Vì hiện tại Nhan Tiểu Nhuyễn đang mang thai mà hôn lễ lại không thể gấp gáp được, nên Hàn gia và Nhan gia quyết định đợi khi cô sinh con xong thì mới tổ chức hôn lễ
Đương nhiên là ai nấy đều rất vui mừng, so với Hàn gia thì có khi Hồ Mẫn San còn vui mừng hơn, chẳng những thế mà hôm nay cô ấy còn đến tận Hàn gia để ăn bữa cơm gia đình nữa mà, khi Hồ Mẫn San nhìn thấy Hàn Bân thì đã có chút chề môi tỏ ý chê bai.
Nhưng Diệp Tú Vi lại nói:
- San San à, đứa nhóc đó vẫn còn lông bông lắm, nếu cháu không chê thì...
Nếu là người khác thì có lẽ Hồ Mẫn San đã mạnh dạn tuyên bố một chữ "Chê", nhưng đây là em chồng của Nhan Tiểu Nhuyễn, là em trai của Ảnh Đế Hàn Diệc, nên cô ấy không thể mở miệng nói được.
Rồi thì sau đó Hàn Bân cũng ngồi lại, rất lịch thiệp mà đưa nước cho Hồ Mẫn San, cơ mà Hồ Mẫn San cũng chỉ gật đầu xem như cảm ơn.
Thôi rồi, lúc Diệp Tú Vi thấy cảnh đó là thấy không xong rồi, vốn dĩ Hồ Mẫn San là người hoạt bát nói nhiều, bây giờ ở bên cạnh Hàn Bân lại kiệm lời như thế là toang mất rồi.
Đương nhiên Hàn Bảo Khanh và Nhan Tiểu Nhuyễn nhìn ra sự thống khổ của mẹ mình, nhưng biết sao bây giờ, hai người này có vẻ như không hợp lắm.
Còn chưa để hai người họ lên tiếng thì ở bên ngoài đã có người đi vào, không chỉ vậy mà tiếng nói còn vang khắp nhà.
- Tiểu Khanh Khanh, chị về với em rồi đây!
Ngoại trừ Nhan Tiểu Nhuyễn và Hồ Mẫn San thì ai nấy đều biết người sắp sửa đi vào là ai, ngay sau đó xuất hiện trước mặt bọn họ chính là một cô gái với mái tóc dài, trang phục cũng vô cùng lịch thiệp, trên tay đầy ắp quà và chạy thẳng đến chỗ của Hàn Bảo Khanh.
Tiểu Khanh Khanh, nhớ em quá đi.Lăn ra chỗ khác, tôi không có quen biết chị.Ây gu ây gu, dỗi mà cũng đáng yêu nữa, Tiểu Khanh Khanh à, em đúng là đáng yêu chết đi được mà.Đến đây Diệp Tú Vi mới ho khan mấy tiếng, ý là bảo người con gái đó chú ý một chút.
Nhưng ai mà có ngờ cô ấy vừa nhìn thấy Diệp Tú Vi liền bước đến ngồi bên cạnh bà ấy, còn đưa quà cho bà ấy, nói:
- Mẹ, lâu rồi không gặp mẹ, mẹ vẫn xinh đẹp như ngày nào.
Con nghe Khanh Khanh nói mẹ biết chuyện của tụi con rồi đúng không? Nếu vậy thì con cũng không ngại gọi mẹ mà mẹ chắc cũng không ngại đâu nhỉ?
Hóa ra cô gái đó chính là Lại Nhu Đoan - là người "tình" mà dân mạng đã nhắc đến của Hàn Diệc, cơ mà thân phận thật sự của cô ấy còn đặc biệt hơn thân phận
"Người tình của Ảnh Đế" cơ, vì Lại Nhu Đoan bây giờ có thể xem "nàng rể" của Hàn gia mà.
- Nhu Đoan, con chào Nhuyễn Nhuyễn đi.
Khi này Lại Nhu Đoan mới nhìn sang Nhan Tiểu Nhuyễn, đột nhiên bị nhìn chằm chằm cũng làm cho cô có hơi sợ một chút, lúc đó Hàn Diệc còn định lên tiếng nhắc nhở thì Lại Nhu Đoan đã nhìn sang anh, nói:
- Sau hơn mười một năm, cuối cùng anh hai cũng có thể rước nàng về dinh rồi à?
Bỗng chốc Lại Nhu Đoan lại thở dài nhìn cô, nói:
Chị dâu, sao chị khờ vậy, lại kết hôn với lão già nóng tính như anh ấy.
Chị xinh đẹp như vậy, lại còn giỏi giang, khối người tốt hơn sao không chọn...!Lại đi chọn lão già này chứ?Lại Nhu Đoan, cậu còn muốn đặt chân vào nhà này không hả? Còn dám nói xấu tôi trước mặt vợ tôi cơ đấy.Nhưng Lại Nhu Đoan làm gì biết sợ, cô ấy bây giờ có chỗ dựa vững chắc là Diệp Tú Vi rồi cơ mà, ngay lúc Hàn Diệc vừa đe dọa xong là Lại Nhu Đoan liền nép về phía của tấm chắn mạnh mẽ Diệp Tú Vi, còn nói:
- Mẹ xem con nói có đúng không, rõ ràng chị dâu tốt như vậy...!Lại phải gả cho anh ấy, đúng là tiếc thật đó.
Dù rằng Diệp Tú Vi rất thích Nhan Tiểu Nhuyễn, nhưng mà công nhận gả một cô gái tốt như vậy cho Hàn Diệc thì cũng hơi tiếc thật đấy.
Nhìn thấy vẻ mặt "đồng tình" của mẹ thì Hàn Diệc á khẩu không nói nên lời, chỉ biết ấm ức nuốt cục tức vào trong, còn Nhan Tiểu Nhuyễn chỉ mỉm cười, sau đó liền đưa tay vuốt vuốt ngực cho anh, nói:
Được rồi, đừng tức giận nữa.Vợ à, em nói chi mọi người biết đi, em cũng yêu anh mà...!Đúng không?Gương mặt nhỏ của Nhan Tiểu Nhuyễn có hơi đỏ lên một chút, sau đó cô còn nhỏ giọng nói:
Tự nhiên lại nói cái gì vậy chứ?Anh nói đúng mà, rõ ràng vợ cũng có nói vợ thích thầm anh tám năm, không phải sao?Vốn dĩ mặt cô chỉ là hơi đỏ thôi, nhưng sau câu nói kia của anh là nó đỏ còn hơn quả cà chua chín nữa, đưa tay đánh nhẹ vào ngực anh một cái, lí nhí nói:
- Đừng nói nữa mà.
Khi này trên dưới Hàn gia cũng tò mò mà nhìn chằm chằm vào cô, Diệp Tú Vi không dám tin, nói:
- Nhuyễn à...!Con thật sự thích thích thầm Hàn Diệc tám năm sao?
Dù sao cũng đã vỡ lỡ rồi nên Nhan Tiểu Nhuyễn cũng gật đầu, sau đó là vì xấu hổ nên cô chỉ cúi mặt xuống đất, nhưng Hàn Diệc lại rất hài lòng mà ôm cô vào lòng, còn nhìn mọi người nói:
- Thấy chưa, rõ ràng là tụi con lưỡng tình tương duyệt mà.
Mọi người đừng có trêu cô ấy nữa, bảo bối của con da mặt mỏng, rất xấu hổ.
Nói nghe nè, vốn dĩ Nhan Tiểu Nhuyễn cũng không xấu hổ lắm đâu, nhưng sau cái câu này thì cô mới thấy xấu hổ nè.
Hàn Diệc đúng là vô sỉ thật đó, ngay cả bốn chữ "lưỡng tình tương duyệt" cũng dám nói ra! Hết cứu rồi, Ảnh Đế này hết cứu thật rồi! Vô sỉ! Quá vô sỉ! Một chút liêm sỉ cũng không còn!
#Yu~