Chiếc xe dừng trước nhà Thẩm Du, cô chuẩn bị xoay người bước vào trong thì đã bị Tiêu Tường ôm chặt từ phía sau.
Anh chỉ muốn dừng lại khoảnh khắc mỗi khi cả hai ở bên cạnh càng lâu càng tốt, mùi nước hoa trên cơ thể cô khiến anh đắm chìm không lối thoát..
Tính chiếm hữu của người đàn ông này khá cao, đôi lúc anh giống như một đứa trẻ, có khi lại vô cùng chính chắn, trưởng thành.
Thẩm Du khẽ mĩm cười, cô nhẹ giọng nói:
- "Cũng đã đến nơi rồi.
Anh buông em ra được rồi đó."
- "Ở bên cạnh anh thêm một chút nữa, có được không?"
Giọng anh nài nỉ khiến cô khó mà từ chối.
Hơn mười phút sau anh mới chịu buông cô ra sau đó lái xe rời khỏi.
Thoáng chốc, gương mặt băng lãnh lại một lần nữa xuất hiện, vừa lái xe Tiêu Tường vừa suy nghĩ:
- "Rốt cuộc tên đó là ai? Mình có quen biết hắn không?"
Trong khoảng thời gian này thật sự rất nguy hiểm, anh không muốn liên lụy đến Thẩm Du chính vì thế mỗi khi ở bên cạnh cô, anh phải vô cùng thận trọng tránh kẻ thù biết được thân phận khác của anh.
Hộp đêm JS...
- "Ôi trời, lại thua nữa.
Sao hôm nay xui thế không biết."
Một tên thanh niên khẽ thở dài, hắn khoảng chừng hai mươi tuổi.
Đây không biết là lần thứ bao nhiêu hắn vào JS để tham gia đánh bạc.
Ngày hôm nay quả thật là một ngày xui xẻo đối với hắn.
- "Gia Cường, không tiếp tục sao? Đang đến lúc gây cấn mà."
Người đàn ông râu quai nón với mái tóc cạo hơn phân nửa chỉ chừa một chỏm ở phía trước.
Hắn cầm điếu thuốc trên tay hút một hơi, sau đó nhìn người thanh niên mà khuyên ngăn.
Tên thanh niên vẻ mặt có chút lưu luyến, hắn đưa tay vào túi quần trống rỗng của mình lắc đầu đáp:
- "Tôi không còn tiền nữa.
Hẹn vào dịp khác vậy."
Hắn vừa rời đi chưa được bao lâu thì ông chủ JS xuất hiện.
Đám thuộc hạ kính cẩn cúi đầu chào người quyền lực nhất ở đây.
Người đàn ông đưa tay chỉnh chính nón, sau đó căn dặn:
- "Giám sát thật kĩ lưỡng tất cả những người đến đây.
Nếu kẻ nào có hành động khác lạ, lập tức báo cho tôi."
- "Vâng, thưa lão Dương."
Nói rồi, người đàn ông đi thẳng vào phía bên trong.
Bên trong phòng, hắn cởi bỏ chiếc áo khoác dày cộm bên ngoài ra sau đó tháo bỏ chiếc mũ che đi một nửa tầm nhìn đặt xuống bàn làm việc.
Sau khi trút bỏ mọi thứ ngụy trang, hiện ra trước mắt chính là một chàng trai với vẻ ngoài vô cùng điển trai.
Anh mệt mỏi ngả người lên ghế sofa.
Để không ai có thể dễ dàng nhận ra Tiêu Tường chính là lão Dương cho nên anh đã dán bộ râu giả ở dưới cằm.
Anh vắt tay lên trán suy nghĩ.
Nhất định phải tìm cho ra tung tích của kẻ đã sai khiến người phụ nữ đột nhập vào JS.
Đang mãi suy nghĩ thì tiếng chuông điện thoại vang lên, là Tô Bá Minh.
Tiêu Tường bộ dạng lười biếng, từ từ nghe máy:
- "Đã muộn rồi.
Cậu gọi tôi có chuyện gì không?"
- "Tiêu Tường, tôi đã tra ra thân phận của người phụ nữ đó.
Trước khi đột nhập vào JS, cô ta thường xuyên liên lạc với Trình Chí Đăng thậm chí đã đến hộp đêm của ông ta."
- "Trình Chí Đăng? Cô ta có liên quan đến ông ta sao? Nếu vậy khả năng cao kẻ sai người giết người diệt khẩu hôm đó cũng chính là Trình Chí Đăng."
Tin tức này đối với anh quả thực rất bất ngờ.
Nhưng sau một hồi suy nghĩ thì không phải không có lý bởi vì khi trước Trình Chí Đăng ngỏ ý muốn cùng hợp tác mở rộng hộp đêm nhưng bị anh từ chối.
Có lẽ, hắn đã dựng lên kế hoạch nhằm hủy hoại danh tiếng của JS và đưa danh tiếng Trình Đăng lên cao.
Lý do Tô Bá Minh biết được chuyện này là bởi vì bên trong Trình Đăng có người của hắn cài vào để theo dõi hoạt động kinh doanh của ông ta.
- "Cảm ơn cậu vì tin tức có ích này."
- "Vậy, cậu tính xử lí chuyện này thế nào?"
Nghe Tô Bá Minh hỏi, sắc mặt Tiêu Tường vẫn không thay đổi, anh nhếch môi nói:
- "Để xem ông ta sẽ có trò gì mới, chúng ta cứ chờ đợi xem.".