Băng Hỏa Ma Trù

Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn có chút hả hê nói:

" Biết chết thì cũng đã chậm quá, chẵng lẽ ngươi không phát hiện Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười sao? Còn nói như vậy dài hơi thêm vài câu nữa, ngươi ách sẽ gặp nạn đấy, nhưng dù gì thì sớm cũng đã bị trừng phạt rồi."

Địch Mạn Đặc Đế hừ lạnh một tiếng:

" Gia Lạp Mạn Địch Tư ngươi cũng giỏi che đậy đó, theo tin tức ta biết, bình tử trong tay ngươi hẵn cũng đã bị đánh cắp rồi phải không. Còn có Thổ Bàn Tử nữa, các ngươi như thế nào hoàn thành sứ mạng Long Thần đại nhân giao phó đây? Nói lại chút tình huống của ngươi đi."

Gia Lạp Mạn Địch Tư có chút xấu hổ:

" Cái này, không phải là ta không cẩn thận, mà là địch nhân quá giảo hoạt, bọn chúng dĩ nhiên chuẩn bị trước quyển trục mười cấp không gian ma pháp, thừa dịp ta không để ý, trong nháy mắt đoạt lấy bình tử rồi bỏ chạy, ta trở tay cũng đã thành không kịp. Vài ngày trước ta đột nhiên cảm giác được khí tức hơi thở của bình tử, nhưng đến khi ta truy ra tung tích thì khí tức đó đã lại biến mất, ta nhận được tin truyền của các người nên tụ họp lại đây."

Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười lạnh:

" Tốt lắm!!Các ngươi thật sự là càng ngày càng bản lãnh mà, xem ra các người coi chuyện bảy cái bình tử kia là một vấn đề không mấy quan trọng thì phải. Ngươi coi, chúng ta sẽ xử lý sao đây nhỉ."

Lúc này đến phiên Tạp Áo Địch Lý Tư cười hả hê:

" Gia Lạp, lần này Tây Tư quát dường như lâu hơn đó, ngươi thảm rồi đây, hắc hắc, chúng ta huynh đệ nếu đồng thời cố gắng liên thủ vị tất đã phải ngậm trái đắng."

Gia Lạp Mạn Địch Tư cười ngạo nghễ nói:

" Ai cùng ngươi kết thành huynh đệ chứ, đúng là thấy người gặp nạn liền sung sướng cười,hừ!! Bất quá ta chẵng sợ, Tây Tư, ta tuyệt đối sẽ không cùng tên Tạp Áo xấu xa kia liên thủ đâu, chúng ta một chọi một đôi bên cùng liều mạng xem thử."

Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư lạnh lùng gật đầu:

" Có chí khí, ngươi so với hắn mạnh hơn nhiều."


Địch Mạn Đặc Đế ánh mắt chuyển hướng sang Phong Long Vương Tạp La Địch Lý Tư, hỏi:

" Tạp La, bình tử của ngươi hiện ở nơi đâu?"

Tạp La Địch Lý Tư nói:

" Ta không hề bất cẩn như bọn họ. Bình tử bị ta dùng long lực phong ấn trong một địa phương bí mật ở Bạch Nhân thôn. Do bốn gã cường đại Bạch Nhân Vu Sư hộ thủ, bọn họ sở hữu một tinh thần ma pháp thực lực, địch nhân nếu muốn trộm từ tay họ sẽ không có khả năng đâu. Dù phải liều mạng đi nữa, bốn gã Bạch Nhân nọ không phải ai cũng có thể cùng họ đối kháng, hơn nữa, ta cùng với Bạch Nhân trước đây không lâu đã kí khế ước thu phục được một con Kim Bối Địa Long Vương đang sơ kì tiến hóa thành chân long, có nó trợ thủ cho việc bảo vệ, lại càng không có vấn đề gì phát sinh được."

Địch Mạn Đặc Đế gật đầu:

" Ngươi luôn luôn tâm tư cẩn thận, điểm này chúng ta rất tin tưởng. Nhưng về sau ta nghĩ, hay là ngươi nên tự mình bảo vệ thì tốt hơn. Từ tình huống trước mắt cho thấy, địch nhân có thể lấy mất ba cái Mặc Áo Đạt Ti phong ấn chi bình hiển nhiên là một tổ chức có dự mưu tính kế, chúng ta hiện chỉ còn lại bốn cái bình tử, cũng chính là đích ngắm của bọn chúng. Chúng ta phải bảo vệ số bình tử còn lại này cho thật tốt, đồng thời còn phải tận lực tìm trở về ba cái bình tử kia, nếu không, Long Thần đại nhân trách tội, chúng ta ai cũng không có khả năng ngóc đầu dậy nổi đâu."

Phong Long Vương Tạp La Địch Lý Tư nói:

" Địch Mạn, địch nhân ở trong tối, nếu bọn chúng có thể trộm đi bình tử, tự nhiên cũng có thể có đủ năng lực che dấu khí tức của bình tử. Chẵng lẽ bọn chúng thật sự mơ tưởng có thể mở cửa không gian chi giới, phóng thích Di Thất chủng tộc [Ở đây có sự không thống nhất giữa cách gọi về chủng tộc này, trong đoạn này convert ghi là Di khí chủng tộc nhưng các đoạn về sau thì không có dùng nữa mà thay vào là Di Thất chủng tộc hoặc Di Thất lục địa, Di Thất đế quốc, Di Độ Quốc vì vậy ta dùng thống nhất luôn gọi là Di Thất chủng tộc, nghe thuận tai hơn] quay trở về sao?"

Địch Mạn Đặc Đế gật đầu, nói

" Trừ bỏ cái mục tiêu này ra, ta thật sự không nghĩ tới một lí do nào khác cả, bây giờ chúng thần đại bộ phận đang ngủ say, một khi Di Thất chủng tộc được qui hồi Ngưỡng Quang Đại Lục. Tất nhiên sẽ mang đến một trận huyết vũ tinh phong (trận mưa huyết nhục thê lương), cho dù chúng thần có thể thức tĩnh kịp lúc, cũng vị tất có thể tránh khỏi hạo kiếp. Nhiều năm như vậy đã qua, ai biết bây giờ Di Thất chủng tộc đã cường đại đến trình độ nào đây? Tính lại, năm đó trong cuộc chiến tranh với chúng thần, bọn họ cũng chỉ bại trong gang tấc mà thôi, hơn nữa còn làm cho chúng thần bị thương rất nặng, nếu chúng thần có đủ lực lượng thì cũng đã sớm tiêu diệt bọn họ rồi"

Không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư không khỏi tức giận nói:

" Cái gì là thần chứ, cái gì là Di Thất chủng tộc cơ chứ, tất cả đều không phải là loài người bọn họ tự gây lộn với nhau sao, ta thật không rõ, nếu bảy cái bình tử kia thật sự trọng yếu như thế, tại sao chúng thần không tự mình giữ lấy, mà lại để cho chúng ta thủ hộ đây."

Địch Mạn Đặc Đế hừ lạnh một tiếng, nói:


" Ngươi đúng là chẵng hiểu chuyện gì, nếu chúng thần có thể tự mình thủ hộ bảy cái bình tử này, bọn họ đã sớm làm như vậy rồi. Bảy cái bình tử này đối với Long tộc chúng ta cũng có ảnh hưởng rất lớn, điểm này hẵn các ngươi cũng rõ ràng mới đúng."

Tạp Áo Địch Lý Tư nói:

" Không phải chính là tộc nhân Tây Tư lão đại.. này …."

Nói tới đây, đột nhiên cảm nhận được Tạp Tiệp Áo Tây Tư ánh mắt sắc lạnh, câu phía sau như thế nào cũng không nói ra được nữa.

Địch Mạn Đặc Đế trong mắt lãnh quang lóe lên như thiểm điện:

" Ta hi vọng các ngươi hãy rõ ràng, Tây Tư là một thành viên trong chúng ta, mặc dù chàng từng là Vương tử trong Hắc Ám Long tộc, nhưng bây giờ cùng với Hắc Ám Long Tộc đã không liên quan gì với nhau nữa, nếu ai nhắc lại chuyện thương tâm kia, cũng đừng trách ta trở mặt."

Tạp Áo Địch Lý Tư ngượng ngùng nói:

" Ta… Ta thật xin lỗi. Nhưng mà này!! Địch Mạn, ngươi chẵng lẽ không thay đổi được tính tình sao, cái tính hay nóng giận đó nếu ngươi truyền lại cho đứa nhỏ của ngươi thật chẳng có chuyện gì tốt lành cả."

Địch Mạn Đặc Đế không khỏi tức giận nói:

" Ai cần ngươi lo chứ, đứa nhỏ của ta, nhất định sẽ xuất sắc nhất!!!."

Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn thật sâu Địch Mạn Đặc Đế rồi liếc mắt nói:

" Ta cũng muốn xem đứa con do Ám Long Vương cùng Quang Long Vương sinh ra có hình dạng cuối cùng thuộc về cái thuộc tính gì…..


Nếu đã xác định được sự tồn tại của địch nhân, vậy cũng nên bắt đầu hành động. Bây giờ chúng ta trên tay còn bốn cái bình tử cần phải được bảo vệ tốt. Tiếp theo mới là tìm cách thu hồi số bình tử đã mất, Địch Mạn, nàng sắp sinh, đến lúc đó thực lực sẽ yếu đi không ít, mà Tây Tư vì phải chăm lo cho nàng sợ rằng cũng không thể chuyên tâm hết sức cho việc thủ hộ này. Đứa nhỏ của các ngươi còn phải có một đoạn thời gian ấp trứng, cho nên, ta nghĩ phải gọi Thổ Bàn Tử trở về, tên này vẫn cứ thói lười biếng, để cho hắn đi tìm bình tử đi. Sau này nếu ta lôi được hắn về, lập tức sẽ tìm tới các ngươi, khi nàng sinh đứa nhỏ ra chúng ta sẽ làm người thủ hộ cho các người."

Một tia ôn nhu từ trong mắt Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư hiện ra:

" Cảm ơn."

Gia Lạp Mạn Địch Tư lãnh đạm nói:

" Không cần cảm ơn, ngươi hẵn phải biết, ta làm như vậy không phải vì ngươi, mà là vì Địch Mạn. Ta cũng không muốn nàng xảy ra chuyện gì, ngẫm lại, ta cả đời này nếu có yêu cũng chỉ yêu mỗi nàng ấy, mặc dù nàng đã lựa chọn ngươi, nhưng ở trong lòng ta nàng vĩnh viễn trọng yếu. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi biết sao không, ta từng không ít lần hy vọng ngươi đối với nàng không tốt, như vậy ta còn có tia hy vọng để nàng quay lại với mình."

Tạp Tiệp Áo Tây Tư bình tĩnh nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư, dùng ngữ khí dị thường kiên định nói:

" Trừ phi ta chết đi, nếu không, không ai có thể thương tổn người mà ta yêu quí nhất. Mặc dù ngươi là tình địch của ta, nhưng ta cho tới bây giờ không hề xem ngươi là địch nhân, ngươi có biết vì sao không? "

Gia Lạp Mạn Địch Tư lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn:

" Hôm nay hình như ngươi hơi nhiều lời rồi đó. Ta không biết, cũng không hề muốn biết, ta muốn đi tìm Thổ Bàn Tử, trước khi ta quay lại, hãy bảo vệ cho Địch Mạn thật tốt. Còn về phần ngươi, Tạp Áo, nhớ kỹ khi Địch Mạn sinh sản thì ở khu vực xung quanh phải bố trí nhiều kết giới một chút."

Thanh âm nói chuyện cũng đã mất, bộ dạng dưới lốt nhân loại kia chợt phình lớn, biến trở lại thành dáng hình Hỏa Long, đôi cánh rồng trải rộng lượn lờ trong làn mây trắng phiêu diêu bay đi, giống như một ánh sao băng chợt vụt sáng, trong chớp mắt biến mất giữa chừng không.

Tạp Áo Địch Lý Tư nhìn bóng lưng to lớn dần dần biến mất của Gia Lạp Mạn Địch Tư, tò mò nói:

" Tây Tư lão đại, tại sao ngươi không coi hắn là địch nhân thế? Ta không phải dạng người thích đơm chuyện đặt điều, bất quá, lúc đầu hắn theo đuổi Địch Mạn chẵng khác gì con ruồi bự chảng lươn lờ tìm mật ngọt."

Tạp Tiệp Áo Tây Tư khinh thường hừ một tiếng, nhưng không thèm mở miệng, còn Đich Mạn Đặc Đế thì như phảng phất nhớ tới cái gì đó, lạnh nhạt nói:

" Đó là bởi vì trong mắt Tạp Tiệp Áo Tây Tư của ta, Gia Lạp Mạn Địch Tư mới chính là một trang nam nhi, ít nhất, hắn biết cái dạng gì mới được gọi là chính thức yêu, vì để khiến ta được vui sướng, hắn cuối cùng cũng buông tha việc theo đuổi ta. Lúc đầu, nếu không phải hắn trợ giúp, Long thần đại nhân nhất định sẽ không cho phép ta cùng Tạp Tiệp Áo Tây Tư nên vợ nên chồng, chuyện này có lẽ các ngươi chẵng mấy người biết được, nhưng Gia Lạp Mạn Địch Tư thực chất là một người rất tốt, nếu có kiếp sau mà nói, không chừng ta sẽ gã cho hắn đó."

" Không được, cho dù hắn là người tốt đi chăng nữa, dù có kiếp sau, nàng cũng chỉ có thể lấy ta."


Tạp Tiệp Áo Tây Tư thanh âm trầm thấp mà hữu lực, tràn ngập khí phách một đời không đổi. Địch Mạn Đặc Đế ánh mắt không dấu nổi vẻ yêu thương nhìn thật lâu, đôi mắt nàng màu vàng không ngừng lan tỏa:

" Thật là, chàng quả đúng là một kẻ hay ghen tuông, ta chỉ là nói có thể thôi mà. Tạp La, tốt nhất ngươi nên trở về đi, thủ hộ cho tốt cái bình tử của ngươi. Tạp Áo, ngươi theo chúng ta cùng đi"

Bốn đạo thân ảnh, đồng thời bay lên trời, kim, hắc, thanh, ngân bốn màu cự long tại không trung xoay quanh một vòng, phân biệt ra các hướng bất đồng mà đi. Ngọn núi cao lớn một lần nữa khôi phục lại yên tĩnh, chỉ vì sự xuất hiện của Gia Lạp Mạn Địch Tư mà mất đi vài trăm thước độ cao nay nhờ gió tuyết đã có thể phục hồi lại từng chút một đặc thù biến hóa….

*---------------

Sáng sớm, Niệm Băng đứng ở phía trước cửa sổ tắm mình dưới ánh nắng ấm áp rực rỡ của ngày mới, cảm nhận được sức sống đang lan tỏa từ khắp thân thể mình, sau một đêm minh tưởng rồi sảng khoái tận hưởng hơi ấm từ ánh sáng mặt trời là cảm giác hắn thích thú nhất.Hôm nay, Hoa Long trù nghệ đai tái cữ hành vòng quyết tái, sắp đối mặt chính là Mạc Mạc cùng Tiểu Thiên, hắn đối với mình rất có tự tin, nhưng tuyệt sẽ không xem thường đối thủ, Tiểu Thiên tin tưởng vào năng lực bản thân như vậy chắc chắn không thể vô cớ được. Thoải mái tắm rửa, thay đổi một bộ quần áo mới tinh, sờ sờ trên tay không gian chi giới, thân thể để cho Băng Hỏa đồng nguyên lực hài hòa vận chuyển, quá trình lưu chuyển vòng quanh như thế tích tụ lại khiến không khí xung quanh Băng nguyên tố cùng Hỏa nguyên tố không ngừng hướng về thân thể hắn mà ngưng kết, giờ chỉ cần nhấc tay động chân là phảng phất đều có ma lực được hình thành. Cái loại cảm giác này như thế thật tuyệt vời, Niệm Băng biết, ma pháp của bản thân đã tiến một bước dài, mấy ngày nay không hề gián đoạn quá trình khổ tu cũng thật không chút uổng phí.

Nhưng hắn không nghĩ đến chính là, hắn có thể có được thành tựu như hôm nay, cũng là từ lúc ở rừng hoa đào tu luyện hết tám năm trời có mối quan hệ rất lớn. Lúc này Niệm Băng chỉ có cảm giác ma pháp lực của mình đang tiến bộ rất tốt, kỳ thật hắn không hề biết rằng, mỗi ngày bằng vào Băng Tuyết Nữ thần chi thạch cùng Hỏa Thần chi thạch không ngừng tu luyện, hai khối cực phẩm bảo thạch sở hữu hai nguồn năng lương khổng lồ dung nhập vào cơ thể hắn, bất tri bất giác khiến cho thân thể hắn có cảm giác vô cùng dễ chịu. Tám năm không ngừng minh tường, vô ý khiến cho thân thể hắn, trong tiềm chất đã thay đổi rất nhiều, lại trải qua quá trình được Hỏa Long Vương Gia Lạp Mạn Địch Tư giúp đỡ cải tạo khu trừ hết tạp chất trong cơ thể ra ngoài, rốt cục kết quả của tám năm không ngừng rèn luyện đã hiển hiện ra ngoài. Khoảng thời gian ma pháp tiến bộ thần tốc gần đây căn bản có nguyên nhân sâu xa từ quá trình tu luyện gian khó lúc trước, mặc dù, ma pháp tiến bộ cũng cùng với quá trình lĩnh ngộ kinh người của hắn không hề bị phân ra.

Hấp một ngụm không khí, bằng vào tinh thần lực đưa ma pháp xung quanh thân thể mình đang ba động che dấu đi,

dùng hai bàn tay mười ngón vuốt lại mái tóc dài vàng óng, Niệm Băng đẩy cửa ra, trải qua một buổi tối minh tưởng, hắn đột nhiên nghĩ thông suốt một việc, bất luận là ma pháp hay trù nghệ, đối với tự mình mà nói đều không cần phải ẩn dấu nữa.

Băng Tuyết Nữ thần tế tự, được xưng là đại lục đệ nhất ma pháp sư, có người thực sự muốn trêu chọc với bà ta sao?

Không có, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì bà ta đã đủ cường đại, chỉ cần mình đem Băng Hỏa đồng nguyên thực lực biểu hiện trước mắt ngoại nhân, vậy, sau này áp lực lại trở thành động lực lớn nhất thúc đẩy bản thân tiến bộ, cho nên, hắn đã có hai cái mục tiêu trọng yếu nhất trong cuộc đời, mà ngày hôm nay, phải hoàn thành cái đầu tiên, đó chính là mục tiêu thứ nhất mình cần đạt được.

Khoảng thời gian đến thời điểm bắt đầu vòng quyết tái còn có một canh giờ chuẩn bị, Tháp Lỗ quảng trường đã biến thành biển người, lúc trước khi vòng đấu bắt đầu, Hoa Bàn Tử đang tự mình dẫn bọn tiểu nhị của Hoa Long phạn điếm hướng về phía dân chúng đang tụ tập để chuẩn bị xem cuộc thi đấu, phát chút điểm tâm do phạn điếm chế tác, mặc dù số lượng điểm tâm có hạn, chỉ có một bộ phận dân chúng được nhận, nhưng cách làm này của hắn khiến cho đại bộ phận dân chúng trong thành Tháp Lỗ hoan nghênh cỗ vũ như sấm động( tiếng sét đánh), trong lúc nhất thời, Hoa Long phạn điếm uy vọng đột phá tăng lên tới một tầng cao mới. Không thể phủ nhận, Hoa Bàn Tử quả là một thương nhân cực kỳ xuất sắc, tầm nhìn rất sâu xa, khiến cho dân chúng trong Tháp Lỗ thành thích thú đến như vây, tự khắc sinh ý cũng càng phải thu về không ít

Chủ tịch trên đài, Ma soái Hồ Quang ngồi ở vị trí trung tâm, Long Vu sư Hi Lạp Đức ánh mắt bắn hàn quang mãnh liệt ngồi bên cạnh hắn, trong mắt quang mang không ngừng lưu chuyển, tựa hồ từ trong đám người bên dưới tìm kiếm cái gì đó. Miêu Miêu đứng ở sau lưng cha nàng, đồng dạng cũng đang nhìn về đoàn người tấp nập của chúng nhân phía dưới, nàng đối với Niệm Băng tin tưởng mười phần, bây giờ đang ảo tưởng được nhấm nháp mỹ thực do Niệm Băng làm ra trong vòng quyết tái sẽ có hương vị đặc biệt gì đây. Bạn đang đọc truyện được tại

Linh Trù Na Nghiêm thoải mái ngồi ở ghế bên cạnh vị trí chủ tịch, nhàn nhả thoải mái ngắm nhìn thưởng thức khung cảnh náo nhiệt trước mắt. Trong lần trù nghệ đại tái hội ở thành Tháp Lỗ kỳ này, các vị quan chức cao cấp cùng với Hoa Bàn Tử đã cố mời bằng được vị mỹ thực gia lẫy lừng này về làm chủ tọa ban bình phẩm, có thể nói để đạt được vị trí quán quân cuối cùng, lời nhận xét của lão có ảnh hưởng rất lớn.

Thời gian đã trôi qua cũng thật nhanh, khoảng thời gian còn lại chỉ độ nữa canh giờ, lúc này, Hoa Bàn Tử khuôn mặt đầy mồ hôi nhễ nhại đã nhanh như bay thay một bộ đồ mới, hương về vị trí trung tâm lễ đài. Công tác chuẩn bị đã được bố trí rất tốt, các nguyên vật liệu thực phẩm cho các trận đấu đã được mang đến đầy đủ, thịt béo trên mặt Hoa Bàn Tử có chút run rẩy, cầm trong tay ma pháp khếch đại âm khí nói:

" Các vị, Bàn Tử đã mệt muốn chết rồi, các vị đai gia trước mắt xin hãy an tĩnh một chút, vòng quyết tái trong chốc lác nữa sẽ bắt đầu, Bàn Tử mặc dù hai ngày phải vất vã chạy ngược chạy xuôi mớ thịt béo trên người cũng đã sút đi vài kí, nhưng Bàn Tử tâm tình thủy chung lại rất hưng phấn. Có nhiều vị bằng hữu đã tận tình giúp đỡ để Bàn Tử có thể cử hành Hoa Long trù nghệ đại hội, đó là vịnh hạnh của Bàn Tử, không có công sức của mọi người sẽ không có Hoa Long hôm nay.Tốt lắm, lão mập ta cũng không lắm chuyện nhiều lời nữa, vòng chung kết chính thức được bắt đầu, trước mắt chúng ta xin được nhìn qua mười vị tuyển thủ tham gia vào vòng quyết tái này. Đầu tiên, vị thứ nhất, đó là một nữ trù sư duy nhất trong vòng quyết tái của chúng ta hôm nay, Mạc Mạc tiểu thư."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận