Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Sau khi tôi ra được tới bên ngoài thì bốn phía đã không còn bóng dáng của Thẩm Hàm, tôi cuống cả lên. Thẩm Hàm là chưa ra ngoài hay là đã đi mất rồi?

Tôi vội gọi điện cho Tông Thịnh. Nếu Thẩm Hàm đã cố ý, thì mới chỉ trong thời gian ngắn như vậy Tông Thịnh không chừng còn kịp làm gì đó.

“Tông Thịnh, Thẩm hàm không thấy đâu. Cô ấy nói muốn đi siêu thị mua đồ, em đi theo, có để ý, nhưng mà… nhưng mà hình như cô ấy cố tình cắt đuôi em.”

Đầu dây bên kia trầm mặc một lúc, Tông Thịnh nói: “Em đừng gấp, cứ tìm thử xem. Trong nửa tiếng nữa nếu vẫn không tìm được thì gọi cho anh, anh sẽ động thủ bên này.”

Nếu như ba mẹ Trần Thần đem vụ việc của hắn làm lớn, thì có lẽ Thẩm Kế Ân sẽ không còn cách nào chiếm dụng thân thể của Trần Thần nữa, phải thiết kế cái chết cho Trần Thần. Như vậy, Thẩm Kế Ân cũng phải hành động nhanh chóng. Có thể tác động nhanh cũng chỉ có ba mẹ Trần Thần mà thôi. Nếu Thẩm Kế Ân đã có thể trong vòng một tiếng đồng hồ ngắn ngủi xử lý ổn thỏa bên phía ba mẹ Trần Thần, thì chúng tôi coi như mất đi điều kiện có lợi.

Tôi cúp máy, cuống quýt tới mức đầu đổ đầy mồ hôi, không quan tâm tới hình tượng mà đứng hét lên ngay quầy tính tiền: “Thẩm Hàm! Thẩm Hàm!”

Mọi người xung quanh đều quay sang nhìn, xì xầm bàn tán, có người cho rằng đi tìm con nên kêu tôi tới quầy dịch vụ khách hàng để gọi loa. Nếu Thẩm hàm thực sự muốn cắt đuôi tôi thì dù cho nghe thấy cũng không xuất hiện.Tôi cũng không dám rời khỏi cửa siêu thị, sợ Thẩm Hàm sẽ lẻn ra khi tôi đi vào trong lại để tìm cô nàng.

Bao nhiêu dấu hiệu cho thấy cô nàng đã hiểu rõ tất cả mọi chuyện, biết rõ tình huống của anh mình nhưng đã quyết định lựa chọn đứng về phía Thẩm gia.

Chúng tôi đã làm nhiều điều đến vậy cho cô nàng, nhưng quyết định của cô nàng là không lựa chọn đứng bên chúng tôi khiến tôi thất vọng tràn trề.

Chưa tới nửa giờ Ngưu Lực Phàm đã tới nơi. Hắn đi sang chỗ tôi hỏi: “Thẩm Hàm đâu? Anh nghe nói mấy cái phẫu thuật kiểu này nên làm vào sáng sớm, giờ vào còn làm kiểm tra gì đó, chiều mới làm được…”

“Không thấy Thẩm Hàm đâu, hẳn là cố ý cắt đuôi em.” Tôi cắt ngang.

Vẻ mặt Ngưu Lực Phàm ngay lập tức liền thay đổi, sau khi đơ ra một lúc thì chạy thẳng về phía khách sạn Sa Ân bên kia. Tôi cũng vội chạy theo, đã qua bao lâu, chắc chắc là Thẩm Hàm cố ý làm như vậy. Chỉ là chúng tôi không nghĩ tới là khách sạn Sa Ân mới sáng sớm đã có bảo vệ tới làm việc, mọi người đều mặc đồng phục nghiêm túc, đứng thành hàng như sắp họp sớm.

Ngay lúc Ngưu Lực Phàm muốn xông lên lầu để đi tìm Thẩm Hàm, bảo vệ cạnh cửa đã chặn hắn lại, mấy người hét lên: “Làm gì, làm gì? Khách sạn còn chưa khai trương đâu.”

Ngưu Lực Phàm nói: “Tôi là bạn của Thẩm Hàm, chúng tôi tới tìm Thẩm Hàm.”

“Anh tìm ai tôi không biết, tôi chỉ biết khách sạn còn chưa khai trương, nên không cho bất cứ ai vào. Anh không phải là nhân viên ở đây, vui lòng rời đi.”

“Thẩm Hàm đang ở bên trong, tôi tới tìm cô ấy.” Ngưu Lực Phàm cao giọng, cùng lúc đó sau lưng chúng tôi có một chiếc ô tô màu đen dừng lại. Người bước ra là chú của Thẩm Kế Ân, bên cạnh gã còn có thư ký gì đó đi cùng. Lúc vào khách sạn gã nhìn chúng tôi rồi hỏi: “Các ngươi là tới tìm Thẩm Hàm?”

Ngưu Lực Phàm đứng thẳng, run run: “Đứa bé trong bụng Thẩm Hàm là của tôi! Tôi muốn gặp Thẩm Hàm!”

Lão chú Thẩm Hàm liền cười lạnh một tiếng: “Thẩm Hàm vẫn là trẻ vị thành niên, con bé xảy ra chuyện gì, thì ta là người giám hộ sẽ quyết định. Các ngươi hoặc là hiện tại rời đi, đừng tới nơi này gây chuyện. Hoặc là chúng ta trực tiếp báo công an, chỉ chờ đứa bé sinh ra thì sẽ biết có phải của cậu hay không. Thẩm gia chúng ta không thiếu tiền nuôi thêm một đứa nhỏ đâu.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui