Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Mấy người Hiểu My khẩn trương hội ý.

Kết quả là, Thiên Vũ cùng Thương Ngạo Long sẽ đối phó với đám ấu trùng Ma Điệp ở hướng Đông của Hiểu My. Còn bản thân mỗ nữ và Bách Lý Tà thì đối phó đám Ma Điệp trong kén. Vị Lang Vương này sẽ thừa cơ hội, bắt lấy Ma Điệp Vương thu tinh hạch. 

Cuộc càn quét Ma Điệp quy mô lớn chính thức bắt đầu. 

Thiên Vũ dẫn theo Thương Ngạo Long khôi giáp đầy đủ. Chạy về hướng của đám sâu khổng lồ đang âm mưu phá đất xông lên. 

Hiểu My thì vận khinh công, lơ lửng giữa không trung. Triệu hồi Thanh Liên Thần Hỏa bao bọc lấy bản thân. Một ngọn lửa hình hoa sen xanh biếc cũng xuất hiện giữa không trung. Viền bên ngoài của ngọn lửa là một màu vàng kim óng ánh, tuyệt đẹp.

Một màn biển lửa như tại Phi Tiên Hồ lần nữa xuất hiện. Có điều, vị trí của Hiểu My và biển lửa lúc này bị đảo ngược. Cô nàng đứng bên dưới, còn biển lửa diễm lệ ấy lại cháy ở trên đầu.

Crét….. Crét…..

Nhiều thanh âm chói tai xuất hiện. Đám Ma Điệp trong kén cảm nhận được nguy hiểm đến gần, lập tức phá kén chui ra. 

Nhưng mà, đến khi ra bên ngoài thì thấy chung quanh chúng nó là một biển lửa màu lam bập bùng lan tràn bốn phía. Ma Điệp chưa kịp hiểu ra chuyện gì đã bị ngọn lửa nuốt lấy. Toàn thân chớp mắt hóa thành tro.

Những con Ma Điệp còn lại may mắn tránh được ngọn lửa, hoảng loạn bay lên cao. Va vào nhau, phát ra thanh âm phạch phạch thật lớn. Lắm con xấu số, lại lần nữa rơi xuống rồi nhanh chóng bị hỏa thiêu. 

Hiểu My thấy thế, nhanh chóng điều khiển hoa lửa bay lên, bám lấy đám Ma Điệp thoát ra. Cô nàng không thể để cá lọt lưới. Nếu không, sơn cốc này vĩnh viễn bị bọn chúng thống trị.

Bách Lý Tà thì vận dụng không gian thuộc tính của mình, làm một thuật pháp nho nhỏ, bắt lấy những Ma Điệp mà Thanh Liên Thần Hỏa của Hiểu My chưa kịp đuổi tới.

- Không gian giam cầm.

Giọng nói của Lang Vương vang lên. Không gian mà hắn triển khai tự nhiên đông cứng lại. Ma Điệp bị mắc kẹt lại, không thể vùng vẫy. Cứ thế trơ mắt nhìn ngọn lửa hình thanh liên bám lấy rồi bao trùm lên cơ thể của mình.

Không gian vang vọng những tiếng kêu thảm thiết, tuyệt vọng.

Thiên Vũ và Thương Ngạo Long phía bên kia cũng không rảnh rỗi. Từng tia lôi điện đánh xuống, xuyên vào đám sâu bọ vừa phá đất chui lên. Mùi protein cháy khét, hun vào mũi người khiến cho Thương Ngạo Long đang dùng trường thương đâm vào đám sâu béo ú to bằng một đứa trẻ choáng váng. 

Vị nguyên soái của Bắc Việt Quốc này cảm thấy khó chịu nên càng thêm hung hãn, đánh cho đám ấu trùng Ma điệp da tróc, thịt bong, hoa rơi nước chảy. Trong lòng lại hưng phấn, sảng khoái vô cùng. Trong lòng hắn thậm chí còn nghĩ, có nên nói Trần cô nương chừa lại một ít, để Bắc Việt Quốc dùng làm nơi rèn luyện binh sĩ hay không?

So với mấy người trưởng thành đang đại khai sát giới rùm beng, Tiểu Huyễn có ảo thuật che chắn. Vô thức vô tung, đưa bộ rễ của mình lần đến mấy con sâu béo múp bên dưới lòng đất đang ngủ say. Mỗi cái rễ tựa như một cái đầu kim tiêm, đâm vỡ lớp da bên ngoài của ấu trùng rồi mạnh mẽ hút đi dinh dưỡng trong thân chúng.

So với đám Ma Điệp lợi hại và những ấu trùng trưởng thành phá đất xông ra. Đám sâu lớn này vẫn còn non. Không có sức phản kháng với ngoại lực. Tiểu Huyễn chỉ cần vài cái chớp mắt đã hấp thu khô kiệt một con. Cả một ổ ấu trùng mấy ngàn con nơi này đã bị “Huyễn đại gia” nhà ta dùng hai khắc thời gian tiêu diệt gọn. Sau đó, mớ rễ của Tiểu Huyễn lại len lỏi đến những vùng đất khác để tìm mục tiêu tiếp theo.

Lần đầu càng quét Ma Điệp tại Hồ Lô cốc tốn hết ba canh giờ.

Hiểu My đáp xuống mặt đất, nhìn Bách Lý Tà và hai người Thương Ngạo Long, Thiên Vũ, dè dặt hỏi. 

- Thế nào? Chúng ta có để sót bất kỳ con Ma Điệp nào không?

- Khu vực này đã giải quyết triệt để, chỉ là không biết những vùng khác thế nào.

Thiên Vũ nhìn khoảng rừng trên đầu đã bị đốt trụi, ló ra ánh sáng mặt trời phủ xuống mặt đất nơi đây, khẽ hài lòng lên tiếng. Đối với hắn, Thần Thú Bạch Hổ - chúa tể sơn lâm mà nói. Rừng rậm phải nên có dáng vẻ của nó. Râm mát, trong lành, là ngôi nhà cho chim muông hoang dã. Vốn không nên là địa ngục bị thống trị bởi loài bướm ma.

Tiểu Huyễn lúc này đã trở lại nhân dạng, lại là một cô bé khả ái, đáng yêu. Nhóc con chạy tới, níu lấy tay áo của Hiểu My, cười hì hì, nói:

- Tỷ tỷ. đi sâu vào trong thêm ba dặm, chúng ta sẽ gặp hang ổ của Ma Điệp tiếp theo. Nhưng mà, lần này, đám Ma Điệp này đang chuẩn bị phá kén, bay ra. Thậm chí, ấu trùng dưới lòng đất cũng chỉ có một số ít ngủ say. Số còn lại đang bò lên thân cây. Hoàn cảnh nơi đó rất khủng khiếp a.

- Xem ra, chúng ta muốn tìm được Điệp Vương, cần phải vượt qua tầng tầng phòng ngự của đám con cháu vòng ngoài sơn mạch. Cũng may, Không gian phong tỏa của ta có thể cách biệt hoàn toàn khu vực này với xung quanh. Như vậy, dù có lật ngược sơn mạch trong khu vực bị phong bế cũng chẳng thể đả thảo kinh xà. Cơ hội vẫn còn a.

Bách Lý Tà cảm thán một câu. Hiểu My lần đầu nhìn thấy hắn sử dụng chiêu Không gian phong tỏa, quả nhiên lợi hại.

Mỗ nữ còn hâm mộ như vậy, nói gì đến Thương Ngạo Long. Trong mắt của hắn. Ba vị thần tiên, à, kể cả “tiên cây” là Tiểu Huyễn đây cũng là những đại năng trên chín tầng mây, không gì không làm được.

Tự dưng, vị đại nguyên soái của Bắc Việt Quốc có cảm giác. Hơn ba mươi năm nay, hắn đã sống uổng phí nửa đời người a.

Mọi người nghỉ ngơi trong chốc lát. Sau đó, lại tiếp tục lên đường.

Khi bắt đầu tiếp cận với khu vực mà Tiểu Huyễn đã nói, lại bắt đầu y như kế hoạch lúc trước. Chia ra hành động. Hai người Hiểu My và Bách Lý Tà một nhóm. Thiên Vũ cùng Thương Ngạo Long một nhóm. Tiểu Huyễn lại lần nữa, hóa thành cây xanh, trà trộn vào mớ bụi thấp trên mặt đất để bung đám rễ của mình xuyên xuống lòng đất ẩm, tìm kiếm ấu trùng của Ma Điệp đang ngủ mê.

- Không gian phong tỏa. 

Bách Lý Tà hét lên. Không gian trong bán kính mười dặm nơi này đều bị hắn giam lại. Dưới mặt đất, trên bầu trời đều trở thành thiên la địa võng, khiến cho bầy Ma Điệp lợi hại thế nào cũng không thể trốn ra. 

Nhưng mà, bầy Ma Điệp ở đây đúng là lợi hại hơn so với đám bướm ma phía bên ngoài sơn mạch. Không gian xung quanh vừa bị phong tỏa, bọn chúng lập tức nhận ra, điên cuồng tấn công về đám người vừa xuất hiện bên dưới.

Tiếng vỗ cánh của chúng vô cùng hỗn loạn. Những cái đầu to lớn đầy răng nhọn nhe ra, muốn cắn nát đầu lâu xinh đẹp của đối thủ.

Hiểu My nén lại cảm giác buồn nôn ngùn ngụt dâng lên trong cổ họng. Tập trung tinh thần. Biển lửa màu xanh nhanh chóng xuất hiện, nuốt trọn đám bướm hoa khi chúng còn cách mấy người bọn cô vài thước.

Tiếng thét gào của lũ bướm trước khi tiêu thất biến nơi này thành địa ngục trần gian.

Đám ấu trùng Ma Điệp trên mặt đất cũng như thế. Đáng sợ nhất là nó có thể phun ra tơ độc cứng như sợi thép để trói lấy kẻ địch. Mấy sợi tơ thép này đối với Thiên Vũ chỉ là trò chơi trẻ con. Nhưng mà với Thương Ngạo Long thì đúng là thử thách cực hạn.

Mấy trăm con ấu trùng to lớn bò lềnh khênh trên mặt đất. Hắn không tìm được một chỗ đặt chân. Chỉ có thể giết chết vài con rồi giẫm lên xác chúng. Như thế mới có điểm tựa mà thi triển thương pháp. Nhưng rõ ràng, bộ da của đám sâu mập này cứng hơn rất nhiều so với đám bị hắn giết lúc trước.

Hự….. 

Một tiếng rên khe khẽ vang lên. Bắp chân của Thương Ngạo Long bị tơ thép bắn trúng. Máu đỏ trào ra. Mùi huyết tinh khiến cho đám sâu trắng này như bị tiêm thuốc kích thích. Ào ào bu tới. Vô số tơ thép lại bắn ra, hướng về vị nguyên soái của Bắc Việt Quốc này.

Đúng lúc này, vô số hoa lửa hình hoa sen xanh biết xung quanh Thương Ngạo Long xuất hiện. 

Tơ thép của đám ấu trùng hóa thành tro bụi. Mạng sống của hắn được Hiểu My cứu được trong nháy mắt. Cảm giác quay lại từ quỷ môn quan khiến cho Thương Ngạo Long quên đi luôn đau đớn dưới bắp chân.

- Lôi võng!

Thiên Vũ nhìn thấy Thương Ngạo Long thoát khỏi nguy hiểm. Lập tức thi triển chiêu thức quen thuộc của hắn. Lôi điện màu tím chồng chéo xuất hiện, trói hết đám ấu trùng lại rồi bắt đầu “điện giải” chúng. 

Thêm một lứa “sâu nướng” được ra lò. Nhưng chưa duy trì được mấy phút thì ngay cả chút tro tàn cũng chẳng còn. Toàn bộ đều biến mất giữa hư vô.

Thiên Vũ tranh thủ lúc nghỉ lấy hơi. Nhét cho Thương Ngạo Long một ít đan dược cầm máu và chữa thương. Vết thương kinh khủng trên bắp chân của Thương nguyên soái nhanh chóng khép lại.

Trận chiến này về quy mô và cấp độ đều gấp ba lần so với lần chạm trán với Ma Điệp trước đây. Thời gian vì thế cũng dài hơn. Nhưng mà, ngạc nhiên là, trong đầu của bọn Ma Điệp trưởng thành, thỉnh thoảng phát hiện được vài viên tinh hạch hình thoi, nhỏ bằng đầu ngón tay út. Màu sắc được thanh tẩy qua Thanh Liên Thần Hỏa, sáng long lanh như ngọc.

Hiểu My điều khiển thần hỏa tấn công bọn chúng. Đối với mớ tinh hạch đặc biệt này vẫn cố ý giữ lại. Biết đâu tương lai có việc sử dụng thì sao?

Trận chiến này lại tiêu tốn hết ba canh giờ. 

Sau khi kết thúc. Trong lúc Bách Lý Tà và Hiểu My dọn dẹp chiến trường. Thiên Vũ kiểm tra lại vết thương cho Thương Ngạo Long. Lại tặng hắn thêm vài viên đan dược để đảm bảo hồi phục đến phong độ đỉnh cao thì mới hài lòng thu tay lại.

Tiểu Huyễn lăng xăng chạy lại chỗ của Hiểu My. Ợ một cái rõ to. Sau đó, nó ngập ngừng lên tiếng.

- Tỷ tỷ. Rất sâu dưới lòng đất này, có một luồng linh khí mạnh mẽ dao động. Càng tiến vào sâu bên trong, muội càng cảm nhận rõ ràng a.

- Ha ha. Bảo vật. Chắc chắn là bảo vật rồi. Chúng ta thật là may mắn nha.

Mỗ nữ nào đó vui vẻ cười. Ánh mắt hoa đào long lanh sáng rỡ. Ha ha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui