Tác giả: La Lí La Sách
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 64
Tần suất cập nhật: 24 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 6 tháng trước
Trên bầu trời, tầng mây mỏng đang giúp giảm bớt cái nắng gay gắt của mùa hạ. Từ 4 giờ chiều, Nguyễn Manh đang ngồi trước cửa nhặt cỏ được một giờ. Điều này là hình phạt mà mẹ cô dành cho cô mỗi khi cô gây chuyện. Như là đâm hư đồng rào, đe dọa nam sinh trong lớp học, trèo cây bẻ hoa và bắt bướm... Mẹ cô luôn dùng phương pháp này để trừng phạt cô.
Khu nhà của cô có bậc thang kiểu phương Tây và trước mỗi căn nhà đều có một khu vườn nhỏ. Cô đang buồn chán và đã nắm lấy một đốm cỏ.
Lúc đó cô nghe thấy tiếng phanh xe lẫn với tiếng ồn ào đến từ phía sau. Cô quay lại và thấy một chiếc xe tải của Công ty chuyển nhà.
Chiếc xe dừng lại trước căn hộ còn trống. Nguyễn Manh biết căn hộ đối diện đã trống một tháng rồi mà không ngờ là đã có người mua. Ngay lúc đó, bà của cô, Nguyễn Xuân Thu bước ra khỏi nhà để đón tiếp khách hàng mới. Xe chở đồ của họ đã đến sớm hơn dự kiến. Khi thấy cô ngồi ngơ ngác trước đám cỏ, bà ta không nhịn được cười:" Được rồi Manh Manh, nhanh đi vào nhà rửa tay, chúng ta đi chào hỏi hàng xóm mới một chút."
Nguyễn Manh hiểu được lời giải cứu của bà và lập tức chạy vào nhà để rửa tay sạch sẽ. Bên cạnh xe tải là một chiếc xe hơi màu đen. Một người phụ nữ trong chiếc váy liền màu lam đi xuống xe. Dáng vẻ của chị ta trẻ trung và xinh đẹp như mẹ của cô. Bên cạnh chị ta là một người đàn ông mặc áo vest chỉnh tề. Người đàn ông này quay lại nhìn hoành tráng căn hộ và cười với hai người đang đứng đó.
Sau đó, Nguyễn Xuân Thu bước tới, nắm tay người đàn ông và chào hỏi họ. Người đàn ông tên Trần Vĩnh Quốc và vợ tên Tần Nam phát chào trả lời. Ngay sau đó, Tần Nam mở cửa ghế sau để một cậu bé từ bên trong đi xuống.
Cậu bé cùng tuổi với Nguyễn Manh, khoảng bảy tuổi. Anh ta mặc một bộ tây trắng, bên trong là áo sơ mi và một nơ nhỏ màu đen. Tóc của anh ta được chải gọn gàng. Nguyễn Manh khẽ cúi đầu nhìn lại bản thân mình. Cô đang mặc một bộ thể thao màu xám, đang lấm lem do vừa nhặt cỏ và đầu gối còn dính một mảnh nước màu xanh lục. Cậu bé và cô trở nên trái ngược nhau.
Cô tự nhiên lùi về sau một bước để che đi những vết bẩn trên người cô. Cô đứng sau Nguyễn Xuân Thu và tiếp tục đánh giá cậu bé.
Tác giả : La Lí La Sách
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 64
Tần suất cập nhật: 24 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 6 tháng trước
Trên bầu trời, tầng mây mỏng đang giúp giảm bớt cái nắng gay gắt của mùa hạ. Từ 4 giờ chiều, Nguyễn Manh đang ngồi trước cửa nhặt cỏ được một giờ. Điều này là hình phạt mà mẹ cô dành cho cô mỗi khi cô gây chuyện. Như là đâm... xe hư đồng rào, đe dọa nam sinh trong lớp học, trèo cây bẻ hoa và bắt bướm... Mẹ cô luôn dùng phương pháp này để trừng phạt cô.
Khu nhà của cô có bậc thang kiểu phương Tây và trước mỗi căn nhà đều có một khu vườn nhỏ. Cô đang buồn chán và đã nắm lấy một đốm cỏ.
Lúc đó cô nghe thấy tiếng phanh xe lẫn với tiếng ồn ào đến từ phía sau. Cô quay lại và thấy một chiếc xe tải của Công ty chuyển nhà.
Chiếc xe dừng lại trước căn hộ còn trống. Nguyễn Manh biết căn hộ đối diện đã trống một tháng rồi mà không ngờ là đã có người mua. Ngay lúc đó, bà của cô, Nguyễn Xuân Thu bước ra khỏi nhà để đón tiếp khách hàng mới. Xe chở đồ của họ đã đến sớm hơn dự kiến. Khi thấy cô ngồi ngơ ngác trước đám cỏ, bà ta không nhịn được cười:" Được rồi Manh Manh, nhanh đi vào nhà rửa tay, chúng ta đi chào hỏi hàng xóm mới một chút."
Nguyễn Manh hiểu được lời giải cứu của bà và lập tức chạy vào nhà để rửa tay sạch sẽ. Bên cạnh xe tải là một chiếc xe hơi màu đen. Một người phụ nữ trong chiếc váy liền màu lam đi xuống xe. Dáng vẻ của chị ta trẻ trung và xinh đẹp như mẹ của cô. Bên cạnh chị ta là một người đàn ông mặc áo vest chỉnh tề. Người đàn ông này quay lại nhìn hoành tráng căn hộ và cười với hai người đang đứng đó.
Sau đó, Nguyễn Xuân Thu bước tới, nắm tay người đàn ông và chào hỏi họ. Người đàn ông tên Trần Vĩnh Quốc và vợ tên Tần Nam phát chào trả lời. Ngay sau đó, Tần Nam mở cửa ghế sau để một cậu bé từ bên trong đi xuống.
Cậu bé cùng tuổi với Nguyễn Manh, khoảng bảy tuổi. Anh ta mặc một bộ tây trắng, bên trong là áo sơ mi và một nơ nhỏ màu đen. Tóc của anh ta được chải gọn gàng. Nguyễn Manh khẽ cúi đầu nhìn lại bản thân mình. Cô đang mặc một bộ thể thao màu xám, đang lấm lem do vừa nhặt cỏ và đầu gối còn dính một mảnh nước màu xanh lục. Cậu bé và cô trở nên trái ngược nhau.
Cô tự nhiên lùi về sau một bước để che đi những vết bẩn trên người cô. Cô đứng sau Nguyễn Xuân Thu và tiếp tục đánh giá cậu bé.