Băng Hỏa Chí Tôn

"Không ngờ đối phó với linh thú cấp một mà vẫn phải xài tới kỹ năng cường hoá. Xem ra phải nâng cao thực lực lên nữa mới có thể khiêu chiến tên khốn Dực Hầu Vương trong hang động kia. Gã đó hẳn là linh thú cấp hai. Nếu có thể đánh bại hắn rồi thu phục làm thú cưỡi thì lúc đó uy phong biết bao!" Hoả Long lẩm bẩm rồi tự cười khoái chí một mình khi nghĩ đến cảnh ngồi trên lưng Dực Hầu Vương bay lượn khắp nơi trong Hoả Quốc này.

Sau một lúc trầm ngâm, Hoả Long rảo bước tiến về phía sâu bên trong khu rừng. Vừa đi vừa cẩn thận quan sát tứ phía.

Đi lang thang trong khu rừng này, Hỏa Long thỉnh thoảng bắt gặp một vài con thú bình thường, có lúc lại phát hiện ra một con linh thú tùng thử (con sóc) nhưng cũng bỏ qua vì chúng không có ý định đánh nhau với hắn. Nên hắn lại tiếp tục đi tìm kiếm những con linh thú mạnh mẽ hơn và hung ác hơn để tiếp tục rèn luyện. Đối với Hỏa Long thì không có cách tu luyện nào nhanh hơn trực tiếp chiến đấu thực tế. Cách này vừa giúp hắn có thêm kinh nghiệm chiến đấu, vừa giúp đả thông khí mạch một cách tự nhiên nhất, không đau đớn như kiểu ngồi tu luyện hấp thụ hỏa khí trong dòng nham thạch ở Thánh Hỏa Sơn kia.

Nếu là người bình thường sẽ không dám ngông nghênh đi vào khu rừng này một mình. Nhưng đối với Hỏa Long thì lại khác. Bản chất cơ thể hắn có chút khác thường so với những thiếu niên cùng trang lứa. Nếu những người kia chỉ cần tu luyện trong môi trường thích hợp là đã có thể dễ dàng tấn cấp nhanh chóng, thì đối với Hỏa Long lại không được thuận lợi như vậy.

Hỏa nguyên trong cơ thể Hỏa Long luôn ở trạng thái tràn trề và sung mãn. Sức bền và độ dẻo dai cùng khả năng chịu đựng của hắn luôn luôn vượt trội so với mọi người, cảm giác như là Hỏa Long lúc nào cũng có thể sẵn sàng chiến đấu liên tục không ngừng nghỉ. Ngay cả đại ca hắn - Hỏa Lân, người có thiên phú tu luyện rất cao, cũng phải lắc đầu chịu thua sức mạnh thể chất khủng bố này của Hỏa Long.

Chính vì hỏa nguyên bên trong cơ thể quá mãnh liệt như vậy nên khi Hỏa Long tu luyện theo phương pháp bình thường thì tốc độ đột phá cấp bậc cực kỳ chậm chạp. Cứ như kiểu hỏa nguyên trong cơ thể Hỏa Long là một cái hố đen tham lam luôn muốn hấp thu hỏa khí nhiều gấp mấy lần người bình thường, đến khi nó thỏa mãn mới chịu cho hắn thăng lên một cấp.

Cũng may là trong một lần đi tu luyện kỹ năng tại khu rừng này với đại ca hắn, Hỏa Long chợt để ý thấy khí mạch của hắn được khai thông thuận lợi và nhanh chóng hơn rất nhiều sau mỗi lần khổ chiến kịch liệt với linh thú. Chính vì thế từ đó về sau, Hỏa Long chọn tiếp tục ẩn mình tại khu rừng này, tìm kiếm những linh thú có thực lực mạnh mẽ để khiêu chiến. Mục đích chính là muốn thông qua những trận sinh tử chiến đó nhanh chóng nâng cao thực lực của bản thân, có như vậy mới có khả năng giành chiến thắng trong giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến sắp tới.

Hắn muốn thông qua giải đấu, chứng minh cho mọi người thấy rằng dù không tu luyện theo cách thông thường thì vẫn có thể đạt được sức mạnh cường đại.

Thỉnh thoảng cũng có đại ca hắn hoặc một trong năm vị hộ quốc sư tìm đến hắn để đảm bảo hắn vẫn còn sống cũng như dạy cho hắn thêm một số chiêu thức giúp cho hắn tăng khả năng sống sót lên trong khu rừng đầy rẫy nguy hiểm này.

Thấm thoát thời gian trôi qua rất nhanh, bây giờ đã là thời điểm ban đêm phủ kín khu rừng. Trong không gian tối đen hạn chế tầm quan sát này thì lựa chọn tốt nhất chính là kiếm một nơi trú ẩn rồi sau đó ngủ một giấc lấy sức để sáng hôm sau lại tiếp tục hành trình.

Lúc này Hỏa Long cũng có suy nghĩ tương tự. Hắn liếc nhìn xung quanh sau đó lao nhanh về phía một hang động nhỏ nằm ngay dưới một vách núi cao lớn để trú thân.

Vừa bước vào bên trong, Hỏa Long bất chợt ngửi thấy có mùi thú vật bên trong. Ngay lập tức Hỏa Long dừng lại rồi nép người vào vách đá. Bàn chân nhẹ nhàng nhích từng chút một tiến sâu về phía bên trong hang động. Đôi mắt trong bóng đêm chợt sáng rực lên như có lửa bao quanh giúp cho Hỏa Long có thể quan sát trong bóng đêm một cách dễ dàng. Chiêu này của Hỏa Tộc thật sự rất hữu ích.

Khi tiến vào hơn hai mươi thước, Hỏa Long phát hiện ra một bóng đen to lớn đang nằm cuộn mình lại ngủ. Quan sát kỹ một chút liền phát hiện ra hai chiếc răng nanh nhô ra hai bên mép rồi uốn cong ngược về phía sau. Một chùm lông dựng thẳng đứng ở trên đầu sau đó mọc dài trên lưng thành một đường thẳng kéo ra tận sau đuôi. Đây đích thị là loài dã trư (lợn rừng) rồi!

Nhìn vào thân hình đồ sộ kia, Hỏa Long thầm nghĩ đây hẳn là một con linh thú vì loài dã trư thông thường không thể nào đạt được kích thước to lớn như thế. Không rõ con dã trư này là linh thú cấp mấy.

Chợt một cảm giác háo hức muốn được khám phá bí ẩn về con linh thú đang say ngủ đằng kia trỗi dậy. Nắm tay liền cuộn lại tạo thành một quyền được bao quanh bởi hỏa lực, hai bàn chân tỏa ra hai cỗ hỏa diễm. Trong nháy mắt cả thân hình Hỏa Long đã biến thành một bóng đen lao vút về phía con dã trư kia.

“Sơ cấp kỹ năng công kích: Hỏa Quyền”

Nghe tiếng hét vang vọng khắp hang động như tiếng sấm rền, con dã trư đang nhắm mắt ngủ chợt mở bừng mắt ra. Trước mặt nó bây giờ là một hỏa quyền nóng bỏng rát đang điên cuồng đánh tới. Không chút chậm trễ, bản năng sinh tồn trong người dã trư được kích hoạt. Cả thân hình to lớn kia bỗng trở nên nhanh nhẹn lạ thường. Sau một cái nhún chân, cả người dã trư đã né được hỏa quyền cuồng bạo kia. Quyền kình va vào vách hang tạo ra một tiếng “Rầm!” đinh tai, lửa từ hỏa quyền đốt cháy một góc hang khiến cho khung cảnh trong hang động chợt trở nên rõ ràng như ban ngày.

" Nhân loại ngu ngốc, hỗn xược kia, dám nhân lúc ta đang say ngủ muốn đánh lén ta. Quả là ngu si vọng tưởng." Thanh âm đầy tức giận phát ra từ phía dã trư.

" Bổn thiếu gia ta mà lại phải đánh lén ngươi? Nếu vậy ta đã chẳng la lên mà cứ thế đập ngươi một quyền chết luôn!" Hoả Long nghe vậy liền bĩu môi cười châm chọc nói.

Thấy miệng lưỡi tên nhóc kia quá lợi hại, dã trư điên tiết gầm lên một tiếng rồi nhanh chóng lao tới, đôi nanh to nhọn hướng về phía thân người của Hoả Long hung hăng húc tới.

Thấy khí thế cuồng bạo của dã trư đang áp tới, Hoả Long dặm mạnh hai chân sang hai bên làm cho mặt đất nơi đó lún xuống một tấc, đầu gối hơi khụy xuống, hai cánh tay rắn chắc đưa lên phía trước. Tư thế này của Hoả Long giống như là một tư thế muốn nhận đòn công kích trực tiếp từ dã trư kia.

Thấy hành động đó của Hoả Long, dã trư càng phẫn nộ hơn. Ánh mắt như bốc lửa, tốc độ tăng thêm, quyết trong một chiêu đoạt mạng tên nhóc phách lối này.

" Uỳnh!!!"

Một tiếng va chạm lớn nổ ra, kéo theo đó là gió bụi bay tứ tung khiến cho không gian xung quanh trở nên mờ mịt, khó quan sát.

Vài giây sau, khói bụi tan đi liền xuất hiện hai thân ảnh, một to lớn và một nhỏ bé hơn rất nhiều, nhưng điều đáng kinh ngạc chính là thân ảnh bé nhỏ kia lại đang dùng hai bàn tay rắn chắc của mình để chặn lại hai chiếc nanh nhọn to lớn của thân ảnh to lớn kia. Lớp đất dưới chân Hoả Long bây giờ đã tạo thành hai vệt dài khoảng hai thước và sâu một tấc do kết quả của việc hứng trọn lực công kích kinh khủng từ dã trư. Tuy nhiên, trên gương mặt Hoả Long giờ đây lại đang xuất hiện vẻ vui mừng khoái chí vì đã có thể dùng tay không và sức mạnh bản thân để chặn lại được thế công điên cuồng của dã trư.

" Giờ tới phiên ta đáp lễ" một thanh âm mạnh mẽ, đầy tự tin vang lên.

Hai cánh tay cường hãn của Hoả Long gồng mạnh làm cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, đôi mắt trợn lên, miệng há to hét một tiếng thật lớn sau đó liền nắm hai nanh của dã trư xoay mấy chục vòng trước khi ném cả cơ thể đồ sộ đó vào bên trong vách hang động khiến cho đất đá nơi đó văng ra xung quanh. Vách đá ngay tại nơi dã trư bị ném tới lúc này đã bị lõm vào một lỗ lớn, thân thể to lớn đó đang nằm im bất động chưa rõ sống chết.

"Con dã trư này cũng nặng khiếp thật, cú vừa rồi đúng là có hơi quá sức, đôi tay này bây giờ có hơi đau nhức một chút" Hoả Long khẽ nhấc cánh tay lên, cảm nhận được một tín hiệu đau nhói truyền đến thần kinh. Nét mặt Hoả Long có chút nhăn nhó.

Bỗng từ trong đống đổ nát kia, một bóng đen to lớn từ từ ngoi lên, sau đó chậm chạp di chuyển một cách nặng nề và khó khăn.

Nhận thấy dã trư vẫn chưa chết, Hoả Long không chút chậm trễ vận chuyển hoả lực ra hai bàn tay, nhắm vào đỉnh đầu của dã trư đánh xuống.

" Đại ca xin tha mạng, tiểu đệ có mắt như mù không biết thái sơn. Xin đại ca rộng lượng bỏ qua cho tiểu đệ" đột nhiên một thanh âm rối rít khẩn trương mang ý van xin thốt lên.

Nghe thấy vậy, Hoả Long chợt kinh ngạc dừng thế công lại, ánh mắt có chút khó hiểu nhìn về thân thể đồ sộ đang run rẩy kia. Sau một lúc sững sờ, Hoả Long đã kịp trấn tĩnh lại

" Lần đầu tiên ta gặp một tên linh thú sợ chết như ngươi, thật đáng hổ thẹn!" Hoả Long lắc đầu cười khổ nói.

" Đại ca nói sao cũng được, miễn là đại ca tha mạng cho tiểu đệ, tiểu đệ nguyện đi theo làm trâu làm ngựa cho đại ca" dã trư dứt khoát nói.

Chợt một ý nghĩ chạy thoáng qua tâm trí Hoả Long, có một tên lâu la nắm rõ địa hình trong khu rừng này cũng được tính là một lợi thế khá lớn.

" Thôi được, ta cũng đang cần một người nắm rõ khu vực này để dẫn đường. Vậy từ bây giờ ngươi sẽ tên là Tiểu Trư, ngươi có thể gọi ta là Hoả Long!" Hoả Long nghiêm nghị nói.

" Đa tạ Hoả Long đại ca, tiểu đệ sẽ dốc hết sức để hỗ trợ đại ca. Không phải khoe khoang chứ đệ chính là thổ địa ở nơi đây, có việc gì không rõ đại ca cứ hỏi tiểu đệ!" Giọng nói tràn đầy tự tin và tự hào phát ra từ Tiểu Trư.

Nghe Tiểu Trư luyên thuyên khoác lác không ngừng, Hoả Long nhịn không được cũng phá lên cười. Cả hai thân ảnh một người một thú vui vẻ cười nói rôm rả, mãi một lúc sau cả hai mới mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Sáng sớm hôm sau, Hoả Long cùng Tiểu Trư bắt đầu cuộc hành trình của họ. Lúc này Hoả Long đã không còn phải đi bộ nữa mà ngồi chễm chệ trên lưng của Tiểu Trư hết sức thoải mái mặc dù trông không được oai phong lắm, nhưng dẫu sau vẫn đỡ hơn tự thân vận động rất nhiều.

" Tiểu Trư, ta muốn đến nơi có linh thú cấp hai, hãy mau đưa ta đến đó!" Hoả Long chợt lên tiếng.

" Linh thú cấp hai? Đại ca có chắc không? Mấy tên quái vật đó không dễ chọc vào đâu. Ngay cả một thân bản lĩnh cao cường như đệ còn phải nể bọn chúng lấy mấy phần." Dã trư hơi run sợ đáp.

Nghe thấy câu " một thân bản lĩnh cao cường" của Tiểu Trư, sau đó nhớ lại biểu hiện tối hôm qua của Tiểu Trư trong hang động làm cho Hoả Long cũng phải lắc đầu thở dài. Tiểu Trư này đúng là miệng lưỡi rất có bản lĩnh.

" Ta đang cần tìm một đối thủ mạnh hơn để giúp ta nhanh chóng thăng cấp. Mấy tên linh thú cấp một quanh đây ta đều xử lý hết rồi." Hoả Long trầm giọng nói.

Cảm nhận được sự nghiêm túc trong lời nói của Hoả Long, Tiểu Trư cũng không dám can ngăn nữa, chỉ khẽ nhắc nhở:

" Vậy đệ sẽ đưa đại ca đến nơi trú ngụ của Bạo Kích Anh Vũ (con vẹt), hắn là một tên khá khó xơi nhưng so với những tên khác vẫn được xem là yếu hơn khá nhiều. Cơ hội thắng của đại ca sẽ cao hơn."

Nghe vậy, Hoả Long vui vẻ mỉm cười rồi vỗ nhẹ tay lên chùm tóc bù xù của Tiểu Trư rồi nói: " Cám ơn ngươi nhé, Tiểu Trư".

Sau đó Tiểu Trư liền lao nhanh về phía nam của khu rừng, tốc độ nhanh đến mức làm cho là cây xung quanh bị thổi tốc lên tạo thành âm thanh lào xào.

Qua hơn một giờ phi nước đại, cuối cùng cả hai đã đến một khoảnh rừng rộng lớn, cây cối thưa thớt. Những cái cây xung quanh đều trơ trụi lá nhìn trông cứ như là bị một cơn lốc cuồng bạo quét qua khiến cho toàn bộ lá trên cành đều rụng xuống đất. Một cảnh vật hết sức kỳ lạ.

Đứng cách đó không xa, Hoả Long chậm rãi quan sát xung quanh. Ngay sau đó phát hiện ra một luồng khí tức khá cường hãn phát ra từ trên vách núi phía sau rặng cây. Đó có thể là nơi ẩn nấp của Bạo Kích Anh Vũ.

" Tiểu Trư, ngươi ở đây đợi ta. Sau khi xong việc ta sẽ thưởng cho ngươi một bữa ăn thịnh soạn." Hoả Long khẽ mỉm cười nhìn Tiểu Trư nói.

" Hoả Long đại ca nhớ cẩn thận, tuyệt kỹ của tên anh vũ này chính là Bạo Phong Kích, đặc biệt hắn có thể ẩn thân trong gió. Đại ca phải cố gắng giải quyết hắn trước khi hắn kịp ẩn thân." Tiểu Trư ân cần dặn dò.

Hoả Long giơ ngón tay cái lên thể hiện lòng biết ơn với những chỉ dẫn quý giá của Tiểu Trư. Sau đó liền phóng về phía ngọn núi kia.

Khi vừa bước đến chân núi, một luồng kình phong chợt nổi lên từ phía trên đỉnh ngọn núi, mạnh mẽ thổi xuống phía Hoả Long vừa dừng lại.

" Nghe đồn ngươi chính là linh thú cấp hai, hôm nay ta muốn xem bản lĩnh của ngươi đến tận cùng là mạnh đến cỡ nào." Hoả Long hướng về phía phát ra kình phong quát lớn.

" Ngông cuồng, hôm nay ta sẽ cho ngươi phơi thây nơi này!" Một thanh âm trầm đục vang vọng ra khắp bốn phía.

" Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không. Tiếp chiêu!"

Hoả Long bùng phát khí lực cùng hoả lực ra bên ngoài cơ thể, sau đó búng mạnh hai chân, phi thân lên trên đỉnh núi nơi phát ra giọng nói bí ẩn kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui