là… là hai động cơ chính phụ đồng loạt chạy. Má ơi… đây là mô tô bay chứ đâu phải phi thuyền bay đâu?
- Điên rồi… điên cả rồi…Không lẽ hắn ấm đầu muốn tự sát?
…….
Quảng trường hoàn toàn nhốn nháo. Ai cũng biết xe bay thường chia làm hai lớp động cơ, một là động cơ chính để chạy lúc bình thường, một động cơ phụ chỉ dùng khi có trường hợp động cơ chính bị tê liệt. Nếu là những xe bay cồng kềnh có thể đồng thời lắp ba bốn động cơ chính, vài động cơ phụ và đồng loạt khởi động những động cơ chính cũng không phải là chuyện gì lạ. Nhưng đối với xe bay dạng mô tô theo đuổi gọn nhẹ đều có một quy luật bất thành văn là chỉ có hai động cơ chính phụ và không cách gì khởi động cùng lúc hai động cơ đó, nếu không sẽ làm nhiễu từ trường bảo vệ, làm xung đột lệnh của chíp thông minh. Cho nên hiện tại thấy Lê chạy cả hai động cơ chính phụ đồng nghĩa với việc hắn hoàn toàn buông bỏ từ trường bảo vệ, và trình phản ứng tự động bảo vệ của chíp thông minh gắn trên máy. Nói cách khác, hắn giờ chẳng khác nào lái một chiếc xe mô tô của những năm 200x bay trên trời, không bảo vệ, không ra đa dò tìm vật cản, không có chíp thông minh tự động nhắc nhở chuyển hướng khi gặp nguy hiểm.
Hai động cơ cùng chạy khiến tốc độ của Lê tăng lên gấp đôi. Chiếc SSS như một mũi tên rời cung, phóng vút lên phía trước, vọt qua khe hẹp ngăn cách giữa đường đua trên và đưới. Bên trên, giữ nguyên tốc độ, Lê trình diễn kỹ thuật tránh né tuyệt vời khiến mọi người quan sát đều cảm giác giống như chiếc lá nhẹ nhàng luồn lách giữa các cơn gió, mềm mại uyển chuyển mà không kém phần nhanh chóng.
Đường đua song song bên dưới khe, trong hai tay đua của đội đua Đà Lạt thì đã có một tay mất bình tĩnh hấp tấp tăng tốc tại một khúc cua hẹp khiến hắn va chạm dữ dội với vách đá. May mắn đây là một chiếc xe bay mô phỏng phi thuyền cỡ lớn, tích trữ nhiều năng lượng cho từ trường bảo vệ khiến hắn giữ lại được một cái mạng.
Tay đua còn lại của đội bạn lái một chiếc xe bay mô hình con khủng long bạo chúa. Mặc dù có bề ngoài cực kỳ cồng kềnh, tuy nhiên độ linh hoạt của nó chứng tỏ người lái là một tay đua rất chuyên nghiệp và nhiều kinh nghiệm.
Hình dạng to lớn và cồng kềnh mà vẫn bám đuổi riết theo Lê chứng tỏ hắn là một tay đua thiên tài. Nhìn từ trên màn hình, chiếc xe bay này không đem lại cho khán giả cảm giác nhuần nhuyễn uyển chuyển như SSS của Lê, nhưng hắn luôn tránh né các trước ngại vật và ôm cua một cách rất hoàn mỹ.
Do da đa đã bị khóa, cho nên Lê chỉ có cách quan sát bằng mắt thường, phán đoán và hạnh động hoàn toàn dựa trên cảm giác và kinh nghiệm. Cho nên vừa nhìn xuống đường đua phía dưới, hắn cũng nhịn không được nở nụ cười thưởng thức đối với tay đua phía dưới.
Tuy nhiên thi đấu vẫn quy về thi đấu, hắn không thể giữ tình tràng giằng cơ như thế này mãi được, nếu không với động cơ mạnh mẽ của đối phương, rất có thể ở đoạn đường cuối cùng, đối phương sẽ bứt phá mà cán đích trước. Trong một khúc cua gấp, Lê vẫn giữ nguyên tốc độ và bứt phá lên một đoạn dài. Do yếu tố cồng kềnh, tay đua điều khiển chiếc xe bay mô hình con khủng long bạo chúa mặc dù có kỹ thuật khá tốt nhưng vẫn phải giảm tốc độ để “ôm cua” chuẩn xác.
Khi mọi người tưởng Lê và tay đua đội bạn tiếp tục chơi trò rượt đuổi thì tình hình trợt biến đổi. Tại một cung đường đua có một điều kiện khó khăn mọc lên. Đây là một chướng ngại kết hợp giữa địa hình và thời tiết. Đường đua như bị một hình cầu khổng lồ chặn ngang, hai đường vòng cung hai bên nếu hợp lại thì vừa đúng một hình tròn. Trường đua đã cố tình lợi dụng cung đường đua này kết hợp với gió và mưa để tạo nên một khu vực khí lưu xoáy dữ dội.
