Phòng riêng của Âu Dương Tiêu Tường...
Anh tháo bỏ cà vạt và thắt lưng xuống, vội nhấc điện thoại lên gọi cho ai đó.
- "Cảm ơn cậu đã thuyết phục Thẩm Du."
- "Không có gì.
Hứa với tớ, phải chăm sóc tốt cho cô ấy."
Giọng nói bên kia là của Lạc Dao, gia đình cô vốn quen biết với Âu Dương gia cho nên hai người đã gặp nhau từ trước.
Âu Dương Tiêu Tường vỏn vẹn đáp:
- "Được.
Tớ hứa với cậu."
Tại hộp đêm JS....
Một thanh niên vẻ mặt rũ rượi không ngừng quỳ xuống van xin người đàn ông mặc vest đen đang đứng bên cạnh.
- "Làm ơn cho tôi vay thêm đi mà.
Chỉ một ván...một ván nữa thôi.
Tôi sẽ gỡ đủ để trả lại cho các anh mà."
Người đàn ông mặc vest ngay lập tức dùng chân đá thẳng vào bụng anh ta quát:
- "Biến khỏi đây ngay lập tức.
Cậu có biết, số tiền mà cậu nợ đã lên đến hàng tỷ không? Nhanh chóng biến khỏi đây trước khi chúng tôi dùng vũ lực."
- "Không được.
Tôi nhất định phải gỡ lại.
Làm ơn cho tôi vay đi mà."
Thanh niên vẫn nhất quyết không từ bỏ.
Hắn vốn là đại thiếu gia của một gia tộc giàu có, chỉ vì đam mê cờ bạc nên mới ra nông nỗi này.
Hắn ôm chặt lấy chân của tên mặc vest đen cho đến khi gã không kiên nhẫn nữa chuẩn bị rút súng từ bên trong túi áo, chĩa thẳng vào sau gáy người thanh niên thì một giọng nói băng lãnh vang lên từ phía xa.
- "Dừng lại."
Tên mặc vest lập tức quay đầu lại, nhanh chóng thu khẩu súng, cúi đầu nói:
- "Lão Dương, sao anh lại đến đây?"
Từ trong bóng tối dáng người cao lớn xuất hiện.
Hắn mặc chiếc áo khoác dài đến nửa chân, đầu đội chiếc mũ màu đen che nửa gương mặt.
Cho dù là thế vẫn không thể che đi sự băng lãnh đến đáng sợ, hắn trầm giọng nói từng chữ, tất cả những người bên trong lập tức im lặng.
- "Chưa có sự cho phép của tôi, không được phép ra tay với con nợ."
Người đàn ông mặc vest nhìn tên thanh niên khó chịu nói:
- "Nhưng mà...tên này đã nợ chúng ta số tiền quá lớn.
Hắn còn định vay thêm..."
Hắn chưa nói xong đã bị người người đàn ông phía trước cắt ngang.
- "Cho hắn vay thêm đi.
Gia hạn số nợ của hắn.
Nếu hắn không trả...cậu biết sẽ làm gì chứ."
- "Vâng, thưa lão Dương."
Nói rồi người đàn ông lạnh lùng rời khỏi.
Tên mặc vest nghe lệnh cho gã thanh niên vay thêm tiền, vẻ mặt đầy răn đe.
- "May cho cậu là hôm nay lão Dương vui vẻ...nếu không thì...cậu tới số chắc."
Tất cả những người ở đây đều biết đến lão Dương, chủ hộp đêm JS.
Hắn vốn là một người máu lạnh vô tình, giết người không ngớt.
Đa số bọn họ đều là con nợ vì đam mê cờ bạc mà nợ hắn một số tiền khủng, có kẻ phải bán cả gia tài để trả nợ.
Thuộc hạ ở đây đều gọi hắn với cái tên thân mật là lão Dương nhưng chưa một ai nhìn rõ gương mặt thực sự của hắn.
Chỉ cần người nào nhìn thấy, chắc chắn ngày đó chính là ngày tận số của họ.
Mạc Thẩm Du kể từ khi gặp mặt, cô không ngừng nhắn tin qua lại với Tiêu Tường vào mỗi tối.
Người đàn ông này quả thật hiểu chuyện, anh luôn tìm nhiều điều để chọc cô cười phá lên.
Sao mà đáng yêu thế không biết.
Hay có lẽ cô đã thực sự thích anh rồi.
Một khoảng thời gian sau, Tiêu Tường ngỏ ý muốn cô làm bạn gái.
Điều này khiến cô vô cùng hạnh phúc, không đắn đo mà gật đầu đồng ý.
Anh lập tức ôm chầm lấy cô, trên môi nở một nụ cười mãn nguyện.
Cuối cùng cô cũng chính thức trở thành bạn gái của anh.
NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN.