Bạn Trai Ta Là Quái Vật

Đây là nhắc đến chuyện lần trước Lưu Hiểu Vũ bị người khi dễ, vốn là chuyện rất nhỏ, chỉ là hai đứa bé không hợp ý kiến với nhau nên xảy ra cải vã vài câu, do Lưu Hiểu Vũ không cẩn thận nhất thời trượt chân té xuống đất bị trầy da một chút mà thôi, cũng không biết bị tiểu tể nhìn thấy như thế nào, cự nhiên xông lên túm lấy đứa bạn hại Lưu Hiểu Vũ té ngã đánh cho một trận, đánh đến nổi mũi của người ta chảy máu tùm lum, cũng vì sự kiện này mà Lưu Hiểu Vũ bị gọi lên phòng giám thị, cũng may cậu là học sinh ngoan, nếu không đã bị vết đen trong hạnh kiểm.

Lại nói tiếp, đều là lỗi của tên Ngô Tiểu Bảo này, không nhắc đến còn tốt, nhắc đến liền làm Lưu Hiểu Vũ nổi giận lần nữa, cậu ngẩng đầu liếc nhìn tiểu tể ngồi đối diện, hừ một tiếng thật mạnh, nói: “Ta sẽ nói cho chú biết!”

Tiểu tể vô kế khả thi, nửa ngày mới nói: “Vậy ngươi nói ta bây giờ phải làm gì thì ngươi mới không cáo trạng với ba ta? Muốn đánh phải không? Tùy ngươi được chưa?”

Lưu Hiểu Vũ ngừng bút, nghĩ nghĩ, nói: “Ta không đánh ngươi, cũng không chửi, chỉ cần kỳ thi tới đây ngươi có thể đạt điểm tiêu chuẩn, thì ta sẽ không nói cho chú Đỗ biết chuyện ngươi đánh ta a.”

Tiểu tể vừa nghe xong liền nghẹn một bụng hơi, nói: “Vậy ngươi cứ nói cho ba ta biết đi, ta tình nguyện để ba ta đánh ta còn sướng hơn.”

Sắc mặt Lưu Hiểu Vũ cứng đờ, lập tức nói: “Ta không tin ngươi thực sự ngu như vậy, ngay cả đạt điểm tiêu chuẩn cũng làm không được, chỉ cần ngươi cố gắng học bài, còn ta mỗi ngày có thể dành ra một giờ để giúp ngươi ôn tập, hai ta cùng nhau ôn tập bài vở.”

Tiểu tể ‘hừ’ một tiếng, nói: “Ai muốn học bài? Ta mới không cần làm con mọt sách a, ta về sau muốn làm cảnh sát.”

Lưu Hiểu Vũ nhất thời chán nản, nói: “Nếu ngươi vẫn bị trứng vịt trong kỳ thi, mà có thể lên làm cảnh sát mới là chuyện lạ đó.”

Tiểu tể liếc mắt nói: “Ngươi cũng không phải vợ của ta, này cũng chẳng liên quan gì đến ngươi.”


Lưu Hiểu Vũ vừa nghe xong, liền tức đến không chịu được, thật sự là lòng tốt lại bị coi thành lòng lang dạ thú, Ngô Tiểu Bảo này thật đáng giận, mình không bao giờ thèm nói chuyện cùng hắn nữa, cậu nghĩ xong liền thở phì phì cúi đầu tiếp tục làm bài tập.

Tiếp theo, tiểu tể làm cái gì cậu cũng không mở miệng, tiểu tể có chút nhàm chán, nhìn nhìn Lưu Hiểu Vũ đối diện, lại nhìn nhìn miệng của Lưu Hiểu Vũ.

Lưu Hiểu Vũ có một tật xấu, đó là mỗi khi tức giận liền cắn cắn môi dưới, môi bị cậu cắn đến ứ máu đỏ bừng lên, đặc biệt nhìn rất đẹp, tiểu tể ngây ngốc nhìn nửa ngày, nghĩ nghĩ tới cái gì liền nói: “Lưu Hiểu Vũ, muốn ta thi được 60 điểm cũng chẳng có gì khó cả a.”

Lưu Hiểu Vũ vừa nghe liền sửng sốt, nghi hoặc nhìn về phía Ngô Tiểu Bảo, hắn là nói thật hay lại đang đùa giỡn với mình?

Tiểu tể vừa đặt bút xuống viết vừa nói: “Ngươi sau này phải làm nhiều bánh bích quy cho ta ăn.”

Lưu Hiểu Vũ nghe xong, gật đầu nói: “Không thành vấn đề.” Nướng nhiều thêm một tí cũng chẳng tốn sức gì.

Tiểu tể lại nói: “Ngươi còn phải đáp ứng ta một chuyện.”

Lưu Hiểu Vũ vừa nghe, nhíu mày nói: “Chuyện gì?”

Tròng mắt Tiểu tể đảo quanh một vòng, nói :“Chuyện nhỏ, rất nhỏ rất nhỏ.”

Lưu Hiểu Vũ hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì?”

Tiểu tể mím môi nói:“Ngươi đồng ý đi, rồi ta mới nói cho ngươi biết.”

Lưu Hiểu Vũ suy nghĩ một chút, có thể làm cho Ngô Tiểu Bảo này chịu khó học bài cũng không phải dễ, nếu có thể thi đạt được điểm tiêu chuẩn thật, thì không biết chú Đỗ sẽ vui vẻ đến mức nào? Nếu được vậy mà tên Ngô Tiểu Bảo này lại muốn đánh mình thêm mười nữa, mình cũng sẽ đồng ý.

Vì thế cậu liền cắn răng đáp ứng, nói: “Được, ta đáp ứng ngươi, nhưng ngươi không thể nuốt lời.”

Tiểu tể nói: “Ừ, ta không ăn muối.”

Lưu Hiểu Vũ nói:“Nếu như ngươi làm không được thì sao?”


Tiểu tể nói: “Làm không được, ta liền cởi sạch quần áo, đến sân thể dục của trường học chạy một vòng.”

Lưu Hiểu Vũ liền mắng hắn: “Hạ lưu.”

Tiểu tể chẳng quan tâm, hắn cười ‘hì hì’, nói: “Nếu như ngươi làm không được, cũng phải cởi sạch quần áo, đến sân thể dục của trường học chạy một vòng.”

Lưu Hiểu Vũ liền thấy có chút không ổn, “Ngươi nói chuyện gì a?”

Tiểu tể nhảy xuống ghế, lôi kéo Lưu Hiểu Vũ làm cho cậu ngồi lên trên giường, Lưu Hiểu Vũ do dự một lúc mới ngồi xuống, sau đó cậu ngẩng đầu nhìn tiểu tể, trong mắt có chút nghi hoặc.

Tiểu tể giữ chặt bả vai của Lưu Hiểu Vũ, nói: “Ngươi để cho ta hôn một cái, kỳ thi tới ta nhất định sẽ đạt được 60 điểm, thế nào?”

Lưu Hiểu Vũ vừa nghe xong, mặt liền đỏ bừng lên, hồi lâu sau mới nói: “Biến thái, chúng ta đều là con trai, sao lại muốn hôn miệng?”

Tiểu tể gãi gãi đầu, hắn muốn hôn môi là vì có một lần trong lúc vô tình nhìn thấy được Ngô Kình Thương đang hôn Đỗ Tu Nhiên, cho nên hắn vẫn cân nhắc mãi, đây không phải là việc có thể đùa giỡn, hơn nữa miệng Lưu Hiểu Vũ lúc này đỏ mọng tựa như quả ô mai trông thực mê người, làm cho tiểu tể nhớ đến chuyện kia mà muốn thử xem.

Hiện tại bị Lưu Hiểu Vũ nói như thế, tiểu tể nhất thời có chút thẹn quá hóa giận, nói: “Vừa rồi ngươi đã thề, hiện tại lại muốn nuốt lời, ta đây không hôn ngươi nữa, ngày mai ngươi tới trường học, cởi sạch quần áo, rồi chạy một vòng đi.”

Lưu Hiểu Vũ vừa nghe như thế, gương mặt liền trắng chạch, ánh mắt nhìn chằm chằm tiểu tể có chút khủng hoảng.

Tiểu tể thấy thế, ánh mắt nhìn nhìn lên trần nhà, nhưng lập tức lại chuyển đường nhìn lên đôi môi của Lưu Hiểu Vũ.


Làn da của Lưu Hiểu Vũ thật trắng, cho nên làm cho đôi môi đỏ mọng càng thêm nổi bậc, tiểu tể nhìn nửa ngày, sau mới nhíu nhíu mũi nói: “Kỳ thật cũng chẳng có gì, ngươi cũng chẳng phải là con gái, con trai hôn nhau thì có mất mát gì? Ngươi thấy không? Ta cũng là con trai nhưng so với ngươi phóng khoáng hơn nhiều, ngươi tùy tiện hôn ta, ta cũng sẽ không phản kháng …”

Lưu Hiểu Ngữ nghe xong, sắc mặt liền đen thui, nhưng lại bị động tác nhắm mắt chu miệng đợi hôn của tiểu tể làm cho bật cười, ngẫm lại cũng đúng, đều là con trai, hôn miệng cũng chẳng mất miếng thịt nào, tựa hồ cũng chẳng mất mát gì … (=.=”)

Tiểu tể thấy Lưu Hiểu Vũ do dự, liền ra sức lấy lòng, nói: “Ta chỉ hôn một cái, thí nghiệm thí nghiệm thôi, ngươi xem trên TV thấy hai người hôn nhau, ngươi không hiếu kỳ sao?”

Lưu Hiểu Vũ trừng mắt nhìn tiểu tể liếc mắt một cái, nói: “Có ai biến thái giống như ngươi vậy?” Dứt lời, nghĩ nghĩ, mới nói: “Vậy ngươi hôn đi, phải nhanh một chút a.” Nói xong, liền ngậm miệng, nhắm mắt lại.

Tiểu tể chà xát hai tay, đưa tay đặt lên trên vai Lưu Hiểu Vũ, sau đó tìm tìm vị trí, thấy Lưu Hiểu Vũ tựa hồ không kiên nhẫn, liền trực tiếp đẩy Lưu Hiểu Vũ ngã nằm lên trên giường, như vậy hôn dễ dàng hơn.

Trong lúc Lưu Hiểu Vũ đang giãy dụa, tiểu tể cắn lên miệng cậu một ngụm, làm Lưu Hiểu Vũ đau đến mức thiếu chút nữa hét thảm lên.

Thấy Lưu Hiểu Vũ túm chặt hắn, tiểu tể mới thả miệng ra, liếm liếm lên đôi môi Lưu Hiểu Vũ một hồi, rồi hắn bắt đầu học theo trên TV đem đầu lưỡi đưa đi vào trong khoang miệng của Lưu Hiểu Vũ, không biết vì sao tiểu tể lại rất thích hương vị trong miệng của Lưu Hiểu Vũ, tuy rằng không ngọt như ô mai nhưng lại rất thơm.

Khi đầu lưỡi linh hoạt của tiểu tể duỗi đi vào, thân thể Lưu Hiểu Vũ nhất thời run rẩy một trận, tránh cũng không thể tránh, hai đầu lưỡi non nớt của hai người liền quấn quanh lấy nhau gắt gao.

– end phiên ngoại 1 –


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận