Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ

             Tôi và Kiều đến, em ngồi đó, em thật đẹp nhưng tôi nhìn thấythật chói mắt, em nhìn tôi, không có gì là ngạc nhiên và bối rối, tôi thậtkhông dám đối diện với em, tôi đang làm gì đây? Lừa dối em, lừa dối người congái mà tôi yêu nhất cuộc đời??? em uống rượum thứ mà em ghét nhất, em đang làmnhững việc mà tôi ghét nhất, em đang làm gì vậy? thách thức tôi sao? Chúng tôiđang làm gì vậy?
Tôi khó chịu nhưng chỉ ngồi im lặng, tại sao cứ mãi làm tổnthương nhau thế này chứ? Nhìn em như thế này tôi thật đau lòng, tôi hận chính bảnthân mình, chính tôi đang làm tôn thương em, hành hạ em… buồn cười thật, em làngười tôi yêu nhất cơ mà… em mời rượu tôi, đôi mắt hận thù và trêu đùa trước giờem chưa bao giờ nhìn tôi như thế cả..đau lòng thật, những gì tôi đã làm là saisao? Tôi đang bảo vệ em, bảo vệ tình yêu của chúng tôi cơ mà…
em dám nói chuyện cười đùa lả lơi với thằng con trai kháctrước mặt tôi, không thể chịu đựng được nữa, em đừngthử thách sự chịu đựng củatôi như vậy! tôi lôi em ra xe điên cuồng phóng về nhà, em sợ hãi như vậy tôicũng không cảm thấy thương xót…tại sao lại sợ tôi như vậy chứ? Trước giờ emkhông sợ gì hết cơ mà… tôi vẫn tưởng có thể lạnh lùng trừng phạt em nhưng khi nhìn thấy những giọtnước mắt em tôi lại chùn lòng, chỉ muốn ôm em thật chặt để em mãi là của tôi…
lần này chúng tôi lại hiểu nhau hơn và yêu nhau nhiều hơn,tôi kễ lại cho em nghe tất cả những chuyện lúc nhỏ, tôi chưa bao giờ quên mộtchuyện nào, nhưng kí ức có em thật đẹp, bây giờ tôi đã tìm được em, nàng côngchúa trong giấc mơ cổ tích chũa tôi, thiên sứ làm bừng sáng cuộc đời u ám củatôi và em mai là của tôi.. và tôi cũng là của em..
…………………….

Hôm nay anh tới đón tôi tan học, vui thật, bạn bè đứa nào cũngganh tị với tôi kể cả đứa tiểu thư như Linh, tôi rất hạnh phúc vì có anh…
-Anh tới lâu chưa?
-Mới tới thôi!
Tôi ngồi sau xe anh, suy nghĩ vu vơ, chợt nhận ra đây khôngphải đường về nhà tôi mà là nhà anh..
-Sao tới nhà anh vậy?

-Gặp ba mẹ anh – anh bình tĩnh nói
-Cái gì ?- tôi hét lên
-Em làm gì vậy? sớm muộn gì cũng phải gặp mà!
-Nhưng em…
-Đừng lo có anh ở bên em, hay em sợ ba mẹ chồng…hehe-anh nói rồi cười vui vẻ
Làm sao ma không lo được chứ, anh đâu biết mặt tôi bây giờkhó coi như thế nào, ba mẹ anh đã chọn Kiều, chắc chán sẹ không thích tôi chắclại còn nghĩ tôi là một đứa đi cướp người yêu người khác, oan uổng quá.hic…        


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận