Anh ta chưa kịp tiến vào thì đã cảm thấy sự đau đớn ở dưới thân.
Cứ tưởng vừa đi qua khe hẹp nên mới như vậy nhưng cảm giác đau đớn lại truyền đến càng lúc càng rõ ràng.
Người con gái trong mơ biến thành tờ giấy, sau đó bị xé nát từng chút, từng chút một.Cơn đau bắt đầu từ lỗ tai, vành tai rồi lan truyền đến chân.Trán anh ta đổ mồ hôi lạnh, cơ thể rung lên và giật mình thức giấc.Anh ta đã gặp phải cơn ác mộng kinh hoàng nhất thế gian.
Những con chuột lít nha lít nhít nằm khắp giường và sàn nhà.
Chuột bò khắp tai, bàn chân, bọn chúng dùng hàm răng bén nhọn gặm nhấm cơ thể anh ta.Anh ta vừa quẳng đi vài con thì những con phía sau lại tuôn đến như nước.“Cứu với…!” Anh ta mặc kệ sự đau đớn, lảo đảo chạy khỏi phòng bệnh.
Kỷ Quân thấy đàn chuột liên tục biến đổi đội hình chạy trước mặt, cuối cùng xếp thành từng chữ Hán:Đừng.Đụng.Vào.Vân.Du.“Cúc Ú ơi, em ở đâu?” Vân Du tìm khắp bệnh viện mà vẫn không nhìn thấy bóng hình quen thuộc kia.Xong đời rồi, hình như cô làm mất Cúc Ú rồi.
Đột nhiên gặp phải chuyện bẩn mắt, cô lập tức trở nên luống cuống, không may bỏ lại vật quan trọng nhất là Cúc Ú.Tìm cả ngày mà vẫn không có chút manh mối nào, cô nản lòng quay lại bãi đỗ xe.Mặt trời ngả về phía tây, ánh nắng rải thành tầng tầng lớp lớp trên nền trời trắng muốt.“Meo~” Một con mèo cam bẩn thỉu chui ra từ gầm xe.“Cúc Ú?” Vân Du ngạc nhiên hỏi.
Người mèo cam toàn vết đen lớn, vụn rau thối nát phủ khắp lông mềm.Cúc Ú nhảy đến cạnh chân Vân Du, khi chân sắp chạm vào mắt cá chân của Vân Du thì cậu đột nhiên lùi về sau, cậu vừa bẩn vừa hôi nên không muốn làm cô bẩn theo.“Meo~” Cậu nhìn cô bằng ánh mắt đáng thương.Vân Du bụm miệng cau mày hỏi: “Trời ạ, rốt cuộc em đã làm gì thế?”“Meo ~~ meo ~~” Cả ngày nay phải rúc trong đống rác để tìm thức ăn cho bọn chuột, cậu mệt chết mất thôi.Cô do dự một lát, sau đó lấy áo sơ mi của mình ra bọc lấy cậu.
Hai cái tai nhỏ dựng đứng bên ngoài áo như hai chiếc chuông bé nhỏ đáng yêu.
Cúc Ú vừa được bế vào xe đã nhắm mắt ngủ thiếp đi, tiếng ngáy khò khè vang lên khe khẽ.
Vân Du xoa nhẹ cái đầu tròn của cậu rồi lái xe về nhà.Cúc Ú vừa chìm vào giấc ngủ thì Chu Tử Ninh tỉnh dậy.
Vừa mở mắt ra cậu liền nhìn thấy nét mặt nghiêm túc của vú Lưu và bác sĩ gia đình..