Bạn Trai Tui Hình Như Có Bệnh

Tui cảm giác cái tên khách hàng này của mình đọc nhiều tiểu thuyết quá rồi, đã to xác như vậy mà sao bên trong vẫn còn ngáo thế.

Nếu tui đã dám làm thám tử thì ắt phải có con đường của riêng mình. Nghề này luôn rất dễ đắc tội người khác, đám người đã từng nói với tui câu đó tập hợp lại đều đủ vài bàn mạt chược đấy. Nhưng mà tui vẫn còn sống trong cái thành phố này, từ khi tui là một thám tử nho nhỏ đến giờ.

Với lại bây không thấy bạn trai tao làm nghề gì à. Có tin anh ấy tố cáo bây tán gia bại sản không!

Khách hàng bảo, nếu tui không chịu điều tra thì hắn sẽ đi tìm người khác.

Ờ, dù sao không tìm tao là được. Tao không rảnh đâu, tao muốn tặng chính mình một kỳ nghỉ, vẫn còn chính sự của hơn 300 ngày chưa làm xong này.



Bạn trai thầm thì bên tai tui: “Đừng nói chuyện điện thoại nữa, chuyên tâm một chút.”

Khách hàng ở trong điện thoại mắng om sòm: “Anh không làm tròn trách nhiệm! Tôi phải đi bêu xấu thanh danh của anh!”

Tui thẳng tay cúp luôn máy, ném điện thoại sang một bên, ôm lấy eo bạn trai: “Chúng ta tiếp tục đi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui