Edit + Beta: V
[Trường săn] Trở Về Chân Ngã giết chết Ngày Nào Cũng Muốn Ngủ Nướng.
[Trường săn] Trở Về Chân Ngã giết chết Muôn Trùng Biển Sao.
...
Thông báo trên hệ thống toàn là tên của Trở Về Chân Ngã, kể từ khi người chết đầu tiên lên đường, chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi, anh đã giết chết 12 người, làm giảm số lượng người chơi ở Trường săn từ 100 còn 88.
Người chơi giảm bớt, ngày càng tiếp cận điều kiện kết thúc chiến trường sớm, mấy người chơi vốn nhàn nhã chợt vội vàng cả lên.
Thời gian kết thúc chiến trường là 4 tiếng, dựa theo tốc độ đánh giết của Trờ Về Chân Ngã thì nói không chừng chưa tới 1 tiếng anh đã hoàn thành điều kiện kết thúc chiến trường sớm rồi.
Đến lúc đó, những thợ săn không hoàn thành nhiệm vụ ăn mạng và con mồi không nhặt được Ngọc Hộ Thân sẽ bị đào thải.
Túc Mạc và Dưa Hấu không dừng lại ở chỗ đó mà lựa chọn di chuyển sâu vào Núi Võ Khúc - nơi có nhiều người tụ tập, bọn họ cũng phải tranh thủ thời gian làm nhiệm vụ.
Dưa Hấu: "Chân Ngã giết đến điên rồi à? Chắc cậu ta không định giết một lèo 20 người rồi kết thúc chiến trường đó chớ?"
"Trong chiến trường có nhiều con mồi, lại ít thợ săn, cậu chọn đại một người thì khả năng đối phương là con mồi cao hơn thợ săn nhiều.
Cho nên, muốn hoàn thành 20 mạng để đạt thành tựu kết thúc chiến trường thì lựa chọn tốt nhất là khai chiến ở 1 tiếng đồng hồ đầu tiên, người nhiều nhất, ăn đậm nhất." Túc Mạc và Dưa Hấu sóng vai mà đi, vừa đi vừa để ý tình hình xung quanh: "Đây là cách tốt nhất để kết thúc chiến trường và cũng là cách nhanh nhất để giảm bớt đối thủ cạnh tranh."
Dưa Hấu: "Nhưng nếu ở 1 tiếng kế tiếp thân phận cậu ta đổi thành con mồi thì chẳng phải nỗ lực trước đó bị lãng phí sao?"
"Nhưng tỷ lệ là 50%, cậu đừng quên Trường săn theo cơ chế chiến trường, lúc khai cuộc cũng có nói là nhân số đến tận 110.000 người được chia đều đến các Trường săn để cạnh tranh với nhau." Túc Mạc nhìn Dưa Hấu: "Tôi nghĩ ngoài thưởng phạt ra thì người chơi sống sót đến cuối cùng sẽ được thăng cấp đến trận thứ hai, trận thứ ba...!Cho đến khi quyết định được người xuất sắc nhất và nhận được phần thưởng cuối cùng của Trường săn.
Có được thân phận thợ săn rồi tiến hành ăn mạng là cách nhanh nhất để giải quyết các đối thủ cạnh tranh."
Đây cũng là điểm khác biệt giữa chiến trường và phó bản.
Chiến trường là chiến trường solo, không có hợp tác chiến thắng.
Dưa Hấu: "Cho nên anh mới me đánh ngay từ đầu sao? Bắt được em thì tấn công, nếu em là con mồi thì tiêu đời."
Túc Mạc khựng một chút, mặt không đổi sắc mà lấp liếm: "Ừ, nhưng bây giờ chúng ta phải cẩn thận, không phải tất cả con mồi đều không có thủ đoạn phản kích, biết Trở Về Chân Ngã đang làm nhiệm vụ ăn mạng nhiều nhất thì những người khác sẽ càng trở nên thận trọng, mạo hiểm làm nhiệm vụ."
Trong thời gian ngắn mà Trở Về Chân Ngã có thể kiếm được nhiều mạng như vậy thì đồng nghĩa với việc thực lực của người này không thấp, nhưng thời gian chỉ còn 10 phút thôi, Trở Về Chân Ngã còn thiếu 8 mạng nữa, trận thứ hai mà đối phương nhận được thân phận "thợ săn" thì trận đi săn này có thể tuyên bố kết thúc sớm rồi.
"Giờ tụi mình làm gì?" Dưa Hấu: "Tìm người để giết để đảm bảo à?"
"Đúng vậy." Túc Mạc tiếp tục nói: "Chúng ta có thể tìm Ngọc Hộ Thân trước."
Dưa Hấu nghe vậy thì hơi nghi hoặc: "Tại sao?"
"Ngọc Hộ Thân có tổng cộng 24 cái, mỗi tiếng rơi xuống 6 cái, con mồi sẽ sốt ruột hơn thợ săn."
Túc Mạc nói: "Cậu đã nghe câu ôm cây đợi thỏ chưa? Tìm được ngọc rồi thì con mồi sẽ tự tới thôi."
Dưa Hấu tin.
[Người chơi ở Trường săn còn 77 người, 20 thợ săn, 57 con mồi, thời gian đổi mới thân phận còn 00:03:12.]
[Trường săn] Chàng Tiên Xinh Đẹp Nhất: Sếp Chân Ngã giết được bao nhiêu rồi? Có ai tính thử chưa?
[Trường săn] Sữa Tươi Trân Châu Không Đường: Hình như 17 mạng, còn lại 3 phút.
[Trường săn] Mèo Méo Meo: Con mồi trốn cho kỹ, đừng có chui ra nhé.
Ngọc Bảo Hộ đổi mới có nhiêu đó, con mồi muốn thắng cũng chỉ có thể liên tục kéo dài thời gian, cho đến khi 24 Ngọc Hộ Thân rơi xuống hết thì mới có thể đảm bảo mạng sống ở mức tối đa.
Tương tự, tuy thợ săn nhận được cơ chế miễn tử và năng lực tấn công, nhưng cơ hội của bọn họ ngày càng ít.
"ĐM 3 phút, con mồi trốn kỹ thế."
Có lẽ bọn họ trốn hết cả, Dưa Hấu tìm khắp núi cũng không thấy bóng dáng con mồi nào, hoặc có thấy thì người ta chẳng nói chẳng rằng đã nhào vô đánh, bị bọn họ đánh còn 0% mới phát hiện ra là thợ săn.
Trong núi toàn là thợ săn qua lại, không nhìn thấy bất kỳ con mồi nào, trốn mất tiêu luôn rồi.
Túc Mạc nói: "Cậu ta đứng im rồi, chắc có người chặn lại."
Con mồi ngày càng ít, một thợ săn giết càng nhiều đồng nghĩa với việc đang áp bức không gian sinh tồn của các thợ săn khác.
Dưa Hấu: "Em còn sống được không đây?"
"Cậu nên cầu nguyện lần tới cậu ta không phải thợ săn." Túc Mạc nói: "Lần tới mà là con mồi thì sẽ reset lại số lượng người mà cậu ta giết, đến lúc đó, trò chơi này sẽ không kết thúc sớm được nữa."
Trong 1 tiếng đồng hồ đầu tiên giết 20 người rất đơn giản, nhưng những lần sau đó thì rất khó.
Túc Mạc liếc mắt nhìn về thanh hiển thị thuộc về con mồi, nơi đó hiển thị số lượng Ngọc Hộ Thân và thời gian đổi mới, đã có 5 Ngọc Hộ Thân rơi xuống ở ván đầu tiên bị cầm đi, còn lại 1 cái trong Trường săn chưa bị phát hiện.
[Trường săn] Trở Về Chân Ngã giết chết Chàng Tiên Xinh Đẹp Nhất.
[Trường săn] Trở Về Chân Ngã giết chết Nàng Tiên Xinh Đẹp Nhất.
Thời gian còn lại là 2 phút, Trở Về Chân Ngã đã tích lũy được 19 mạng.
Dưa Hấu: "Sếp ơi, em hơi hoảng rồi á."
Túc Mạc tiếp tục tìm kiếm Ngọc Hộ Thân, cậu vô cùng quen thuộc địa hình Núi Võ Khúc, cậu và Dưa Hấu đã tìm hơn nửa quả núi, nếu Ngọc Hộ Thân cuối cùng ở đây thì dựa theo cơ chế đổi mới ngẫu nhiên của bản đồ, Ngọc Hộ Thân sẽ rơi xuống rải rác, có lẽ chỗ này có một cái...
Nghĩ vậy, cậu bỗng nhìn thấy trên ngọn cây nào đó có ánh sáng chợt lóe, thình lình, cậu phát hiện Ngọc Hộ Thân đang lơ lửng dưới tàng cây kia.
Túc Mạc kéo tay Dưa Hấu lại theo bản năng, lùi về phía sau thân cây, mưa tên che trời lấp đất đánh úp tới, chỗ đứng ban đầu của bọn họ đã cắm đầy mũi tên.
Dưa Hấu mãi mới phản ứng lại: "Đù móa! Là Trở Về Chân Ngã!"
Thế công của mũi tên hết sức hung mãnh, chỉ vô ý xíu thôi là mất mạng ngay.
Túc Mạc lập tức căng thẳng, hèn gì Ngọc Hộ Thân cuối cùng chưa ai nhặt được, e là Trở Về Chân Ngã đã phát hiện khối ngọc kia ngay từ đầu rồi ngồi canh chỗ này, đánh chết từng con mồi đến gần.
Thời gian còn lại 1 phút, Trở Về Chân Ngã nấp ở trên cây nhảy xuống dưới.
Túc Mạc chợt nghĩ ra gì đó: "Chúng ta khống chế Trở Về Chân Ngã đi."
Dưa Hấu váng đầu: "Chi vậy, cậu ta là thợ săn đó, chúng ta không đánh chết được."
"Nhưng có thể khống chế mà." Túc Mạc: "Không phải cậu lo là cậu ta sẽ ăn mạng xong trước à? Còn 1 phút, chúng ta kéo chân để cậu ta không hoàn thành nhiệm vụ, kéo cho tới khi hết 1 tiếng này."
Dưa Hấu nghe thấy hợp lý, lập tức sẵn sàng, chuẩn bị ẩn thân.
Túc Mạc nhìn qua địa hình bên dưới, phán đoán vị trí hành động của Trở Về Chân Ngã: "Đừng ẩn thân, đi lướt vòng ra sau."
Dưa Hấu là thích khách đứng top 5, đương nhiên thao tác không đùa được, nhờ lời nhắc của Momo, hắn ta lập tức nắm được sách lược đại khái, sau khi mở trạng thái khai hỏa toàn bộ thì đi lướt vòng ra sau.
Địa hình Núi Võ Khúc phức tạp, hiện tại mưa lớn khiến tầm mắt mơ hồ, đây là thời cơ tốt nhất để đi lướt đánh lén.
Thời gian đếm ngược còn 40 giây, Trở Về Chân Ngã nhanh nhẹn đáp xuống, sau đó mau chóng vọt về phía bọn họ, hiển nhiên là định hoàn thành giết mạng ở mấy giây cuối cùng.
"Cậu trái, tôi phải."
Túc Mạc gọi mấy thú triệu hoán, khi bóng dáng Trở Về Chân Ngã xuất hiện trong phạm vi kỹ năng thì lập tức tấn công, đối phương nhanh nhẹn tránh đòn, một mũi tên bắn lén xẹt bên chân Túc Mạc.
Mũi tên của xạ thủ có lực tấn công cơ bản cao, combo tức thời càng nhiều thì uy lực của mũi tên càng mạnh.
Túc Mạc nhờ địa hình núi rừng yểm hộ chạy trốn, thú triệu hoán thì đối mặt với mưa tên của Trở Về Chân Ngã, tranh thủ trì hoãn đòn tấn công của đối thủ.
Lại thêm một đợt bắn lén đánh úp tới, Túc Mạc nhảy lên cây tránh đòn.
Nhanh quá! Lần đầu tiên Túc Mạc gặp được xạ thủ có tốc độ tấn công nhanh như vậy trong Thiên Hoàn, hơn nữa thao tác của người này không tồi, tránh được khống chế của thú triệu hoán rất nhiều lần, đồng thời nắm chắc cơ hội tấn công liên tục.
Nếu không phải Túc Mạc di chuyển nhanh thì đã sớm bị mũi tên của đối phương bắn tan tác rồi.
Sau phen giao tranh kịch liệt, khoảng cách giữa hai người ngày càng rút ngắn, lúc Túc Mạc thấy rõ đối phương thì Trở Về Chân Ngã cũng thấy được cậu.
Vừa giáp mặt, cung tên kéo căng trên tay của Trở Về Chân Ngã chợt khựng lại.
Ngay khoảnh khắc ấy, anh đổi hướng bắn, một kích khóa chặt thích khách đang định đánh lén khiến hắn ta đứng yên tại chỗ.
"Người anh em ơi, làm người nên chừa lại đường sống để sau này nhìn mặt nhau nữa!"
Dưa Hấu bị đứng yên lập tức hoảng sợ, hắn ta và Trở Về Chân Ngã đã giao đấu nhiều trận trên chiến trường, đánh với người này khiến hắn ta hơi bị áp lực.
Túc Mạc trượt xuống từ trên cây, bắt lấy cành khô bay vọt qua, chớp mắt nhảy ra sau Trở Về Chân Ngã.
Đăng Trượng nện xuống va chạm với cung tên đen lạnh lẽo, hai hệ phái đánh xa tiến hành trận giao phong cận chiến trong vài giây ngắn ngủi.
Cung của xạ thủ Phong Đình Sơn rất nặng, đánh qua đánh lại vài cái, Túc Mạc lập tức hiểu ra bất lợi giữa mình và Trở Về Chân Ngã, vậy nên Đăng Trượng chuyển hướng, Cô Lang lẳng lặng dừng phía sau đối phương.
Đúng lúc này, cậu bắt được khoảnh khắc Trở Về Chân Ngã giương cung, Cô Lang đột nhiên tiến lên, nhân cơ hội làm choáng xạ thủ!
"Dưa Hấu, lên!" Dưa Hấu giải được đứng yên lập tức dịch chuyển tức thời tới, đoản đao sắc lạnh bổ sau lưng Trở Về Chân Ngã, trong vài giây ngắn ngủi, máu của Trở Về Chân Ngã tụt 30%.
Mũi Dưa Hấu cay cay, cảm giác cảm động trào dâng trong tim: "Mẹ nó! Lần đầu tiên em đánh cậu ta tụt 30% máu, em có thể ra ngoài khoác lác rồi! Sếp Momo ơi! Em yêu sếp!"
Chim trên núi sợ hãi bay tán loạn, ba người vẫn đang tiếp tục tấn công.
Sau Cô Lang, Túc Mạc lập tức tung hỗn loạn quần thể, đòn tấn công phạm vi lớn của Nguyệt Miêu nhắm vào thích khách Dưa Hấu và xạ thủ Trở Về Chân Ngã, tranh thủ được vài giây ngắn ngủi.
Dưa Hấu chưa kịp cảm động xong thì bị hỗn loạn đánh trúng, trở tay không kịp.
Ở Trường săn không được tổ đội, mọi người đều hiển thị chữ đỏ với nhau nên đương nhiên các kỹ năng cũng công kích người khác.
Chiêu hỗn loạn của triệu hoán sư đánh trúng hai người, Dưa Hấu đang đắm chìm vì sắp đánh bại Trở Về Chân Ngã đột nhiên bị dính chưởng.
Đúng lúc này, Trở Về Chân Ngã vốn phải trong trạng thái hỗn loạn lại giải debuff, các đòn tấn công luân phiên tập trung lên Dưa Hấu khiến ưu thế ban đầu của thích khách tan tác chim muông.
Đòn phản công của Trở Về Chân Ngã sử dụng combo gây sát thương 65% máu khiến thanh máu của thích khách về 0, kích hoạt cơ chế đứng yên của thợ săn.
Dưa Hấu trợn tròn mắt, vội vàng nói: "Sếp ơi! Em đánh không lại..."
Hắn ta chưa kịp nói xong thì thấy triệu hoán sư đứng bên cạnh Ngọc Hộ Thân rồi nhặt nó lên trước mặt hai người.
Cái tình huống vậy nè? Nhặt?
Dưa Hấu há hốc miệng đứng sững người, hắn ta chưa tải kịp chuyện gì đang xảy ra, lẩm bẩm: "Không phải thợ săn không nhặt Ngọc Hộ Thân được à? Không phải kêu là khống chế Trở Về Chân Ngã để trì hoãn thời gian sao?"
"Cậu ấy là con mồi, Ngọc Hộ Thân mới là mục đích của cậu ấy." Trở Về Chân Ngã phản công xong thì thu cung đứng thẳng, anh nhìn sang triệu hoán sư, bình thản nói: "Cậu không biết à?"
"...?"
Mưa gió trên Núi Võ Khúc rất lớn, tiếng sấm càng thêm dữ dội.
Dưa Hấu đột nhiên nghe được giọng nói của xạ thủ bên cạnh, giọng đối phương không lớn, nhưng giữa đất trời mưa gió thì vừa hay nghe được rõ.
Giọng nói bình thản mà điềm tĩnh, có hơi quen quen, hình như nghe qua ở đâu rồi.
Dưa Hấu nghĩ không ra: "Khoan nha người anh em, giọng cậu nghe quen quá..."
Triệu hoán sư thành công nhặt Ngọc Hộ Thân.
Cùng lúc đó, thời gian về 0, thân phận của tất cả người chơi xáo trộn lại.
[Người chơi thân mến, thân phận lần này của bạn là thợ săn, thời gian đổi mới còn lại 00:59:50, đếm ngược Trường săn 02:59:50.]
[Bảo mật thân phận, đừng dễ dàng tin tưởng người khác, chúc bạn may mắn.]
Túc Mạc bỏ Ngọc Hộ Thân vào hành lý, ngay sau đó, cậu dùng tốc độ lao tới nhắm về phía Dưa Hấu.
Trở Về Chân Ngã là đối thủ mạnh, dù thân phận có là gì thì giết trước tính sau..