Những chuỗi ngày bênhắn thật ngọt ngào, chúng tôi là một đôi tình nhân thật sự, chỉ có điều chưacông khai và tôi chưa nói yêu hắn mà thôi. Chắc bây giờ không nên gọi là hắn nữamà phải là anh ấy. hihi
“ em ước mơ được làm siêu nhân làm siêu nhân làm siêu nhân,em ước mơ được làm siêu nhân mặc quần chíp bay vòng vòng”
-Alo, em nghe – tôi vui vẻ nhận điện thoại
-Wow, em nghe luôn- Hà ngồi kế bên trêu tôi
-
-Ra cổng trường hả? Chi vậy? trời đang mưa mà?
bên ngoài trời đang mưa râm, mưa bụi lất phất nhưng cũng làmngười ta cảm nhận được cái lạnh. Tôi và Hà ra ngoài cổng trường, Phúc và Biđang đứng đó, Bi thì đang run cầm cập
-Sao hai em lâu quá vậy hả? báo hại anh lạnh runngười?- Bi càu nhàu
-Chuyện gì vậy?- Hà hỏi
-Ăn hết đó- anh ấy đưa cho tôi một hộp bánhpaparoti và hai li trà sữa
-Hả?- tôi tròn mắt ngạc nhiên
-Nhìn gì nữa, vào đi, anh về đây, trưa anh rước
….
-Wow, hạnh phúc thật!-Hà làm vẻ ngưỡng mộ
-Mệt quá,mày cũng có phần mà, đó mày ăn đi cho cuộcđời mày tươi đẹp!-tôi đưa cho nó mỗi thứ một phần
Khi chúng tôi vào thì gặp Kiều, nếu như ánh mắt có thể giếtngười khì tôi đã chết chục lần dưới ánh mắt của nó rồi…
-Kệ nó đi, mình vào thôi!- tôi ngăn lại khi thấyHà đang có ý định tiến về phía Kiều..
…
Một buổi tối buồn tẻ, trời mưa, tôi chỉ biết online để gặmnhấm nổi buồn
“ em ước mơ được làm siêu nhân…”
-Alo !
-
-Chưa! Sao vậy? Có chuyện gì à?
-
-ừ. Anh đi bao lâu?-giọng tôi buồn hẳn đi
-
-ừ, vậy anh giữ gìn sức khỏe!
-
“”””””””””””””””�� �””””””””””””””””� ��”””””””””””””””” ”””””””
-Sắp tới sinh nhật con Thoa rồi đó, mày chuẩn bịgì chưa? – con Linh hỏi
Hôm nay lớp tôi được nghỉ tiết nên chúng tôi kéo nhau tớiCát Đằng ngồi
-Chuẩn bị gì thì chỉ cần mặc đẹp hơn hằng ngày mộtchút, quyến rũ hơn một chút, sexy hơn…- con Khoa đang thao thao bất tuyệt thì bịcon Hà đút cái ống hút vô miệng làm mỗi người chúng tôi cười sặc sụa
-Mày suốt ngày chỉ có vậy?- con Hà lắc đầu
-Con Thoa kêu có bồ thì cứ dắt theo kìa…Nghi,mày…- con Linh cười nham nhở
-Im mày…liên quan gì tao chứ?
-Giả bộ gì nữa, cứ nói với anh Phúc đi!- Hà chọctôi
-Mày mà mời được Phúc Đại Ca tao đại mày chầukem- Linh thách
-Mày thách tao hả? Ok thôi.
Không biết nhận lời con Linh làm gì nữa, thật sự bây giờ tôikhông biết mở miệng với hắn như thế nào nữa.. Tôi cũng rất muốn hắn đi cùngtôi, nhưng việc tôi mở miệng ra thật khó quá à..
Hắn đi chỉ mới hai ngày thôi mà sao tôi càm thấy nhớ quá!Bây giờ tôi thật sự không thể dối lòng mình nữa, tôi thật sự đã rất yêu hắn,tôi cũng muốn nói với con tim mình rằng hãy quên hắn đi, hai chúng tôi sẽ khôngthể nào có một kết quả, không thể nào đi chung một con đường.. hắn là một hoàngtử sống trong cung điện lộng lẫy, xa hoa. còn tôi, tôi chỉ là một con nhỏ nhànghèo mà thôi … tôi biết mình không xứng nhưng sao với sự dịu dàng, ngọt ngào củahắn tôi lại bị rung động, nhìn hắn tim tôi lại xuyến xao..
