Ninh Ninh, Lan Y Ninh, mau thức dậy cho mẹ.
Người phụ nữ nhan sắc mĩ miều, nhìn sơ qua thì ước chừng cũng chỉ mới hơn tuổi 35 một chút.
Vẻ ngoài đầy trang nhã, khí chất xung quanh mang đầy tính học thức, chỉ là hành động bây giờ của bà lúc này lại trái biệt hoàn toàn với dáng vẻ đầy trang nhã đó.
Mẹ Lan dùng chân đá nhẹ vài cái vào bên hông của Lan Y Ninh, cũng may cô có tính không ngủ nướng, nên chỉ cần tác động nhẹ nào đó đụng đến là cô tỉnh ngay.
Không đợi mẹ Lan kêu quá hai tiếng, Lan Y Ninh hơi mơ màng mở mắt, khi thấy trong phòng vẫn còn tối, cô nhanh chóng bật công tắc đèn phòng lên.
Công tắc được thiết kế rất thuận lợi, đường truyền dây điện có thể nổi ở hai vị trí, một là ở ngay vách tường gần cửa đi vào, hai là ở mép tủ nhỏ cạnh giường của cô.
Đèn phòng sáng lên, khuôn mặt thân thuộc của mẹ cô hiện rõ, cô hốt hoảng giật bắn người, cả cơ thể ngồi lùi ra phía sau.
Dụi dụi mắt vài cái, đến khi xác định rõ đúng thực là mẹ Lan, cô sốt sắng leo xuống giường rồi đứng thẳng người đối diện với mẹ.
- Mẹ! Tại sao mẹ lại ở đây?
Mẹ Lan khoanh tay nhìn Lan Y Ninh, vẻ mặt nghiêm khắc lên tiếng:
- Còn không phải vì lo cho con à, mẹ biết chắc chuyện xem mắt hôm nay còn sẽ không đi, nên bây giờ tới đây để bắt buộc con phải đi.
Lan Y Ninh xanh mặt, môi mím chặt, vẻ mặt đầy nao núng như muốn nói gì đó.
Mẹ Lan vốn là người rất tinh ý, nên biểu cảm này của cô đều lọt vào tầm mắt của bà.
Mẹ Lan chậc một tiếng, hai bàn tay luồng qua phía sau mông, trượt thẳng từ trên hõm lưng rồi chuyển xuống đáy mông, thuận theo động tác của bà là bà ngồi xuống trên giường.
Bà chỉnh váy cho thẳng tắp rồi ngồi xuống, sau đó tay tiếp túc khoanh lại, cằm hất lên nói:
- Chuyện gì? Nói cho mẹ nghe.
Lan Y Ninh biết mình không hề qua mắt được mẹ chuyện gì, cuối cùng cô lấy hết can đảm, quỳ gối dưới chân của mẹ Lan, cô đưa tay đặt lên đầu gối của bà, đôi mắt hạng xinh đẹp kiên cường nhìn trực diện mẹ và nói:
- Mẹ ơi, con không muốn đi xem mắt, con đã có bạn trai rồi!
-....
Mẹ Lan trước sau đều không để tâm đến lời nói của Lan Y Ninh, bà đứng dậy kéo con gái đi làm vệ sinh cá nhân, rồi tự tay soạn đồ, trang điểm cho con gái "cưng" của bà.
Bà mặc kệ Lan Y Ninh đang nằng nặc giải thích, cô cứ lải nhai liên tục về việc mình đã có bạn trai, còn đặc biệt khai luôn cả tên tuổi của Điền Vu Lang.
Chỉ thiếu mỗi việc là chưa đưa ảnh cho mẹ cô xem, vì bà trước khi đánh thức cô dậy là đã đem điện thoại cô đi giấu.
Bà sợ là cô sẽ lấy điện thoại rồi chạy trốn ra ngoài, thời buổi bây giờ là thế, chỉ cần có điện thoại là có thể thanh toán mọi thứ cần mua bằng mã QR, không cần phải cầu kỳ đem theo tiền mặt.
Ai chưa con gái bà là bà rõ lắm! Nếu đã không thích thứ gì là sẽ kiên định không nhận lấy.
Nhưng lần này thì không thể cho cô tự mình làm theo ý mình.
Dù sao con gái của bà đã gần 25 tuổi rồi, tuổi bây giờ mấy người con gái khác đã đẻ được hai lứa con, thất vọng hơn nữa là việc Lan Y Ninh luôn có tính cách lầm lì, ít nói, bà sợ nếu cứ như vậy mãi thì cô có nước không gả đi được.
Rốt cuộc chính bà cũng chẳng rõ tình tình này của Lan Y Ninh bắt gen di truyền từ ai trong nhà nữa.
Lan Y Ninh bị đánh thức vào đúng 5 giờ 30 phút sáng.
Cô nhăn mặt khó hiểu cớ gì mẹ đến đây sớm như vậy, đã thế còn không báo trước cho cô hay Lan Hải Nhiên một tiếng.
