.................................... Nó dắt Duẫn Nhi về nhà, như vậy thì cũng hơi ngu nhưng thật ra nó cũng không biết phải đưa cô đi đâu bây giờ. King vừa mở cửa cho nó đã sửng sốt (thật ra sửng sốt vì bộ trang phục Duẫn Nhi đang mặc để khoe vòng một cực khủng kia thôi): - OÁI! Hơ... Triệu Duẫn Nhi con gái trưởng chi nhánh Nhị Long đây mà! Sao hai người đi chung vậy? Nó và Duẫn Nhi lấy tay chỉ vào nhau: - Cô ấy bị mấy tên lưu manh giở trò sàm sở... - Cô ta nhiều chuyện giúp tôi rồi dắt tôi đến đây! "Ăn mặc thế kia biểu sao người khác không sinh lòng tà tâm" King nghĩ. - Sao cô không cho vệ sĩ theo hộ tống? - King hỏi. Cô ta nhếch mép: - Tiểu thư Rose ra ngoài cũng đâu mang vệ sĩ! - Đó là do tiểu thư ấy sẽ là Bang Chủ phu nhân nên phải làm như vậy. - Bang Chủ phu nhân là phải biết tự bảo vệ ình để không phiền đến Bang Chủ, tôi hiểu điều đó nên mới một mình đến đây. - cô ta đi te te vào bên trong - Có Bang Chủ ở nhà không? Tôi vào nhé! "Sao hong có miếng gì gọi là lịch sự vậy trời?" King lẩm bẩm. - Anh King! Em thấy có lẽ cô ta muốn dành ngôi vị của Rose thật! - nó nói. Nó và King đứng ngoài cổng nói chuyện với nhau quên mất cả thời gian, Duẫn Nhi tiến vào bên trong. Luân và Phi đang canh gác mà cứ cầm bịch snack nhai nhóp nhép, cả hai giành dựt rồi lại gây nhau, gây nhau không phân thắng bại thì lại đập nhau. Do lần trước hai người làm chứng minh oan cho Hắc Long Bang vụ Brian nên được sắp xếp đến nhà Bang Chủ để canh gác. Đang đập nhau rất ngon trớn thì cả hai đứng hình khi Duẫn Nhi đứng trước mặt. Bốn con mắt đổ dồn vào một mục tiêu. Đố mọi người biết là chỗ nào????? - Nhìn gì hả? - cô ta gằn giọng làm hai anh sực tỉnh. - À...à không có gì! - Luân lắp bắp. - Cúi đầu xuống xin lỗi đi! - cô ta nói rất nhẹ nhàng. - WTF??? Nhầm...what? - hai anh chàng đồng thanh. - TA BẢO CÚI ĐẦU XUỐNG XIN LỖI ĐI!!! - Cô ta hét lên rồi ấn đầu Luân xuống đất làm anh không kịp trở tay. - Chết tiệt! Cô nghĩ cô là ai hả? - Phi lao tới túm áo cô nhấc lên để giải vây cho Luân. - Ai hả? Không biết ta sao? Bang Chủ phu nhân tương lai của các ngươi đó!!! - HẢ???? - Cả hai đồng thanh. Cô gạt tay Phi ra khỏi áo mình rồi lên giọng: - Bọn tôm tép! Ta sẽ bảo Bang Chủ xử lý các người! - Xử lý gì? - một giọng nói khác vang lên. Hắn bỏ tay vào túi tiến tới cảnh tượng hỗn loạn trước mặt. Gương mặt hắn trở nên lạnh lùng khi người đối diện không phải là nó. Nhìn thấy gương mặt hắn, Luân và Phi không khỏi hoảng sợ: - HƠ...Bang Chủ!!! - Bang Chủ! Bọn tiểu nhân này dám nhìn ngực tôi nói bậy! - cô ta chỉ vào mặt Luân và Phi. - Tôi sẽ xử lý họ sau! Hôm nay nể mặt tôi tha cho họ được chứ? Hắn nói xong thì quay lưng vào trong, Duẫn Nhi cũng nối gót theo sau. Nó và King đi vào nhà, khác hướng với hắn nên không gặp nhau. Nhà hắn to và chia ra rất nhiều khu vực để tiện giải quyết công việc. Rose đang ngồi thẫn thờ bên cạnh đài phun nước, cô lo lắng à không lo sợ mới đúng. "Ba mình nói vị trí chính thê mình đang bị lung lay, mình biết phải làm sao bây giờ? Chi nhánh Nhị Long đang ra sức khủng hoảng tinh thần của ba. Mình đã trình bày với Dragon Lee mà anh ấy chỉ giải quyết việc trong bang thôi, còn vấn đề ngôi vị của mình anh ấy không can thiệp gì cả. Nhưng mà vị trí mình bị lung lay lại đi nhờ Dragon Lee bảo vệ thật xấu hổ quá! Sao mình lại cảm thấy bất an như thế này chứ??????" - Ê! Rose giật mình ngốc đầu dậy. Nó gọi cô làm cái cóc khô gì chứ? - Có chuyện gì vui sao thấy cô buồn quá vậy? - Nó đặt câu hỏi trời đánh vậy đó. - Bữa nay hog có chuyện gì làm nên quan tâm tui à? - Rose nhìn nó khó hiểu. - Không có gì! - nó quay ngoắt lên lầu - Con gái trưởng chi nhánh Nhị Long đã đến đây rồi đó! - nói xong thì nó bước đi. Rose sửng người, lẽ nào điều cô lo sợ đã đến??? *Tại phòng khách: Duẫn Nhi cởi áo khoát ngoài ngồi xuống sô fa cùng hắn. Nhìn cô ta bây giờ giống như chỉ quấn mỗi cái khăn trên người vậy. - Bang Chủ hiền quá đó! Đáng lẽ phải xử cho chúng sợ chứ! - Duẫn Nhi se se lọn tóc. Hắn vẫn ngồi thừ ra đó rít từng hơi thuốc, hắn vẫn không bộc lộ chút cảm xúc nào: - Hắc Long bang không coi thuộc hạ là súc vật hay trẻ con mà muốn đánh là đánh! - Bang Chủ à! Thực ra mấy năm trước khi Bang Chủ ghé qua chi nhánh của ba tôi, tôi đã có cảm tình với Bang Chủ! Tôi muốn được làm Bang Chủ phu nhân. - cô ta rời khỏi vị trí ghế ngồi và sáp lại ngồi cạnh hắn. - Nhưng tôi đã có vợ tương lai rồi! - hắn vẫn ngồi im không nhúc nhích. - Nhưng đã chính thức đâu! - Cô ta áp vòng một vào vai hắn (tội lỗi tội lỗi). - Tôi vẫn còn cơ hội mà phải không? - KHÔNG ĐƯỢC DÙNG NHAN SẮC DỤ DỖ DRAGON LEE! Nó và Rose đứng rình nãy giờ, thấy chướng mắt quá nên nó nhào ra không kịp để Rose giữ lại. Hắn thấy nó thì giật mình: - Tiểu Vy???!!! - Muốn tranh ngôi vị của Rose thì ra mặt đường đường chính chính đi!!! - nó nhìn thẳng vào Duẫn Nhi. Rose sững người khi thấy thái độ và lời nói của nó: - Ti...Tiểu Vy!!! - Không phải cứ ngực bự là ngon đâu nhá! Vòng một có to tới đâu mà não ngắn thì vẫn không làm chính thê dược đâu. - nó khoanh tay phán xét. Câu nói của nó làm Duẫn Nhi tức giận: - Mầy là ai mà có quyền can thiệp vào chuyện này chứ? Con khốn!!! Máu điên lên tới đỉnh đầu, Duẫn Nhi tiến lại gần vung tay tát nó. Ai ngờ bị nó bắt lại và khóa tay ra phía sau. - Tôi ghét nhất là loại người đến sau nhưng ham làm loạn! - nó xô Duẫn Nhi ra. Hắn lập tức lôi nó ra ngoài để tránh nó làm loạn. Nó và hắn vừa đi khuất, Duẫn Nhi đã nhìn Rose cười giễu cợt. Sao tự dưng hổ cái thường ngày lại thành mèo con rồi nhỉ??? Rose thấy bất lực trước tình cảnh này. - Cô biết tôi là ai chứ? - Rose hỏi. - Không cần phiền phức vậy đâu! Vào thẳng vấn đề đi! - Duẫn Nhi châm lửa điếu thuốc. - Gia đình cô muốn giành vị trí số một nên đã tìm mọi thứ gây áp lực với cha tôi à? - Rose hỏi. - Nói gì khó nghe vậy cô em? - Duẫn Nhi cười khẩy. - Haizz! Đúng là oải thật! Vừa nhìn đã biết là con nít. Cô nghĩ cô hợp với ngôi vị Bang Chủ phu nhân sao? - Tôi...tôi... - Cô đấu không lại tôi đâu! Về nhà lo học đi! - Duẫn Nhi đối mặt với Rose. - Dù có yếu thế hơn đi nữa, tôi vẫn giành lại ngôi vị chính thê bằng sức lực của mình! - Rose cương quyết. Phen này Sư Tử Hà Đông gặp Khủng Long Bạo Chúa rồi! Mọi người nghĩ ai sẽ thắng? Bỏ phiếu thử xem nào???? .....................hết chap 26.......