Đường Hân nghe vậy liền nhìn đến vị trí vết thương ở cánh tay trái của cậu ta.
Vị trí thông thoáng, người bình thường điều có thể xử lý được.
Một yêu cầu vô lý, một lý do hoàn toàn không có một chút thuyết phục thế nhưng ma xui quỷ khiến Đường Hân lại đồng ý!!!
Đây thực là điều ngoài ý muốn nha.
“Được…”
Nghe được lời đồng ý của cô, Phó Tử Mặc vui không thể tả, trên gương mặt nghiêm nghị lãnh đạm lâu năm giờ bất chợt xuất hiện nụ cười.
Ánh mắt sáng ngời cùng nụ cười dịu dàng của cậu khiến Đường Hân có cảm giác như được thấy cả một bầu trời đầy sao...!Lúc này cô chỉ ước có thể giúp những ngôi sao kia có thể toả sáng và mãi nổi bật như vậy.
Tại cửa hàng tiện lợi, hai người ngồi ở một góc nhỏ, Đường Hân chuyên chú thoa thuốc cho cậu, vết thương nơi cánh tay không quá sâu nhưng cũng khá dài.
Mặc dù vết thương không phải ở trên người mình nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy nó cô lại có cảm giác đau nhè nhẹ.
Cô hít hà một hơi, từ tốn lấy tăm bông nhẹ nhàng thoa thuốc lên vết thương cho cậu.
Làn gió mát từ đôi môi của cô nhẹ nhàng thổi qua nơi vết thương, con tim Phó Tử Mặc bỗng chốc trở nên loạn nhịp.
Hành động của cô ôn nhu đến mức khiến cơn sóng ngầm của cậu dần bình ổn.
Ngay lúc này cậu không thể điều khiển ánh mắt của mình rời khỏi người cô càng không thể điều khiển con tim mình thôi rung động.
Bầu trời của cậu dường như không còn là một màu đen trắng nữa, Đường Hân… bầu trời của tôi có màu sắc của cậu…
Thiếu nữ Đường Hân thực sự không ngờ một phút ân cần của mình lại có thể làm tan chảy con tim của thiếu niên nào đó.
***
Sáng hôm sau cũng chính là đầu tuần, tiết chào cờ theo thường lệ được diễn ra, thầy phó hiệu trưởng tiếp tục phát biểu nội dung kế hoạch triển khai trong thời gian sắp tới.
Đồng thời ông cũng nhấn mạnh kỳ kiểm tra giữa kỳ sắp tới sẽ là kỳ kiểm tra quyết định phân bổ lớp thuộc các ban tự nhiên và xã hội cho các em học sinh khối.
Ông cũng không quên nhắc nhở các em học sinh phải tập trung cao độ ôn luyện cho lần kiểm tra này.
Các học sinh khối 12 dù đã nghe tin này lần 2 nhưng cũng không khỏi tiếp tục hoang mang lo lắng vì thời gian đã rất cận kề.
S01 quan sát mọi người rồi lại nhìn biểu tình của Đường Hân, vẫn bộ dáng ung dung thêm phần lười biếng kia bỗng chốc nó không thể nói nên lời.
Biết làm sao được chủ nhân của nó thực lực rất trâu nha, chỉ có điều… quá lười a!
Sau những ngày ôn tập miệt mài rốt cuộc cũng đến ngày diễn ra kì thi giữa kỳ.
Mấy ngày nay để dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống Đường Hân đã lôi kéo, làm quen được với một số bạn học trong lớp.
Trước khi vào phòng thi mọi người ngồi trong lớp cùng bàn luận về khả năng đề thi sẽ rơi vào phần nào.
Cả nhóm nhốn nháo nói ra suy đoán của mình, Đường Hân cũng không ngoại lệ.
Mọi người vừa trò chuyện vừa ôn tập một lúc rốt cuộc cũng đến giờ thi, Đường Hân bình tĩnh nhận lấy bài thi rồi bắt đầu làm.
Nhìn cấu trúc đề toán gần giống như Đường Hân dự đoán nhóm bạn Đường Hân há hốc mồm kinh ngạc, có người không tự chủ liếc nhìn Đường Hân một cái thầm khen lợi hại.
Vừa liếc nhìn liền bắt gặp thiếu nữ bình tĩnh thoải mái mà đọc đề, cái tư thế lẫn cái khí chất này không hiểu sao lại thấy cô vô cùng lợi hại nhỉ.
[Chủ nhân, cô vậy mà làm sai.
Hắc hắc có cần ta chỉ dẫn một chút hay không?] S01 vốn biết chủ nhân nhà nó rất thông minh nha.
Nhưng hiện tại một cái đề thi đơn giản thế mà cũng sai tận 4 câu.
Nó vừa nói vừa ngẩng cao đầu dùng tư thế bể nghể mà trò chuyện với Đường Hân.
Đường Hân nghe vậy liền cất giọng châm chọc:
[Ngươi có hiểu cái gì làm chậm rãi tiến bộ không? A xin lỗi ta quên, một cái máy cứng nhắc như ngươi ít nhiều tư duy cũng có chút giới hạn ạ.
Yên tâm ta cũng sẽ không ghét bỏ ngươi.]
[*_*]… Hệ thống câm nín không nói một lời.
Châm chọc này của cô đúng … a đau!!!
Trừ môn vật lý, các môn học tiếp theo Đường Hân đều cố ý làm sai 3 – 4 câu, dù sao cũng là học sinh tham gia thi Olympic môn vật lý thành tích cao một chút chỉ có lợi mà không hại nha.