Việc này thì coi như tạm gạt sang bên khác, riêng việc mẹ cô đánh thức cô dậy sớm, rồi lôi kéo cô đi làm đẹp, trang điểm và sừa soạn tại nhà, điều này làm cho cô vô cùng khó chịu.
Suốt cả buổi cô đều nhăn mặt với mẹ mình, miệng vẫn luôn lẩm bẩm lặp đi lặp lại việc mình đã có người yêu.
Đến lúc thay đồ xong hết thảy là đã 7 giờ hơn buổi sáng.
Lan Y Ninh bị mẹ Lan kéo ra khỏi cửa nhà, cô cũng đã sớm bất lực với thái độ quả quyết của mẹ.
Nên thôi đành thuận theo ý mẹ đi xem mắt.
Dù sao chỉ là một buổi gặp mặt uống nước mà thôi.
Trong lòng cô từ lâu đã dành cho Điền Vu Lang một vị trí vững chắc rồi.
Trước khi ra khỏi cửa nhà, Lan Y Ninh ngồi xuống bục thấp ở trước cửa, chủ yếu là ngồi mang giày cao gót.
Vừa mang giày cô vừa thầm nghĩ, nếu như lát nữa gặp đối tượng xem mắt, cô nhất định sẽ kêu những món đắc tiền và sẽ bòn rút đối tượng xem mắt kia.
Để rồi xem anh ta về sau có còn dám gặp mặt cô nữa hay không.
Nảy ra ý tưởng hay ho như thế, Lan Y Ninh thầm lặng cười vui vẻ, tâm tình cũng thoải mái và tốt hơn lúc đầu.
Mẹ Lan thì còn tưởng cô con gái lớn đã chịu suy nghĩ thông suốt, nên sắc mặt bà cũng tươi tỉnh hơn, không còn là dáng vẻ nghiêm trang và gắt hỏng như lúc sáng.
Để tránh việc con gái bỏ trốn buổi xem mắt, mẹ Lan cũng thay đồ và đi theo Lan Y Ninh.
Lúc mở cửa đi ra ngoài, vô tình mẹ Lan đẩy cửa và đụng trúng vật gì đó.
Đợi đến lúc cửa mở hẳn ra thì mới biết mình vừa đụng trúng bức tường thịt của thiếu niên điển trai.
Mẹ Lan đảo mắt từ trên xuống dưới đánh giá thiếu niên đẹp trai này.
Hồi sau như nhớ ra gì đó, liền nở nụ cười và lên tiếng trước:
- À, cháu là bạn của Hải Nhiên nhà cô có đúng không?
- Dạ vâng, đúng rồi ạ, cháu chào dì ạ.
Điền Vu Lang làm đúng phép tắc, cúi gập người đủ 45° chào mẹ Lan.
Nhìn thấy thằng bé này có tính lễ phép, lại còn thêm vẻ ngoài sạch sẽ, tươi sáng, mẹ Lan vô cùng hài lòng vì con trai nhà mình đã giao lưu được với người tốt như thiếu niên này.
Bà gật đầu chào hỏi vui vẻ, rồi hỏi tiếp:
- Cháu đến tìm Hải Nhiên à, thế thì mau vào nhà ngồi đợi đi, thằng con trai nhà dì vẫn còn đang nướng ở trong phòng kìa.
Mẹ Lan mím môi hừ vài tiếng, xen vài lời chê trách thằng con trai nhà mình.
Xem kìa, xem kìa, người ta cũng là thiếu niên tuổi 20, đầy sức sống, lại còn có thể thức dậy sớm, chứ ai như Lan Hải Nhiên nhà bà, ngày ngày cứ lo ăn chơi rồi đem chuyện xấu rước về nhà.
Mẹ Lan lách người sang một bên, ngoắc tay mời Điền Vu Lang vào trong nhà.
Nhưng cậu vẫn một mực đứng yên ở ngoài cửa, bà khó hiểu hàm ý của cậu lúc này.
Nửa giây sau Điền Vu Lang mới phản ứng lại với bà, cậu cúi gập người thêm lần nữa, giọng điệu hết sức thành khẩn nói:
- Thưa dì, cháu đến đây là để ra mắt với dì, cháu là bạn trai của Y Ninh ạ.
Sửng sốt nửa ngày trời mẹ Lan vẫn chưa tin, đến khi Lan Y Ninh đi tới cạnh Điền Vu Lang, cô khoác vào một bên cánh tay của cậu, hai nam nữ trẻ tuổi hướng mắt nhìn thẳng vào người mẹ họ Lan kia.
Bà ban đầu cứ tưởng mình nghe lầm, nhưng đợi đến lúc Lan Y Ninh thân mật với Điền Vu Lang, bà mới chịu nhận ra là con gái mình thực sự có bạn trai.
Giây lát mẹ Lan thay đổi cục diện trên nét mặt, bà chuyển sang nghiêm túc, cho mời Điền Vu Lang đến ngồi ở phòng khách.
^^^#Xíu_Xíu^^^.