Mãi suy nghĩ không hiểu sao tôi lại tới đây nữa, nhà của hắn..có lẽ tôi quá nhớ hắn chăng? Lúc nào cũng nghĩ về hắn. đang định quay lưng ra về,tôi như không tin vào mắt mình nữa, trong nhà, tôi thấy Kiều… và thấy cả hắn. vậylà, hắn lừa tôi, hắn không hề đi Hà Nội, tại sao nói dối chứ? Mọi thứ trước mắttôi quá mờ ảo, tôi không muốn nhìn thêm giây phút nào nữa, bây giờ tôi cũngkhông thể khóc nữa rồi, cũng không thể nghĩ gì nữa, chân tôi cứ bước, cứ bướcmà không biết là sẽ về đâu nữa… hắn lừa tôi, tại sao vậy? tại sao nói dối tôi rằnghắn đi Hà Nội, tại sao lại nói rằng hắn với Kiều không có gì? Vậy những gì thôithấy là sao đây? Tôi thật sự rất muốn nói với mình rằng chỉ là nhìn nhẩm màthôi, nhưng… không thể…không thể
Tôi cứ bước về phía trước, phía trước mà thật sự tôi khôngbiết đó là đâu, cứ bước đến khi không còn đứng nổi nữa, cứ bước, cứ bước.. trờibắt đầu mưa, những giọt mưa trặng trĩu như cõi lòng cũa tôi, mưa lạnh buốt, mưahắt vào mặt tôi rát, đau nhưng làm sao so sánh được so với nỗi đau trong lòngtôi bây giờ, đau lắm, nỗi đau không biết làm sao nói thành lời, tôi yêu hắn biếtbao, và tôi cũng đã cho hắn cơ hội buông tay cũng đã cho tôi cơ hội đễ rời xa hắnnhưng không ai chịu nắm bắt cơ hội ấy cả…những giọt mưa che khuất đi những giọtnước mắt của tôi, tôi khóc nhiều lám nhưng chắc không ai nhận ra sự yếu đuối củatôi sau màn mưa này đâu, và sau hôm nay tôi cũng sẽ không yếu đuối như vậy nữa,tôi giỏi ngụy trang mà…sẽ không ai biết là tôi bị hắn đá tập 2 đâu…Phúc! tôi hậnanh!…….
Từng tia nắng sớm mai như đang nhãy múa trên những cành hồng,trời thật đẹp sau một cơn mưa lớn. tôi co mình nằm trong chăn. Tôi không biếtlàm cách nào mà hôm qua tôi về được nhà nữa, tôi cũng chẳng thèm quan tâm làmgì…một mệt mỏi muốn quên hết những chuyện đã qua nhưng không biết làm như thếnào để quên…Nhắm mắt lại là tôi lại nhớ hắn, lại nghĩ về hắn và lại nhớ đến hắn cùng Kiều…
“ em ước mơ được làm…”
Là hắn, màn hình hiển thị người gọi là hắn, tôi thật khôngbiết phải làm gì nữa..nghe hay không đây?? Tôi lo sợ, tay để trên nút call, chỉcần bấm một cái là tôi có thể nghe giọng hắn nhung tôi không thể nào bấm nổi,thật sự bậy giờ tôi không biết phải nói gì với hắn ..
Cứ như thế tiếng chuông điện thoại không còn reo nữa, timtôi mới thôi đập mạnh. Bây giờ hắn còn tìm tôi làm gì nữa chứ, vẫn muốn tiếp tụclừa gạt tôi sao?
“ em ước mơ được làm siêu nhân, làm siêu nhân…”
Lần này người gọi là Hà
-
-Tao mệt, mày viết giấy phép giùm tao đi!
-
-Không sao đâu, Ngủ tí là khỏe à!
-
-ừ tao biết rồi!
sau cú điện thoại đó tôi không động vào điện thoại nữa, mặckệ nó có reo hay không tôi vẫn nằm im trên giường cố ru mình vào giấc ngủ,nhưng không thể nào ngủ được… thật sự quên một người khó như vậy sao? Không thể,tôi nhất định sẽ quên được… nhất định!
“”””””””””””””””�� �””””””””””””””””� ��”””””””””””””””” ””””””””””””””””�� �
-Wow,Nghi hôm nay mày chơi nổi hơn tao rồi đónha, không được rồi, tao phải tút lại thôi!- Thoa ra đón tôi bằng một bộ mặt cảmthán pha lẫn chút ngạc nhiên
Hôm nay tôi mặc một chiếc đầm đỏ ngắn, hở vai và bó sát người,mái tóc dài đươc4 đánh rối và cột hững hờ sau lưng, trang điểm nhẹ nhàng nhưngrất tỉ mỉ… tôi muốn mình đẹp muốn mọi người nhìn tôi với đôi mắt khác và muốntìm một tình yêu mới vì có lẽ tình yêu mới sẽ dễ dàng giúp ta quên tình cũ…Tôicũng muốn thử…
-Thoa, mày đừng trách nha tại tao muốn chồng quámà! Hihi! Mày có anh nào được được giới thiệu cho tao đi!
-Được được hả? ok có nhiều lắm!
Tôi bước vào quán, đông đủ hết, nhìn thật đông vui nhưng saotôi không thể nào vui được…
-Nghi nay đẹp quá nha! – Linh khen
-ừ, tao lúc nào chẳng đẹp!
-tôi đi mẹ, tự sướng hoài!- Khoa đâm chọt
đúng là chỉ những khi ở gần những người bạn này tôi mới thấymình không cô đơn lạc lõng…
-Kiều tới rồi hả? Ủa ai đây? Người yêu mày hả?
Cuối cùng thì những kẻ tôi ghét nhất cũng đã tới, hắn và Kiều,tôi đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt với tất cả rồi
-Chuyện này là sao vậy?- Hà nói nhỏ với tôi
-Thì như mày thấy đó- tôi cười đáp lại
Nụ cười trấn an những đứa bạn của tôi “ tao không sao hết!”
Hắn nhìn tôi đầy nhạc nhiên, ngạc nhiên gì chứ, tôi sẽ khôngvì anh mà đau khổ nữa…
Tôi vui vẻ cười nói với bạn bè, và bị chuốc rượu… tôi cũngmuốn say, muốn quên.
Hắn, vẫn ngồi đó và uống, mặc kệ Kiều cười nói và đôi khinhìn về phía tôi! Thái độ gì đây?
-Thoa, tao không… uống nữa!- tôi lè nhè, chắc mặctôi bây giờ đỏ như màu áo tôi đang mặc rồi, người tôi nóng bừng…
-Nghi sao hôm nay mày dở quá vậy? mới uống đượccó mấy li?- Thoa trêu
-Tao…tao đi công chuyện tí!
Tôi đứng lên lao đảo điv ề phía nhà vệ sinh, bây giờ tôi chỉmuốn ói tất cả những thứ trong bụng tôi thôi. Khi tôi sắp té Hà vội chạy lại đỡtôi
-Mày đi đứng đàng hoàng tí đi!- Hà càu nhàu
-Thoa tí tao với mày đọ tiếp- tôi có gắng ngoảnhđầu lại nhìn Thoa
…
Sau khi vậy lộn với cái nhà vệ sinh xong, tôi tỉnh táo hẳn…
-Nãy giờ tôi chào hết rồi, chỉ còn Phúc Đại ca, bồKiều là chưa thôi, đáng lẽ phải chào anh đầu tiên, tôi uống cạn xin lỗi vậy!-tôi cầm li Ken lên nốc cạn, hắn vẫn ngồi như tượng và nhìn tôi không chớp mắt
-Không nể mặt sao? Vậy xin lỗi lần nữa vậy!- lạimột lần nữa tôi nốc cạn li Ken
- Phúc à! Anhđịnh…-con Hà nhìn tôi lo lắng
-Thôi! Được rồi, ra Boom mình quạy nữa đi- conThoa chạy lại bá cổ tôi
-Đi thôi!
...
-Nghi, đây là anh Hoàng, người được trong nhữngngười được tao biết, giới thiệu ày đó
…