Quăng cái túi xách vào cái ghế bên cạnh,Hướng Cốc Vũ vội nằm xuống giường nghỉ ngơi.Trực ca đêm thật sự ai nói không mệt là nói dối! Chạy đôn chạy đáo cứ vừa lơ mơ một lú vì mệt mỏi lại phải nhìn đồng hồ xem giờ để đo huyết áp,đi kiểm tra từng phòng bệnh nhân,thực sự là rất mệt mỏi,lại vô cùng áp lực.Chẳng may sơ sểnh ngủ đã mắt cái là không chừng có bệnh nhận sẽ nguy hiểm tính mạng.
Vừa đúng 6h sáng hết ca trực cô liền chạy vội về cái ổ của mình để nghỉ ngơi.
"Reng...reng...." vừa nghe thấy tiếng điện thoại,hàng lông mày của Cốc Vũ vừa thả lỏng đã nhíu chặt lại.Ai lại gọi điện đến làm phiền đúng lúc như vậy?Đừng nói lại phải trực ca sáng nha?! Mắt vẫn nhắm,tay cô quơ loạn trong chiếc túi xách,lấy được chiếc điện thoại ra cô nhìn chằm chằm vào cái tên trên màn hình đang sáng rực: phụ thân đại nhân gọi đến a!
"Alo papa" cô mệt nhọc cất tiếng,cố dùng hết tất cả sức lực của mình
"Con gái cưng,sao vậy?Ai ăn hiếp con,nói ba nghe?Ba lấy tiền đè chết nó!" giọng Hướng Kình Lực từ thương yêu lo lắng chuyển sang tức giận,ngữ khí lú trầm ấm lúc đanh lại không hài lòng,thiên biến vạn hóa, thật đúng là giọng nói của 1 nhà ngoại giao tài ba. ~.~
"Không có không có,con là đi bộ lúc nãy nên mệt thôi" cô vội ngồi bật dậy nói,nếu để lão bố can thiệp vào không chừng ngày mai cô sẽ được lên làm viện trưởng qúa.Thực ra cô chính là thiên kim tiểu thư nhà Hướng gia nổi tiếng nhất nhì Đế Đô.Hướng gia cả gia sản nhiều đến nỗi có thể mua hết mấy tỉnh Trung Quốc cùng 50 căn biệt thư hạng sang.Mẹ Hướng Cốc Vũ là chủ một quán bar nổi tiếng nhất nhì Trung Quốc,cha cô lại là chủ tập đoàn Hướng Gia Lợi ăn nên làm ra thuộc hạng nhất.
Hướng gia,Cao gia cùng Tùy gia là 3 đại gia tộc ở thế vồng kiềng cai trị cả nửa Trung Quốc,Mộ Dung gia cùng Đường gia là 2 đại gia tộc còn lại thống trị nửa kia Trung Quốc.Ngũ đại gia tộc quyền khuynh thiên hạ,từ hắc đạo đến bạch đạo đều có tiếng tăm lừng lẫy.Cô,không ai khác lại chính là thiên kim Hướng gia.Không muốn người khác giả tạo nịnh nọt mình mà muốn chính mình đi lên bằng thực lực,muốn bước lên vị trí tôn quý của ngành y khiến cho người ta tâm phục khẩu phục nên cô đã giấu thân phận và dọn ra ở riêng.Hướng Kình Lực lúc đó còn đồng ý,giờ chả nhẽ nuốt lời muốn cô quay về thân phận cũ để người ta tâng bốc giả tạo?
"Con gái,bao giờ không chiụ nổi cứ về nhà,cha lúc nào cũng sẵn sàng chờ đợi con về" Hướng Kình Lực nói,ngữ khí ấm áp của người cha khác hẳn thái độ vô tình lạnh lùng của ông trên thương trường.Ông là người đã lão luyện trong đời,biết con gái mình lúc mới làm sẽ rất hay bị người đời chèn ép,bắt nạt nhưng nó muốn đi lên bằng đôi chân của mình cũng chính là điều tốt.Vả lại,ông tin với tài năng thiên bẩm của con gái cưng,thành công sẽ đến không sớm thì muộn thôi.
"Con biết.Cha,mẹ thế nào,bà ấy có khỏe không?" khóe mắt hơi ươn ướt,cô khẽ sụt sịt.
"Con còn hỏi?Từ khi con dọn ra ở riêng bà ấy lúc ở nhà lúc nào cũng nhớ đến con,làm việc gì cũng nhớ đến con.Lúc nào cũng nghĩ ngợi xem con ăn chưa,ăn có đủ dinh dưỡng không,có bị người khác ức hiếp không,sống tốt không?Thằng em con cũng vậy,ta cũng vậy!" ông sụt sịt,kể về khoảng thời gian không có cô.
"Cha,an ủi mẹ giúp con,thứ 7 chủ nhật con sẽ về!"
"Thứ 7,chủ nhật?Được được được,ta sẽ bảo mẹ con!" giọng ông hân hoan vui mừng hẳn lên,cười cười nói nói.Đã 2 tháng rồi không thấy mặt con gái cưng,ông cũng sốt ruột lắm rồi!
"Con cúp máy đây,con còn phải làm luận văn nữa"
"Được được,làm đi làm đi.Cả nhà sẽ chờ con.Nhất định phải về đó!"
_____________________________
Cúp điện thoại,Hướng Kình Lực vào phòng Đỗ Tư Mạn nói:
"Con gái nói thứ 7,chủ nhật sẽ về!"
Đỗ Tư Mạn đang đọc sách bỗng đứng bật dậy:
"Thật sao?"
"Thật.Cái bà này ai nói đùa!" ông cười hề hề với vợ.
"Giúp việc"
"Dạ"
"Ra đây tôi phải lên danh sách thức ăn 2 này thứ 7,chủ nhật.Cá nục hấp bia,canh chua,còn có thịt dê rang muối,đều phải nhập từ Mỹ cho tôi,thịt dê ba chỉ nhập Úc......còn có cháo bào ngư,vi cá mập bồi bổ sức khỏe và mắt,con bé chắc chắn làm việc thức khuya dậy sớm mệt mỏi lắm.Còn có trà long đỉnh,bánh pudding 7 tầng cho nó,nhớ bỏ hạnh nhân ra,con bé bị dị ứng,Vũ Nhi thích ăn nhất là vị bạc hà cũng trà xanh,làm nhiều chút.Còn có hồng trà,trà thảo mộc,bánh hoa quế..............." Đỗ Tư Mạn luyên thuyên lên danh sách 1 hồi,đã lâu lắm rồi bà không có sức sống như vậy.
"Lức Hướng Nhất Long về cũng phả báo cho nó.Thằng bé cung nhớ Vũ Nhi lắm." Hướng Kình Lực chen ngang,vợ ông lúc nào hưng phấn lên cũng luyên thuyên 1 hồi.Ông cũng bó tay!
"Đúng đúng.Còn có......."
Ông nghe vợ nói chỉ biết cười cùng,còn luyên thuyên cùng bà.