Tuy nhiên với cấp độ gió là cấp sáu, Lê thoải mái xông pha vào trong và ngoài dự đoán của mọi người, hắn không nhanh chóng chạy ra mà lượn một vòng theo vòng xoáy. Tiếp đó dưới ánh mắt cực độ kinh ngạc của mọi người, hắn để chiếc xe có phần ngang ngang gần vuông góc với chiều quay của vòng gió xoáy. Tiếp đó động cơ chạy tối đa công suất khiến cho tốc độ xe bay còn có phẩn nhỉnh hơn so với tốc độ hắn dùng hai động cơ chạy đoạn đường vừa qua…
Quảng trường đua yên tĩnh… tuyệt đối yên tĩnh…Toàn bộ ký túc xác học viện lẫn những nơi công cộng đang phát trực tiếp hình ảnh đường đua cũng trở nên lặng ngắt. Mọi người đều bị tình cảnh trước mắt dọa cho sững sờ, ngay cả những bình luận viên lúc này quai hàm như bị kìm hãm, không thốt ra được lời nào… Tại cung đường đua hình tròn, gió không còn là gió cấp sáu mà nó đã bị Lê đẩy lên cấp mười. Hơn thế nữa, hắn phối hợp nhịp nhàng lên xuống khiến vòng xoáy dài lên dài xuống và có xu hướng biến thành một vòi rồng.
Quả nhiên… đúng là một vòi rồng, chọc xuyên cả qua khe nứt nối giữa hai đường đua để xuống đường đua phía dưới. Đất đá không chân, liên kết không bền vững ở khe hẹp lúc này cũng bị nạo quét khiến cho nhiều tảng đá lớn bị cuốn theo dòng xoay. Cơn lốc xoáy như một rồng song hệ thổ phong đang rầm rú. Cảnh tượng thực sự rung động tận sâu tinh thần của mọi người. Đội trưởng Quang của đội đua thành phố Đà Lạt lúc này cũng không thể giữ nổi bình tĩnh, vô thức thì thào:
- Hắn… hắn… không ngờ lại có thể điều khiển điều kiện môi trường khắc nghiệt làm tăng độ khó của đường đua. Hắn là kẻ nào đây? Học viện từ khi nào có một nhân vật lợi hại như thế mà chúng ta không hề hay biết vậy? Nhất định… là… là bên học viện ăn gian rồi…
Những thành viên đứng cạnh đội trưởng Quang cũng hoàn toàn bị mất tinh thần. Tất cả đều biết tăng độ khó của điều kiện môi trường yêu cầu trình độ kỹ thuật khủng bố tới cỡ nào. Bất kỳ một sai sót nhỏ đủ để khiến người thực hiện bị xé thành ngàn vạn mảnh nhỏ ngay lập tức. Nhưng mà Lê đã thành công… hắn thành công tạo ra một con rồng và con rồng đó chuẩn bị nuốt chửng đồng đội của bọn hắn.Càng thêm tuyệt vọng là bọn họ vừa nhìn thấy cảnh Lê thử điều khiển hướng đi của “cái đuôi rồng”.
Mặc dù cả người lẫn xe đều đang xoay tít theo vòng xoáy, tuy nhiên Lê vẫn có khả năng điều khiển xe xoay theo những góc độ nhất định khiến cho dòng xoáy của cái đuôi vòi rồng chuyển hướng. Mặc dù thoạt nhìn có vẻ chậm chạp nhưng nếu đối phương không biết điều này thì quả thật là tai họa.
Thành viên điều khiển xe bay mô hình khủng long bạo chúa vừa ló mặt qua khúc cua, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cũng giật mình sợ ngây người. Khẽ nhíu mày hắn vẫn lao về phía đó.
Tại quảng trường, đội trưởng Quang ôm trán, lay lay huyệt thái dương rồi lạnh lùng nói:
- Chúng ta nhận thua, đề nghị cho liên lạc trực tiếp với DF877!
Một giọng nói điện tử vang lên:
“Nhận thua được chấp nhận, kết nối hoàn thành.”
Còn không đợi giọng điện tử nói hết, đội trưởng quang đã gầm lên:
“Tuấn Điệp! Thoát khỏi cái xe đó mau!”
Người mang tên Tuấn Điệp hẳn là người đang điều khiển chiếc xe mô phỏng khủng long bạo chúa mang số hiệu DF887. Hắn đang quyết tâm xông qua vật cản khổng lồ trước mắt, chợt nghe thấy tiếng đội trưởng hét bên tai thì giật mình. Hắn biết để kết nối được với thành viên đang bay, hẳn là đội trưởng phải nhận thua. Lệnh của đội trưởng, hắn phải hoàn toàn phục tùng. Tuy nhiên hắn vẫn ngoan cố ra một loạt mệnh lệnh bằng giọng nói cho hệ thống điều khiển tự động thông minh.