Chương 7.
Atlas vừa chạy vào phòng tắm thì một phút sau lại chạy ngược trở ra, lúc này Edward mới nhớ ra rằng bởi vì thân nhiệt của ma cà rồng luôn luôn lạnh như băng nên không cần thiết phải lắp máy nước nóng trong nhà tắm—— dù sao thì gia đình Cullen rất hiếm khi để cho người ngoài bước chân vào không gian riêng nơi mà họ có thể thả lỏng, họ càng chưa bao giờ nghĩ đến việc có một ngày lại có một con người ấm áp bước chân vào ngôi nhà toàn ma cà rồng, tuy rằng con người này không có mùi máu hấp dẫn gì cả.
“A.” Edward nhìn thấy gương mặt nhăn nhó của Atlas, anh đành phải mở to mắt bịa chuyện, “Có lẽ là do sự cố gì?” Anh tin rằng ngay ngày hôm sau mấy anh chị em của anh có thể xử lý việc này. Đem hệ thống làm ấm ở nhà dưới kéo lên trên lầu chắc không khó khăn gì lắm đi?
Edward cười thầm trong lòng, nghĩ ra được cách trả đũa.
“Mặc dù bây giờ đang là mùa hè nhưng thời tiết ở Forks lúc nào cũng lạnh lẽo. Tôi nghĩ cậu sẽ không muốn tắm nước lạnh đúng không?” Đôi mắt của Edward trong nháy mắt trở nên sẫm màu hơn nói lên ý đồ của anh, hơn nửa khóe môi anh cũng cong lên, nở nụ cười xấu xa nhìn Atlas.
Atlas chớp chớp đôi mắt đen, bản năng mách bảo cậu phải cảnh giác.
Edward đứng lên đi đến gần Atlas, cậu ngửi thấy được một mùi hương thơm thoang thoảng khiến cho ***g ngực trở nên nóng bừng.
Edward nhìn Atlas dùng một đôi mắt đen láy ẩm ướt mơ màng nhìn anh, anh cười khẽ, vươn tay lấy bộ đồ ngủ cậu ôm trước ngực: “Cậu có thích suối nước nóng không?”
Anh hạ thấp giọng khiến cho Atlas giật mình hoàn hồn trở lại.
“Suối nước nóng? Ưm, kỳ thật…tôi chưa từng thử.”
“Ồ.” Atlas thật thà trả lời khiến cho Edward phải bật cười, “Có lẽ, cậu sẽ muốn thử một lần chứ?”
So với nước lạnh như băng trong phòng tắm thì suối nước nóng hiển nhiên là một sự lựa chọn tốt nhất, cho nên Atlas lập tức đồng ý: “Đương nhiên!”
Edward mỉm cười, sau đó từ giữa bộ đồ của Atlas lấy ra cái quần lót hình gấu mèo trắng đen: “À, nhìn này Atlas, cái này lát nữa đi tắm thì mặc nhé?”
Atlas như bị sét đánh, toàn thân nhoáng một cái đỏ tưng bừng, vội vàng nhào qua chỗ Edward: “Trả cho tôi! Anh, anh, anh… Edward!”
Edward cười ha hả, nhìn gương mặt đỏ gay của Atlas khiến cho anh không nỡ trêu chọc cậu thêm nữa mà phải đem cái quần lót trả lại cho Atlas, sau đó mở cái tủ trong góc lấy ra quần lót của mình: “Nhìn này, đây là của tôi.” Gương mặt tỏ vẻ “chẳng có gì là lạ”.
Đó là một cái quần lót da báo màu vàng, Atlas cầm cái quần lót hình gấu mèo của mình trợn tròn mắt nhìn Edward, mất một lúc sau mới lặng lẽ quay đầu: bó sát người… dáng người của Edward … trông như thế nào nhỉ?
Mấy ma cà rồng nhà Cullen rất vui vẻ tươi cười tiễn Edward và Atlas ra ngoài.
Edward vừa đi, Emmett liền huýt sáo: “Anh cho là cậu ta không thích quà sinh nhật của anh tặng, vậy mà cậu ta lại mang đi hẹn hò.”
Rosalie liếc anh chàng một cái, không do dự mà dội cho anh một gáo nước lạnh: “Vậy tại sao anh không nói đến chuyện cái quần đó bị cậu ta ném trong tủ quần áo không biết bao nhiêu năm rồi?”
Jasper nhẹ giọng hòa giải: “Thật ra thì chúng ta đều không quá coi trọng sinh nhật.”
Alice lại chợt hỏi: “Mọi người không nghĩ đến cái quần lót cất nhiều năm như vậy cứ thế mà mặc vào chẳng phải sẽ không tốt sao?”
Rosalie xoay người rời đi: “Không lẽ em nghĩ là có ai đó lại đem cái thứ đồ kia đi phơi nắng hả?”
Alice: “…”
Esme tựa trong lòng Carlisle mỉm cười nhìn từ đầu đến cuối, chợt ngẩng đầu hỏi: “Anh yêu, anh có cảm thấy từ khi Atlas đến đây lũ trẻ trở nên vui vẻ hơn không?”
Carlisle hôn nhẹ lên gò má của bà, cười nói: “Đây là chuyện tốt không đúng sao?”
“Nhưng mà chẳng phải sẽ không tốt khi Edward của chúng ta yêu trước sao?”
“Ừm, đúng như vậy. Chúng ta là những kẻ săn mồi nguy hiểm nhất, tất cả những gì chúng ta có đều dễ dàng khiến cho con mồi mê muội, bất kể là giọng nói, mùi hương hay bề ngoài, chuyện này quả thật không sai, nhưng mà, em yêu, chúng ta đáng ra phải vui mừng vì Atlas không phải là con mồi có đúng không?”
Carlisle cười khẽ, màu vàng kim trong mắt ông trở nên lấp lánh ——mùi của Edward lại không tạo ra lực hấp dẫn lớn lắm với Atlas, điều này khiến cho ông vừa kinh ngạc vừa yên lòng. Ít nhất nếu như Atlas cũng thích Edward thì đó chính là tình cảm thật sự!
Chẳng phải đây là chuyện khiến cho người ta cảm thấy vui mừng không đúng sao? Về phần trước sau, Edward phải chịu một chút thiệt thòi thì cứ coi như là cái giá phải trả vì đã khiến cho người cha như ông phải lo lắng nhiều năm như vậy.
Esme nhìn Carlisle trách cứ, bà đại khái là hiểu rất rõ ý xấu trong nội tâm của người chồng luôn lương thiện dịu dàng, rất hiểu lòng người này, nhất là đối với mấy đứa con của họ.
Bất quá, rất nhanh, bà cũng mỉm cười.
“Emmett, Jasper, nhớ nhanh chóng chuẩn bị cho tốt nước ấm.”
“Dạ, Esme, mẹ cứ để đó cho bọn con.”
Atlas vừa đi vừa thở dốc, vất vả lắm dưới sự giúp đỡ của Edward mới đến được suối nước nóng, xém chút nữa là đã đặt mông ngã uỵch xuống mặt đất đầy lá rụng.
“Đây là suối nước nóng sao?” Chỉ là một cái vũng nước nhỏ thôi mà!
Trên mảnh đất trống giữa mấy cây tuyết tùng, dưới mấy hòn đá nhô lên quả thực có một dòng nước bốc khói nghi ngút! Nhưng mà cái này căn bản cũng chỉ có thể so sánh với một cái bồn tắm lớn thôi.
“Suối nước nóng tư nhân.” Edward cười nói, “Ha ha, đừng coi thường nó nhỏ, đó là suối nước nóng đặc biệt do tôi phát hiện ra đấy.”
Tầm mắt của Edward hạ xuống hai chân đã bủn rủn của Atlas.
“Atlas à, cậu đừng có bắt bẻ nữa, tôi thấy cậu đã mệt rồi, không lẽ cậu định đi một chuyến không công sao?” Trong đôi mắt màu hổ phách mê người của Edward hiện rõ vẻ tiếc nuối, giống như một đứa bé đang nôn nóng chia sẻ bí mật của mình thì lại bị lạnh lùng cự tuyệt.
Atlas bị đôi mắt hoàng kim ảm đạm kia nhìn đến nghẹn lời: “Đương nhiên… không.”
Chàng ma cà rồng với mái tóc màu đồng lập tức nở nụ cười giảo hoạt, trong nháy mắt Atlas nhớ lại suốt hai năm quen biết trên mạng, cậu cứ luôn luôn bị cái tên có gương mặt đẹp trai này dụ dỗ. Cái tên vô lại này!
Atlas hừ lạnh, đem bộ đồ quẳng lên trên tảng đá, sau đó hếch cằm lộ rõ “tôi rất tức giận, anh mau chịu thua đi ” rồi nhảy xuống suối.
Ngay sau đó chỉ nghe tõm một tiếng, thiếu niên tóc đen chìm cả người xuống suối nước nóng chỉ còn nhìn thấy mỗi cái cằm, nước bắn tung tóe, hai cánh tay quơ quào loạn xạ không ngừng quẫy nước.
“Á… Không… Ọc ọc ọc… Cứu…”
Edward đã nhanh chóng cởi áo cười cười trượt xuống suối, tóm lấy cánh tay của Atlas lôi cậu lên.
Cảm giác cứng rắn lạnh như băng từ trên cánh tay truyền đến khiến cho Atlas đang được dòng nước ấm áp bao bọc chợt run rẩy, nhưng do bị sặc nước nên cậu không có cơ hội suy nghĩ nhiều, cơ thể gặp nguy hiểm theo phản xạ dùng cả tay chân quấn lên trên người Edward, nước sặc vào trong lỗ mũi làm cho cậu ho đến ứa nước mắt.
Mái tóc ngắn mềm mại màu đen ướt sũng dán lên gò má tinh xảo của Atlas khiến cho cậu giống như chú mèo con đáng thương ướt nước —— mặc dù chú mèo con này vẫn đang còn giương nanh múa vuốt.
Phụt —— phụt phụt ——
Atlas nhìn người bạn đẹp trai cười đến nhắm tịt cả mắt lại, thở phì phì phun ra cột nước như cá, trừng mắt nhìn gương mặt anh tuấn tái nhợt kia.
Edward híp mắt, không thèm né tránh cái nhìn kia. Vài giọt nước dính trên lông mi thật dài của anh, nhẹ nhàng đọng trên mặt, tựa như những giọt sương ban mai, vì chàng ma cà rồng đẹp trai đang cười mà trượt từ trên gò má chảy xuống.
Atlas ngượng ngùng im lặng, dù sao thì cậu cũng cảm thấy mình là đang cố tình gây sự.
Nửa người trên trần trụi của Edward tái nhợt, quần dài không kịp cởi ngâm dưới nước phồng lên, bàn tay của anh đặt ở trên mông Atlas đỡ cho cậu đang bám như gấu koala trên người mình không bị trượt xuống.
Atlas nắm lỗ tai Edward, trừng mắt nhìn thẳng vào anh: “Anh…” Cậu muốn mắng anh là đồ khốn nhưng mà vốn tiếng Anh của cậu chỉ biết duy nhất một tiếng mắng người là “*** you”, nhưng mà cái này thì quá thô tục cho nên cậu chỉ có thể tóm lấy tai Edwarh mà hét: “Baka!”
Nụ cười của Edward nhất thời cứng đờ.
“Anh rõ ràng biết là nước sâu mà không nhắc tôi!”
Atlas tức giận tiếp tục mắng: “Kuso!”
“Kono!”
“Ahou!”
(Em nó chửi bằng tiếng Nhật ^^)
Edward nheo mắt lại buông tay ra, lập tức Atlas tuột xuống khiến cho cậu luống cuống tay chân ôm chặt lấy cổ người ta, miệng thì mím lại —— cậu đương nhiên cũng nhận ra tư thế bất nhã của mình nên ngượng đến chín mặt.
Edward cúi xuống, chóp mũi cao thẳng cơ hồ đụng vào chóp mũi của Atlas khiến cho cậu xấu hổ ngửa người ra sau, từ trên người Edward trượt xuống, cẩn thận tìm một tảng đá ngồi xuống.
Edward nói không sai, suối nước nóng này thật là tuyệt vời, nhiệt độ vừa đúng, hơi ấm nóng, đá ở bên trong suối cũng rất bằng phẳng, dù ngồi hay dựa vào đều rất thoải mái.
Một lát sau, Atlas phát ra tiếng rên rỉ thoái mái, thỏa mãn híp mắt lại.
Edward ở bên cạnh cười khẽ, sau đó anh ngồi xuống bên cạnh Atlas, nước liền dâng cao hơn một chút, Atlas rụt cổ lại thì thầm: “Chưa cởi quần đã xuống đây rồi.”
Edward nghiêng đầu nhìn cậu, cặp chân dài cuộn lại trong dòng suối chật hẹp không tránh khỏi đụng phải chân Atlas khiến cho cậu phải co chân lại. Edward mỉm cười, khé vươn tay, một cái quần Jean ướt sũng bay lên khỏi mặt đất đáp lên một tảng đá.
Atlas mé miệng, ngậm lại, mở ra, cuối cùng quyết định không nói gì cả nhưng cậu mắng thầm trong lòng: Edward là cái đồ xấu xa!
“Cậu biết tiếng Nhật à?” Edward không thèm để ý, mặc dù anh không thể đọc được suy nghĩ của Atlas nhưng nhiều khi nội tâm của Atlas không cần thiết phải có siêu năng lực mới biết được
Có lẽ là bởi vì hai người quen biết đã lâu? Hoặc là do anh luôn luôn chú ý đến người này? Edward cười rộ lên, trong đôi mắt chứa chan tình cảm dịu dàng.
“Không.” Atlas dịch dịch cái mông muốn cách Edward xa một chút, nhưng dòng suối chật hẹp khiến cho ý đồ của cậu bị chết non. Vì vậy Atlas ủ rũ, cậu luôn luôn có cảm giác thất bại khi ở bên Edward, “Chỉ là thích xem phim Nhật mà thôi. Anh cũng không hiểu mà đúng không? Giống như là I love you vậy đó, dù cho anh có không biết tiếng Anh thì cũng biết nó nghĩa là gì mà!”
Đại khái cảm thấy mình nói rất có lý nên Atlas lại tự tin ngồi thẳng lưng.
“I love you à…” Edward nhìn Atlas, trong đôi mắt màu hổ phách lóe lên ánh sáng mê hoặc, “Atlas cậu đang tỏ tình với tôi sao?”
Atlas: “…”
Mẹ à, con chẳng những bị một tên con trai ôm hôn, vừa rồi còn bị con trai đùa giỡn nữa.
———————————
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Hình như có hơi nhiệt tình a, ta đột nhiên cảm thấy sự chênh lệch của lòng sông so với đáy biển.
Nói, ba ba quân, bởi vì ông mang đến ấn tượng đầu tiên cho ta là kiểu Boss phản diện cho nên ta cảm thấy ổng không phải kiểu thánh mẫu hiền lành từ ái a. Ông nên xấu xa một chút mới đúng, bề ngoài dịu dàng nhưng bên trong thì phúc hắc cho nên ta mới tạo nên ba ba như trong truyện.
Tags: bạn trên mạng là ma cà rồng, dammei, twilight, đồng nhân Đăng bởi: admin